“Cho nên, cậu chính là người tình của Hạ Triều Tuyết? Cô ấy trước khi chết chính là làm tình với cậu. Không đúng, cậu chỉ đi mười phút, thời gian không khớp.” Hạ Hầu Ngạo Thiên đầu tiên là giật mình gật đầu, tiếp đó đưa ra nghi ngờ.
“Buổi tối hôm đó tôi uống chút rượu, tính đi tìm cô ấy, nhưng sau khi đến ký túc xá nữ sinh, phát hiện cô ấy không có mặt, liền quay về căn tin.” Chu Minh Hú nói:
“Sau đó nữa, tiệc tan, tôi trở về ký túc xá nghỉ ngơi, ngày hôm sau mới biết được cô ấy đã chết.”
Cái sừng nhỏ màu nâu vẫn là không có phản ứng.
Nếu như vậy, quả thật liền giải thích thông, Hạ Triều Tuyết không có mặt, cô lúc ấy đã đi đâu? Trương Nguyên Thanh hỏi:
“Lúc buổi sáng, lại vì sao không báo cáo việc này?”
Chu Minh Hú trầm mặc.
Lạc Nhạc Thánh giơ bàn tay to lên, đe dọa nói: “Cần tôi giúp cậu không?”
Chu Minh Hú theo bản năng rụt cổ, hắn biết ở trước mặt Hỏa Ma nóng nảy, thân phận, gia thế đều không thể trở thành ô dù của mình, ngập ngừng nói:
“Tôi không muốn dính vào án mạng, chuyện này vốn không quan hệ với tôi.”
Cái sừng nhỏ màu nâu nở rộ ra hào quang chói mắt.
“Cậu còn dám nói dối.” Lạc Nhạc Thánh vung qua một cái tát.
Bốp!
Chu Minh Hú bị đánh lảo đảo, má nhanh chóng sưng đỏ, khóe miệng trào ra tơ máu.
Hắn lúc này mới không tình nguyện khai ra: “Chuyện của tôi với Hạ Triều Tuyết không đủ vẻ vang, tôi đã dùng đạo cụ Tơ Tình...”
Đạo cụ Tơ Tình? Trương Nguyên Thanh dùng mười mấy giây, mới hiểu được ý tứ, Hồng Loan Tinh Quan có một kỹ năng gọi là Tơ Tình, tên như ý nghĩa, tác dụng của kỹ năng này là dẫn tơ hồng cho mình, kéo tơ hồng cho người khác.
Buộc tơ hồng cho mục tiêu, mục tiêu sẽ điên cuồng yêu mình.
—— Có tác dụng trong thời gian hạn định.
Chẳng qua Tơ Tình là kỹ năng cấp 5 mới có thể học, Chu Minh Hú là cấp 4, cho nên mới nói dùng đạo cụ.
Đệch, cái đó và bỏ thuốc kích dục có cái gì khác nhau? Trương Nguyên Thanh tiếp xúc Nhạc Sĩ không nhiều, Hồng Loan Tinh Quan cùng cao hơn nữa, lại chỉ có Chỉ Sát cung chủ.
Mà cung chủ lại từ trước tới giờ chưa từng dùng kỹ năng này đối với hắn, cho nên vừa rồi chưa phản ứng lại.
Không tính Chu Dung cùng Tạ ba ba chỉ có một lần gặp mặt.
“Ghê tởm!”
“Không biết xấu hổ, lão nương con mẹ nó muốn thiến ngươi.”
Nữ học viên bên dưới xôn xao, tức giận mắng không ngừng.
Nam học viên cũng vẻ mặt khinh thường, Tam Dương Khai Thái Thái phẫn nộ tham dự mắng chửi.
Lúc này, trên bục diễn thuyết Tống Mạn nhíu mày nói:
“Cậu đã đi ký túc xá nữ sinh, vì sao động vật thực vật chưa phát hiện cậu.”
Chu Minh Hú nói:
“Tơ Tình là có tác dụng trong thời gian hạn định, Hạ Triều Tuyết sau khi khôi phục bình thường, phản ứng rất kịch liệt, tôi hứa hẹn sau khi ra ngoài sẽ bồi thường cô ấy, để cô ấy hưởng dụng tài nguyên cùng tài phú của Chu gia, tốn tinh lực rất lớn mới trấn an cô ấy.”
“Nhưng cô ấy có yêu cầu, chính là không thể để người khác biết quan hệ của chúng tôi, bởi vì cô ấy ở bên ngoài có bạn trai, cùng thuộc một phân bộ với cô ấy. Cho nên tôi mỗi lần tìm cô ấy hẹn hò, đều sẽ đeo đạo cụ Dạ Du.”
Đạo cụ Thần Dạ Du tuy thưa thớt, nhưng đối với công tử ca linh cảnh thế gia mà nói, hướng gia tộc đổi một món vẫn là không khó.
Hơn nữa “Dạ Du” là kỹ năng chạy trốn cực tốt, linh cảnh hành giả có đủ tài lực đều sẽ nghĩ biện pháp kiếm được một món.
Đương nhiên, năng lực Dạ Du của đạo cụ, khẳng định không thể so sánh với Thần Dạ Du chính quy.
“Quan hệ của hai người, còn có ai biết?” Viện trưởng hỏi.
Căn cứ khám nghiệm tử thi, Hạ Triều Tuyết trước khi chết từng bị xâm phạm, đúng, bây giờ có thể khẳng định là xâm phạm.
Hiển nhiên, người hành hung biết quan hệ của Chu Minh Hú cùng Hạ Triều Tuyết, cho nên cố ý xâm phạm cô, chế tạo ra biểu hiện giả dối “người quen” gây án.
“Không có, tôi chưa lộ ra trước bất kỳ ai.” Chu Minh Hú dùng sức lắc đầu, mà cái sừng nhỏ màu nâu cũng chưa có phản ứng.
Viện trưởng Lý Ngôn Hề trầm ngâm vài giây, “Hạ Triều Tuyết ngày hôm qua có biểu hiện bất thường hay không?”
Chu Minh Hú lắc lắc đầu: “Không có, sáng nay sau khi biết cô ấy bị giết, tôi đã luôn nghĩ ai là hung thủ giết người, tôi vốn cho rằng là Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
“Ồ? Cậu vì sao sẽ cho rằng như vậy?” Viện trưởng Lý Ngôn Hề nheo mắt.
“Có thể vô thanh vô tức lẻn vào ký túc xá nữ sinh, khẳng định có được năng lực của Thần Dạ Du, Nguyên Thủy Thiên Tôn ở bên ngoài còn có một danh hiệu, gọi là Lưu Manh Thiên Tôn, hắn giở trò lưu manh không phải rất bình thường sao?” Chu Minh Hú hừ lạnh nói.
Ngươi con mẹ nó đây là thành kiến... Trương Nguyên Thanh muốn lên đài đánh người.