Hả? Không đúng... Hắn ngẩn ra một phen, nhanh chóng cúi đầu chăm chú nhìn mặt đĩa, xác nhận mình không ghi sai.
Dựa theo nội dung lời tiên đoán, Nguyên Thủy Thiên Tôn bây giờ sử dụng, hẳn là bảo vật đạt được trong cửa đá.
Chỉ có vậy?
Đại Hộ Pháp từng nói, trong nhiệm vụ ẩn của học viện Tần Phong cất giấu bảo tàng của Thủy Hoàng Đế.
Làm nhiệm vụ ẩn của phó bản cấp Chúa Tể, bên trong tất nhiên có đạo cụ cường đại.
Đây là chuyện dùng ngón chân cũng có thể nghĩ được.
Tam Dương Khai Thái Thái nhíu mày, vừa kinh vừa nghi, nhưng rất nhanh, hắn đã nghĩ ra nguyên nhân.
Bảo tàng thật sự không ở trên người Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Hắn cúi đầu, nhíu mày suy tư, vài giây sau, lông mày giãn ra, khóe miệng nhếch lên.
Ở trên người Tôn Miểu Miểu.
Người thần bí tối hôm qua tập kích Hàm Thiền Quân cùng Tiểu Nguyệt Thỏ là Tôn Miểu Miểu.
Nguyên nhân Tôn Miểu Miểu nhằm vào hai nữ học viên hắn có thể nghĩ ra, không có gì khác ngoài việc cho rằng người mặc giáp đêm đó lẻn vào hồ giao nhân là nữ học viên.
Dựa theo Hàm Thiền Quân và Tiểu Nguyệt Thỏ nói, hai người các cô gặp tập kích, bị thương nặng gần chết, tỉnh lại lại phát hiện mình ngủ ở trên giường.
Đầu tiên có thể bài trừ ảo thuật, cùng là cấp 4, ảo thuật của Tinh Quan còn chưa đạt tới loại trình độ này, cho dù là Huyễn Thuật Sư ngang cấp cũng không được.
Khả năng còn lại không nhiều, hẳn là Tôn Miểu Miểu phát hiện mục tiêu sai lầm, đánh ngất hai người, cũng sử dụng Sinh Mệnh Nguyên Dịch chữa khỏi cho các cô.
Chống đỡ suy luận của hắn có năm căn cứ:
Một, Tôn Miểu Miểu bối cảnh thâm hậu, dùng được nổi Sinh Mệnh Nguyên Dịch, mà nữ học viên khác không dùng nổi.
Hai, Tôn Miểu Miểu là Tinh Quan, cô có năng lực vô thanh vô tức lẻn vào phòng của Hàm Thiền Quân cùng Tiểu Nguyệt Thỏ.
Ba, Tôn Miểu Miểu hai ngày qua đi lại rất gần với Nguyên Thủy Thiên Tôn, có thể nói như hình với bóng.
Bốn, tối hôm qua hắn là thấy “Lâm Tố” vào phòng viện trưởng, Hàm Thiền Quân cùng Tiểu Nguyệt Thỏ bị tập kích xảy ra ở cùng đêm, nói rõ Nguyên thủy Thiên Tôn có đồng lõa.
Năm, Nguyên Thủy Thiên Tôn xác suất đại khái có thể che chắn đạo cụ phát hiện nói dối, nhưng hắn vừa rồi từ chối không phối hợp, xui khiến Anh Gà Đỏ phản đối, đây là đang đánh yểm hộ cho đồng lõa.
Nếu Tôn Miểu Miểu không phải, vậy chính là Triệu Thành Hoàng.
Hắn hôm nay còn có một lần cơ hội tiên đoán.
“Tôn Miểu Miểu thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn bị thương, dưới tình thế cấp bách, sử dụng bảo bối đạt được trong nhiệm vụ ẩn, mang theo giận dữ đánh chết Hổ Vương cùng viện trưởng, bị học viên và giáo viên nhận định là hung thủ.”
Trên la bàn hoàng kim, một lời tiên đoán trước lau đi, lời tiên đoán mới hiện lên.
Trong cắn xé mãnh liệt, thân thể gấu đen ở trong ánh sáng xanh lục sụp đổ tiêu tán, gấu đen dưới móng vuốt Hổ Vương biến thành Trương Nguyên Thanh.
“Bốp!”
Hổ Vương quật đuôi một cái đánh bay Lạc Nhạc Thánh, cúi đầu, cắn xuống một phát.
“Nguyên Thủy!”
Tôn Miểu Miểu hét lên một tiếng, phẫn nộ cùng sầu lo bao phủ tất cả, cô dừng nổ súng, chạy như điên về phía Hổ Vương.
Cô đưa tay chộp vào không trung, trong tích tắc, từng quầng sáng màu đỏ tươi lao ra, bám vào ngoài thân cô, ngưng tụ thành giáp váy, giáp vai, mũ giáp, giáp ngực, giáp cánh tay.
Cô đã triệu hồi ra Vạn Nhân Đồ.
Ngu xuẩn!
Thiên Hạ Quy Hỏa ôm ngực tựa vào bên tường, nhìn thấy một màn này, đột nhiên biến sắc.
Cái này con mẹ nó là áo giáp của mình!
“Là cô ta, tối hôm qua tập kích chúng tôi là cô ta.” Hàm Thiền Quân hét lớn.
“Không sai, chính là bộ giáp này, không ngờ là Tôn Miểu Miểu.” Tiểu Nguyệt Thỏ trầm giọng nói.
Trương Nguyên Thanh vừa triệu hồi ra Khiên Tử Lôi, ngăn cản miệng cọp, đang muốn thi triển Tinh Độn Thuật thoát đi vuốt hổ, khóe mắt liếc thấy một quầng sáng đỏ nhanh chóng lao đến.
Không chờ hắn làm ra phản ứng, chỉ nghe “Ầm” một tiếng, theo Hổ Vương kêu thảm, móng vuốt đặt ở ngực nhả ra.
Thân thể nặng mấy tấn của Hổ Vương bay lên trời, đánh bay ra ngoài.
Trong giáp cánh tay của Tôn Miểu Miểu ‘Vù’ bắn ra loan đao, bước lên vặn hông, cánh tay kéo loan đao chém xuống.
“Phốc!”
Đầu của Hổ Vương từ cổ rơi xuống, máu tươi trào ra như suối phun, bắn tung tóe đầy đất.
Hổ Vương cấp 6 đỉnh phong, ở trước mặt đạo cụ cấp Chúa Tể không chút sức chống cự.
Giết xong Hổ Vương, Tôn Miểu Miểu xoay người, bật đi, nháy mắt phóng qua nửa đại sảnh, cầm loan đao trong giáp tay đâm vào ngực lão viện trưởng, giơ lên cao cao.
Lão viện trưởng hét thảm một tiếng, thân thể nhanh chóng héo rút, trong chớp mắt bị hút khô máu tươi, hóa thành một thây khô.
Giết người xong, lệ khí trong lòng Tôn Miểu Miểu tăng thêm, dục vọng giết chóc tràn ngập đầu óc.
“Ngươi chính là người mặc giáp, hung thủ giết chết Hạ Triều Tuyết cùng Lâm Tố? !” Kẻ Quan Trắc Tinh Không run rẩy.
Đám người Tống Mạn, Lạc Nhạc Thánh như đối mặt đại địch, nhìn chằm chằm cô.