“Nguyền rủa của Thiên Vương Sợ Hãi đối với mình là, trong một tháng không cứu ra Ma Nhãn, mình nhất định phải chết không thể nghi ngờ. Nguyền rủa không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn lợi dụng lực lượng khế ước làm bảo hiểm trên nguyền rủa.”
“Nội dung khế ước là, không mang việc này thông qua bất cứ phương thức nào, truyền cho bất luận kẻ nào, tuyệt không tiêu trừ nguyền rủa.”
Trương Nguyên Thanh nghĩ một chút, điểm mấu chốt ở câu cuối cùng kia —— Tuyệt không tiêu trừ nguyền rủa.
Có được Da Người Hoàn Mỹ, hắn hoàn toàn có thể chuyển dời nhân quả, để phân thân khoác da người, vi phạm khế ước, lực lượng khế ước sau khi giết chết phân thân, hắn là có thể xin lão mõ già giúp đỡ, thay mình tịnh hóa nguyền rủa.
Nhưng nếu ôm ý tưởng tiêu trừ nguyền rủa sử dụng Da Người Hoàn Mỹ, có thể bị lực lượng khế ước giết chết ngay tại chỗ hay không?
Phân thân còn chưa khoác lên da người, bản thể đã trước một bước trở về linh cảnh.
“Điểm ấy cần đặc biệt chú ý, về sau khi sử dụng da người, nhất định phải khống chế ý niệm của mình, không thể nghĩ tới phương diện này, nhưng chỉ cần khoác da người, mình có phải có thể tiến hành thao tác hay không?”
Suy tư đến nơi đây, Trương Nguyên Thanh lại nghĩ tới lời tiên đoán ba tháng sau tử vong.
Lời tiên đoán này thật ra đã nói rõ, hắn sẽ không tử vong bởi vì chuyện Ma Nhãn.
“Có lẽ chính là vì thao tác này của mình, tránh né nguyền rủa của Thiên Vương Sợ Hãi, cho nên không cần đi cứu Ma Nhãn, bởi vậy còn sống? A, cũng có khả năng là thuận lợi cứu ra Ma Nhãn.”
Cứu ra Ma Nhãn, thu hoạch nhân tình của đối phương, không cứu Ma Nhãn, tuy có thể bảo đảm nhất thời bình an, nhưng Thiên Vương Sợ Hãi sẽ kỳ quái —— Nguyên Thủy Thiên Tôn là như thế nào tránh né khế ước cùng nguyền rủa.
Trương Nguyên Thanh là thật không muốn bị vị đầu sỏ ngu ngốc kia nhằm vào.
Suy nghĩ một lát, hắn quyết định trước gác lại việc này một chút, chờ tấn thăng cấp 5 học được Quan Tinh Thuật, căn cứ ngắm sao gợi ý, lại cân nhắc có cứu Ma Nhãn hay không.
...
Khang Dương, khách sạn Châu Tế, nhà ăn băng chuyền.
Linh Quân từ trong túi lấy ra một cái hộp trang sức tinh xảo đẹp đẽ, nhẹ nhàng giao cho cô gái đối diện, thở dài nói:
“Trên hành trình đời người, luôn tràn ngập chia lìa cùng gặp nhau, hôm nay chia lìa, có lẽ là vì ngày mai gặp nhau. Cô nương yêu quý à, phong cảnh xinh đẹp vĩnh viễn ở phía trước, anh không thể cùng em đi tiếp nữa, đi đi, em là con chim tự do rồi.”
Sự thật là, hắn tiêu hết tiền rồi, phải đợi tháng sau Bách Hoa hội, Thái Nhất môn phát tiền lương, mới có thể tiếp tục tán gái.
Cô gái mặt trái xoan tóc uốn xoăn lọn lớn, người toàn hàng hiệu, tinh xảo thời thượng, tiếp nhận hộp trang sức, vẻ mặt không nỡ, ai oán nói:
“Linh Quân à, vậy em về sau tìm anh, không cho anh từ chối em, không được block em, không được không nghe điện thoại của em.”
Linh Quân nụ cười ôn hòa rạng rỡ, “Em vĩnh viễn có được sự dịu dàng của anh.”
Lúc này, điện thoại vang.
“Xin lỗi, anh nghe điện thoại.” Linh Quân đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.
Ra khỏi nhà ăn, tới hành lang yên tĩnh, hắn nhận cuộc gọi, cười nói:
“Chú Triệu, cậu có gì phân phó?”
Trong điện thoại truyền đến giọng đàn ông trung niên nói:
“Linh Quân công tử, Vân Trung Tử trưởng lão bảo tôi chuyển lời cậu, sắp tới theo dõi chặt Nguyên Thủy Thiên Tôn, quan sát biến hóa của hắn, dặc biệt chú ý phương diện đạo cụ, tài liệu.”
Linh Quân ngẩn ra: “Làm sao vậy?”
Người đàn ông trung niên liền mang chuyện xảy ra ở học viện Tần Phong giản lược báo cho Linh Quân.
“Thì ra là thế.” Linh Quân nheo mắt, cười âm trầm lạnh lùng:
“Cậu là hoài nghi Nguyên Thủy Thiên Tôn đã phá giải nhiệm vụ ẩn? Không có vấn đề, tôi sẽ theo dõi hắn. A, nhiệm vụ ẩn Tần Phong đến nay chưa giải, tôi trái lại hy vọng Nguyên Thủy Thiên Tôn thành công, chiếc áo cưới này, Bách Hoa hội chúng ta rất thích.”
Người đàn ông trung niên nói: “Cố gắng kín đáo, nhu hòa một chút.”
“Hiểu, Nguyên Thủy Thiên Tôn tiểu tử này rất tín nhiệm tôi, lừa lấy tín tức không khó, chờ tin tức tốt của tôi đi.” Khóe miệng Linh Quân nhếch lên.
...
“Tiểu tử cậu làm sao vậy, chuyện lớn bằng cái rắm cũng làm không xong, cậu tôi đã hoài nghi cậu.”
Phòng hút xì gà, Linh Quân lười biếng nằm ở ghế mềm, bắt chéo chân, thất vọng đến cực điểm đối với năng lực làm việc của học trò: “Ngày đó nghe Phó Thanh Dương nói về nhiệm vụ ẩn với cậu, tôi biết ngay hai ngươi có dự mưu.”
Trương Nguyên Thanh còn chưa mở miệng, Phó Thanh Dương ngồi ở trên sô pha thản nhiên nói:
“Không sao, bọn họ không có chứng cứ, tôi cũng sẽ không để người của Bách Hoa hội tiếp xúc Nguyên Thủy.”
Nói xong, Tiền công tử liếc nhìn Linh Quân một cái:
“Về sau tất cả chi tiêu của cậu ở Tùng Hải, đều có thể tìm tôi chi trả, tấm da hổ đó trong kho hàng bang phái Bạch Hổ vệ tặng cậu.”
Linh Quân ngầm hiểu: “Chỗ cậu bên kia, tôi thay Nguyên Thủy lấy lệ.”