Hạ Hầu Ngạo Thiên đã giật mình, lại không cả kinh, “Nó là pháp khí của Thủy Hoàng Đế?”
“Từng dừng lại ngắn ngủi ở trong tay Thủy Hoàng Đế...” Phương Sĩ nước Tần lâm vào hồi ức:
“Thủy Hoàng Đế sau khi thống nhất sáu nước, phái binh Nam chinh Bách Việt, đánh mãi tới Nam Hải, lúc đó Nam Hải có giao nhân, nghe nói Thủy Hoàng Đế cường đại, phái sứ giả lên bờ, tiến cống người đẹp cùng châu báu trong tộc, cũng nói cho Thủy Hoàng Đế, đáy Nam Hải cực uyên (vực sâu), có một món thượng cổ thần khí, tên là Thiên Địa Dong Lô.”
Hạ Hầu Ngạo Thiên bừng tỉnh đại ngộ, nhớ tới giới thiệu tin tức vật phẩm của Lò Bách Luyện—— bởi vì một hồi tai nạn chìm vào đáy biển, thẳng đến khi bị... Tìm được.
Thì ra chỗ bị lược đi này là Thủy Hoàng Đế.
“Vậy ta chẳng phải càng nên sử dụng nó.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói.
“Ta còn chưa nói xong đâu.” Nước Tần Phương Sĩ “thở dài” một tiếng:
“Năm đó lúc vớt thần khí này, từng xảy ra một chuyện quỷ dị, Thủy Hoàng Đế sua khi biết được tin tức, lệnh Từ Phúc tổ chức gần trăm vị kỳ nhân dị sĩ, phối hợp giao nhân tộc vớt thần khí, nào ngờ, sau khi xuống nước bảy ngày, tai ách đã xảy ra, Nam Hải nhấc lên sóng thần thật lớn, kỳ nhân dị sĩ cùng giao nhân lặn vào cực uyên vớt thần khí bị đẩy lên bờ biển, biến thành quái vật thân người đuôi rắn, bọn họ gào rống như phát cuồng, hô lớn —— Oa Hoàng hại ta.
“Sau đó nói năng lung tung bằng ngôn ngữ nghe không hiểu, chết bất đắc kỳ tử.”
“Sau đó thì sao?” Hạ Hầu Ngạo Thiên tràn ngập hứng thú tìm kiếm cái lạ.
“Thủy Hoàng Đế tự nhiên sẽ không từ bỏ thần khí, hắn tặng cho Từ Phúc Lễ Phục Tế Trời, Từ Phúc tự mình dẫn người xuống biển, qua mấy ngày, Từ Phúc mang theo Lò Bách Luyện trở lại.”
“Chỉ có một mình hắn trở về, kỳ nhân dị sĩ khác giúp đỡ vớt không còn trở về, Từ Phúc chưa từng hướng người đời lộ ra tình huống vực sâu đáy biển, chỉ là tiến hành một phen nói chuyện bí mật với Thủy Hoàng Đế.”
“Về thần khí, Từ Phúc nói là, Thiên Địa Dong Lô trấn hải nhãn, không thể mang ra, chỉ có thể lấy bộ phận của nó, đó là cái Lò Bách Luyện này.”
“Nhưng chuyện này cũng chưa chấm dứt, bệ hạ đạt được thần khí, muốn mượn Lò Bách Luyện luyện binh, củng cố giang sơn. Quỷ dị là, binh khí trong lò luyện luyện ra ẩn chứa ma tính đáng sợ.”
“Mỗi một người nắm giữ đều điên rồi, gặp người là giết, hô lớn ‘Thanh trừ Oa Hoàng dư nghiệt’, ở Hàm Dương gây thành tai nạn không nhỏ. Đồng thời, Nam Hải sóng thần liên tục, đất Bách Việt thảm hoạ chiến tranh nổi lên, phản loạn không ngừng.”
“Thủy Hoàng Đế rơi vào đường cùng, chỉ đành lại phái Từ Phúc tới Nam Hải, đưa Lò Bách Luyện về cực uyên.” Ông lão trong nhẫn nói:
“Ngươi nghĩ xem công năng của Lò Luyện Binh Thao Thiết kia, lại nhìn xem tin tức vật phẩm của Lò Bách Luyện, có cảm thấy quen mắt hay không?”
Hạ Hầu Ngạo Thiên cẩn thận nhớ lại: “Quả thật có chút tương tự.”
“Lò Luyện Binh Thao Thiết là vật phỏng chế Lò Bách Luyện, Thủy Hoàng Đế về sau phái người luyện chế, đáng tiếc vật phỏng chế chung quy là vật phỏng chế, kém xa lò luyện thật sự.” Phương Sĩ nước Tần cảm khái.
Thì ra năm đó còn có một chuyện như vậy... Hạ Hầu Ngạo Thiên nghe say sưa:
“Vấn đề không lớn, nó bây giờ đã bị linh cảnh thu phục, chuyện năm đó sẽ không xảy ra nữa, nếu không Liên Tam Nguyệt chết đầu tiên.”
Liên Tam Nguyệt nghe vậy, nheo mắt.
Nhân vật chính cao ngạo không để ý vẻ mặt đương sự, tiếp tục câu thông với linh hồn thượng cổ trong nhẫn:
“Vì sao Từ Phúc không có việc gì?”
Ông lão trong nhẫn nói: “Ta vừa rồi nói, Thủy Hoàng Đế mang Lễ Phục Tế Trời cho Từ Phúc, có Lễ Phục Tế Trời phù hộ, Từ Phúc tự nhiên không việc gì.”
“Lễ Phục Tế Trời?” Hạ Hầu Ngạo Thiên giọng điệu nghi hoặc.
“Ài, vật ấy so với Lò Bách Luyện càng tà tính hơn.” Ông lão trong nhẫn thở dài một tiếng: “Hai ngàn năm nháy mắt đã qua, đều là chuyện cũ, không đề cập tới còn hơn.”
Hạ Hầu Ngạo Thiên cảm giác được lão già tựa như có chút kiêng kị Lễ Phục Tế Trời, rõ ràng không muốn nói.
Lúc này, Liên Tam Nguyệt không kiên nhẫn nói: “Cậu cùng oán linh trong nhẫn tán gẫu xong chưa, rốt cuộc có mở lò hay không?”
“Sao không mở.” Hạ Hầu Ngạo Thiên nói: “Thu phí như thế nào?”
Liên Tam xòe Nguyệt lòng bàn tay, “Lò sử dụng miễn phí, nhưng đá lấy lửa kích hoạt nó cần mua, một khối 500.000.”
Tiếp theo, cô lại giảng giải cơ chế cùng phí dụng phong lô.
“Tôi cần phong lô?” Hạ Hầu Ngạo Thiên a một tiếng: “Cô chưa từng nghe nói nhân vật chính tự mang quầng sáng may mắn sao?”
Đừng tưởng cậu đeo mặt Kakarot, thì có thể nói ra loại lời không não này, kẻ này là đang ngụy trang sao, ngụy trang cũng không tệ... Liên Tam Nguyệt ném đá lấy lửa qua.
Hạ Hầu Ngạo Thiên tiếp nhận đá lấy lửa, mở nắp, trước bỏ vào tài liệu, lại ném vào đá lấy lửa, bàn tay đặt ở lò luyện, ở trong lòng niệm ra phẩm loại, phẩm chất đạo cụ bản thân muốn.