Là bạn lữ trên giường đi! Trương Nguyên Thanh vừa ở trong lòng lẩm bẩm, liền nghe Linh Quân bỗng nhiên “Ồ” một tiếng.
“Làm sao vậy?” Trương Nguyên Thanh vội vàng hỏi.
Linh Quân chậm rãi nhíu mày, “Sao không có ID linh cảnh thập thất ca của tôi.”
“Thập thất ca của anh?”
Nghe được Linh Quân nói, Trương Nguyên Thanh phản ứng đầu tiên là: “Anh rốt cuộc có bao nhiêu anh chị em, anh ở trong đó đứng thứ mấy?”
Xưng hô thập thất ca, nghe đầy mùi cung đình thời Thanh, anh chị em của Linh Quân, tựa như có hơi nhiều.
Linh Quân trầm ngâm một chút, trả lời:
“Trước khi lập nước đại khái mười mấy người đi. Sau khi lập nước, năm sáu mươi người, con số cụ thể nhớ không rõ, tôi ở nhà xếp thứ bốn mươi ba.”
(TQ lập nước năm 1949)
Trương Nguyên Thanh ngây dại, làm người nối nghiệp khoa học chủ nghĩa xã hội, thanh niên tốt thời đại mới tiếp nhận chín năm giáo dục bắt buộc, đầu óc hắn hoàn toàn không thể tiêu hóa tin tức kinh thế hãi tục như thế.
Lặng im vài giây, hắn lẩm bẩm: “Thật đúng là ngựa giống.”
Luôn nghe Linh Quân mang bốn chữ “phụ thân ngựa giống” treo ở bên miệng, cho rằng trào phúng cùng bẩn thỉu, không ngờ là trần thuật sự thật.
“Ngựa giống chính là máy gieo hạt không có cảm tình, nữ nhân ông ấy chọn, chỉ coi trọng gien cùng thiên phú, không có bất cứ cảm tình gì đáng nói, không phải chính là ngựa giống? Mẹ tôi lúc gả đến Thái Nhất môn mới 22 tuổi, ông ấy cũng hơn một trăm tuổi rồi, nếu pháp luật hữu hiệu đối với Bán Thần, ông ấy phải ăn củ lạc hơn một trăm lần, bởi vì vợ ông ấy cưới có thể ở đầy toàn bộ vịnh Phó gia.” Trong lời nói của Linh Quân tràn ngập khinh thường đối với phụ thân.
“Tôi nghe xong còn rất hâm mộ.” Trương Nguyên Thanh nói: “Vậy cha anh có phải xây một tòa nhà dùng để làm hậu cung hay không?”
“Cái đó lại không phải, nữ nhân của ông ấy tuy nhiều, nhưng đại bộ phận đều tái giá rồi.”
“Gì?” Trương Nguyên Thanh chưa nghe hiểu.
Linh Quân bĩu môi:
“Ông ấy là ngựa giống mà, nhiệm vụ của ngựa giống chính là gieo giống, lớn mạnh tộc đàn, về phần phụ nữ, chỉ cần sinh con ra, là đi hay ở, ông ấy không để ý, cho dù những cô gái đó cặp kè với bác Tần bảo vệ cửa, ông ấy cũng không bận tâm, dù sao đại bộ phận cô gái sinh con rồi, ông ấy đều sẽ không động vào nữa.
“Chẳng qua, điểm này tôi cảm thấy là chỗ đáng khen duy nhất của ông ấy, ít nhất không hạn chế tự do của những cô gái đó, các cô vẫn như cũ có được cuộc đời của mình.”
“Tôi bày tỏ tam quan chịu chấn động mãnh liệt. Vậy mẹ anh đâu?”
“Mẹ tôi ở năm thứ hai sinh ra tôi trở về linh cảnh rồi, có một lần bà ấy vào phó bản, liền không trở về rồi.” Linh Quân thở dài nói.
Sao người bên cạnh mình mất cha mất mẹ, chưa mất còn không bằng đã mất... Trong lòng Trương Nguyên Thanh tràn ngập lời nói nhảm.
Nhưng nghĩ lại một chút, Linh Quân nếu cha mẹ đều mất hết, Quan Nhã sẽ không nói hắn thơ ấu bi kịch.
Nói đi cũng phải nói lại, vị đại trưởng lão kia của Bách Hoa hội, hiển nhiên không phải Mộc Yêu thuộc tính sinh sản, bằng không em gái họ của Linh Quân có thể ở đây căn biệt thự lớn này.
Linh Quân nhún nhún vai, hoàn toàn thất vọng:
“Không nhắc tới mẹ tôi nữa, tôi đối với bà ấy cơ bản không có ấn tượng.
Tiếp tục nói tên ngựa giống kia, ông ấy là nhóm linh cảnh hành giả đầu tiên, người thời đại dân quốc, đến bây giờ sống hơn một trăm năm, ông ấy rất sớm trước kia đã thăm dò rõ quy luật phát thẻ nhân vật.
Cấp bậc càng cao, sinh ra con nối dòng, tỷ lệ đạt được thẻ nhân vật càng cao.
Trước khi lập nước cấp bậc của ông ấy còn chưa cao không thể chạm tới như vậy, sau khi lập nước, tấn thăng Bán Thần, liền bắt đầu điên cuồng sinh con đẻ cái, ông nếu bỏ tinh lực đi điều tra, sẽ phát hiện mỗi một vị lão tổ tông của linh cảnh thế gia, số lượng con cái đều vượt qua hai mươi người.”
Thì ra anh hoa tâm như vậy, là gia học sâu xa nha... Trương Nguyên Thanh kinh ngạc nói:
“Đã vậy, ông ngoại anh còn gả khuê nữ cho Thái Nhất môn chủ?”
“Quan Nhã chẳng lẽ muốn gả vào gia tộc Miller?” Linh Quân bật cười, “Tình yêu là đồ chơi trẻ con mới chơi, người nghèo không chơi nổi, quyền quý khinh thường chơi, cậu tương lai nếu tấn thăng Bán Thần, Ngũ Hành minh nhiều thiên kim đại tiểu thư như vậy, tùy cậu chọn lựa, Quan Nhã muốn ngăn cũng không ngăn được.”
Cũng đúng, đến giai đoạn Bán Thần, Quan Nhã cho dù cho mình nhất đao lưỡng đoạn, lấy năng lực tự lành của mình, cũng có thể mọc lại... Trương Nguyên Thanh khát khao một phen năng lực tự lành của Bán Thần, kéo đề tài về quỹ đạo:
“Không nói những thứ này nữa, thập thất ca của anh là chuyện thế nào?”
Trong mắt Linh Quân lộ ra cảm khái, lâm vào hồi ức:
“Hắn là con trai thứ mười bảy của lão cha ngựa giống kia của tôi sau khi lập nước, ở lúc tôi còn rất nhỏ, hắn đối với tôi đặc biệt tốt, hắn không giống với anh chị em khác, trầm ổn, ôn hòa, công chính, các em trai em gái tuổi không lớn đều rất thích hắn.
Bởi vì hắn sẽ mang quà cho chúng tôi, hơn nữa sẽ cảnh cáo các anh lớn tuổi, thích bắt nạt chúng tôi.”