Nhâm Quân Tử gật đầu:
“Phỏng đoán rất phù hợp logic, nhưng tôi cảm thấy có thể có phương thức đơn giản hơn thoải mái hơn, cái này cần Tinh Quan các người hỗ trợ.”
Triệu Thành Hoàng vẻ mặt lạnh nhạt gật đầu, nói: “Để tôi đi.”
Sốt ruột không chỉ có Trương Nguyên Thanh, nhưng từ đầu tới đuôi, tiểu đội ngũ địa cung chưa từng trao đổi ánh mắt, chưa biểu lộ ra bất cứ điều gì khác thường, bày ra tố chất tâm lý không tầm thường.
Triệu Thành Hoàng chuyển động tầm mắt, chăm chú nhìn thi thể Hạ Triều Tuyết, năng lượng tối đen dinh dính nhanh chóng dính đầy hốc mắt, bao trùm con ngươi cùng tròng trắng mắt.
Chỉ nhìn như vậy vài giây, lông mày hắn bỗng nhiên nhíu chặt, màu tối đen trong mắt rút lui, giọng điệu trở nên đặc biệt ngưng trọng:
“Linh thể bị lau đi rồi.”
Bị lau đi... Nghe vậy, Tôn Miểu Miểu, Trương Nguyên Thanh và Viên Đình đều lộ ra biểu cảm cổ quái.
Mà ánh mắt người khác cũng theo đó trở nên phức tạp, ánh mắt quét qua quét lại trên mặt ba người Thái Nhất môn.
Lau đi linh thể người chết, đây là năng lực Thần Dạ Du mới có, Tinh Quan trong học viện Tần Phong chỉ có từng đó, bốn học viên một giáo viên.
Nhâm Quân Tử nhìn quét một phen ở trên người bốn vị Tinh Quan, thản nhiên nói:
“Trực giác nói cho tôi biết, vụ án này có thể sẽ rất phiền toái.”
Đang nói, cửa phòng bị đẩy ra, lão viện trưởng tóc hoa râm, dẫn theo thầy cô “Kẻ Quan Trắc Tinh Không” cùng “Tống Mạn” chạy tới.
Nhìn thấy thi thể trên giường, vẻ mặt lão viện trưởng lập tức trầm xuống, tiếp đó nhìn về phía các học viên trong phòng, “Nói một chút phát hiện của mấy người.”
Thiên Hạ Quy Hỏa liền mang phân tích của hai Kiếm Khách, cùng với kết quả hỏi linh của Triệu Thành Hoàng, không bỏ sót chi tiết nào báo cáo cho viện trưởng.
“Ở học viện Tần Phong nhiều năm như vậy, lần đầu gặp được án mạng, hơn nữa chết còn là chấp sự...” Viện trưởng day day mi tâm, phun ra một ngụm khí tức nặng nề, “Tinh Không, cậu đi xem xem.”
Kẻ Quan Trắc Tinh Không đi đến bên giường, thi triển kỹ năng phệ linh, rất nhanh, hắn lắc đầu nói:
“Linh thể quả thật bị lau đi rồi.”
Viện trưởng chậm rãi gật đầu, tự mình dạo qua một vòng ở trong phòng, làm lần nghiệm chứng thứ hai, sau đó hỏi:
“Thời gian tử vong?”
Tốt Qua Sông đáp lại:
“Đại khái là sau nửa đêm, hoặc tiếp cận rạng sáng.”
Tính tới trước mắt, chưa có bất cứ kỹ thuật nào có thể tập trung chuẩn xác thời gian tử vong của người chết, cho dù là Thám Báo kinh nghiệm khám nghiệm tử thi phong phú, cũng chỉ có thể tập trung ở trong một phạm vi đại khái.
Lão viện trưởng “Ừm” một tiếng, ánh mắt sắc bén đảo qua học viên trong phòng, “Đều đến dưới lầu tập hợp đi, xảy ra việc này, cũng đừng lên lớp nữa, có thể ở trước khi huấn luyện kết thúc tìm ra hung thủ tốt nhất, tìm không ra, cũng chỉ có thể giao cho tổng bộ xử lý.”
Giọng điệu của ông không ôn hòa nữa, lộ ra một sự sắc bén, giống như các học viên không là học viên nữa, mà là kẻ địch tiềm tàng.
Học viên bị giết ở học viện, ông vị viện trưởng này khó thoát trách nhiệm, khẳng định là phải gánh trách nhiệm.
Tìm ra hung thủ, còn có thể lấy công chuộc tội.
Sau nửa đêm, tiếp cận rạng sáng... Nguyên Thủy Thiên Tôn Mặt Trắng trong mơ hồ bắt được linh cảm.
Sau nửa đêm bọn họ sớm đã giải tán, đều tự đi ngủ, nếu có thể quây nội dung phát hiện nói dối ở “sau nửa đêm”, “rạng sáng” các từ ngữ, như vậy đạo cụ phát hiện nói dối cũng không phân biệt được nói dối.
Bởi vì vốn không phải nói dối.
Các loại ý niệm hiện lên ở trong lòng, đồng thời Trương Nguyên Thanh đột nhiên chú ý tới một chi tiết, đó chính là váy ngủ của Hạ Triều Tuyết.
Vì sao trên giường không cởi váy? Vì sao Hạ Triều Tuyết còn mặc váy?
Hạ Triều Tuyết dáng người rất tốt, ngực bự, eo nhỏ, mặt bên của mông đường cong đầy đặn, nghĩ hẳn mông cũng rất lớn. Nếu là mình, mình sẽ không để cô mặc quần áo.
Mọi người trong phòng theo viện trưởng rời khỏi, Kẻ Quan Trắc Tinh Không đi ở cuối cùng đóng lại cửa phòng, cùng các học viên chờ ở hành lang cùng nhau đến dưới chân ký túc xá.
Học viện Tần Phong đã xảy ra án mạng, đây là lần đầu tiên từ khi lập trường tới nay.
Giáo viên học viện đều bị gọi đến dưới lầu ký túc xá nữ sinh, cùng các học viên chia làm hai trận doanh, mọi người nghe lão viện trưởng giọng trầm thấp kể lại kết quả điều tra.
Tình huống bây giờ là, Tống Mạn và Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan chưa từ chỗ động thực vật đạt được gợi ý.
Đoạn thời gian đó xảy ra vụ án, không có người ngoài tiến vào ký túc xá nữ sinh.
Vụ án lập tức trở nên khó giải quyết.
Lão viện trưởng đau đớn nói:
“Tôi là viện trưởng đời thứ hai học viện Tần Phong, sáu năm trước đã ở đây, viện trưởng nhiệm kỳ trước nhậm chức tám năm, tôi nhậm chức sáu năm, suốt mười bốn năm, học viện chưa bao giờ xảy ra án mạng.”