Nói chuyện đến nơi đây, chuyện này vốn nên kết thúc, không nên tiếp tục nữa, nhưng Âm Cơ không biết vì sao, trong lòng dâng lên một sự bốc đồng tìm tòi nghiên cứu, truy hỏi:
“Vậy cậu tính xử lý ra sao?”
Trương Nguyên Thanh bình tĩnh nói: “Tự nhiên là đấu tranh đến cùng.”
“Nhưng đấu tranh chưa chắc có kết quả tốt, sẽ liên lụy cậu.” Âm Cơ nói.
“Sợ cái gì, tôi là người quan phương, Phó gia có thể làm gì tôi? Tôi trước làm to bụng Quan Nhã tỷ, gạo nấu thành cơm, bọn họ chỉ có thể bịt mũi nhận.” Trương Nguyên Thanh khí thế rất đầy đủ, lại nói:
“Chẳng qua mẹ cô ấy kinh nghiệm cũng rất phong phú, vậy mà lại nhìn thấu lòng dạ lang sói của tôi, không cho tôi cơ hội, sáng mai liền bay tới Tùng Hải, tôi còn chưa nghĩ ra dẹp yên bà ấy như thế nào.”
“Đúng vậy, cậu có thân phận quan phương, cậu là có thân phận quan phương.” Âm Cơ thấp giọng lẩm bẩm, chung quy là khác nhau, bọn họ đối mặt là vấn đề cảm tình, mà không phải vấn đề sinh tử.
Bên tai giống như lại vang lên lão sư nghiêm khắc răn dạy: Con nếu muốn hắn chết, con liền tiếp tục ở bên hắn, xem lần sau trưởng lão khác tìm tới cửa, có thể giữ lại tính mạng cho hắn hay không.
Trầm mặc vài giây, cô nhịn không được hỏi:
“Vậy cô ấy thì sao, cô ấy không sợ liên lụy cậu? Hội tộc lão Phó gia có tiếng nghiêm khắc, cho dù không sợ liên lụy cậu, cô ấy lại nên phản kháng gia tộc như thế nào?”
Âm Cơ hôm nay nói có chút nhiều a... Trương Nguyên Thanh thản nhiên nói:
“Đã quyết định muốn bên nhau, tự nhiên là cùng nhau gánh vác phiêu lưu, cô ấy nói, Phó gia thực dám bạo lực can thiệp, vậy cô ấy liền khiến mình biến thành trẻ mồ côi.”
Âm Cơ ngây cả người.
Sau đó cô không nói gì nữa, chỉ là kinh ngạc nhìn cảnh vật bên đường ngẩn người, gió đêm làm rối mái tóc của cô, thổi lên quần áo của cô, tựa như hoa đinh hương kết lên sầu bi.
Nửa giờ sau, xe thể thao màu lam lái ra khỏi Tùng Hải, đến địa giới thành phố Kim Sơn.
“Dừng một chút.”
Âm Cơ trầm mặc suốt dọc đường rốt cuộc mở miệng.
Trương Nguyên Thanh đỗ xe ở ven đường, nhìn cô từ ô vật phẩm lấy ra một cái mai rùa, đưa qua, “Lắc trái ba lần, lắc phải ba lần, nó có thể đoán trước cát hung ngày gần đây của cậu.”
Đạo cụ bói toán này bù trừ với Tinh Tướng Thuật, thêm một tầng bảo hiểm.
Cô vốn nên ngay từ đầu đã lấy ra, nhưng nói chuyện với Nguyên Thủy Thiên Tôn, khiến cô nhớ tới chuyện cũ, thẳng đến giờ phút này mới nhớ ra.
Trương Nguyên Thanh tiếp nhận mai rùa, như tên thần côn, giơ cao bên trái lắc ba lần, giơ cao bên phải lắc ba lần, trong mai rùa truyền đến động tĩnh của đồng tiền “leng keng”.
Hắn nghiêng mai rùa, đổ đồng tiền ra.
Ba đồng tiền cỡ lớn triển khai, Trương Nguyên Thanh cúi đầu nhìn một cái, rồi nâng tầm mắt nhìn về phía Âm Cơ:
“Như thế nào?”
Hắn không phải chủ nhân mai rùa, cũng không phải Phương Sĩ, xem không hiểu quẻ tượng.
Con ngươi Âm Cơ co rụt lại, “Điềm báo đại hung!”
“Gì?” Trương Nguyên Thanh ngẩn ra một phen.
Âm Cơ lặp lại nói: “Điềm báo đại hung, cậu sắp tới sẽ có nguy hiểm tính mạng.”
Dứt lời, Âm Cơ một lần nữa mở Tinh Mâu, đánh giá tướng mạo của Nguyên Thủy Thiên Tôn, phát hiện cung Ách sáng rõ, không tồn tại huyết quang tai ương.
Tinh Tướng Thuật và quẻ thuật sinh ra xung đột.
Mình con mẹ nó sao lại nguy hiểm rồi, có thể để cho ta sống yên ổn vài ngày hay không, mình vừa mới lên giường với Quan Nhã tỷ... Trương Nguyên Thanh đầy bụng lời nói nhảm.
Lời tiên đoán của Gương Ma Vận Mệnh còn chưa giải quyết, mai rùa bói toán lại thêm một đao.
Trương Nguyên Thanh không cho rằng mai rùa bói toán là sai lầm, mảnh vỡ Thái Âm có “suy nghĩ” của mình, nó sẽ ở lúc cần thiết ban cho bí ẩn, như lúc trước ở trong phó bản giết chóc, có các đại lão ở ngoài phó bản dòm ngó, nó sẽ tự che chắn dấu ấn trăng tròn.
Nhưng đại bộ phận thời điểm, nó là không can dự.
Chính là nói, hắn sắp tới thật sự sẽ có nguy cơ lớn.
Âm Cơ cầm lấy mai rùa, lắc trái ba lần, đổ đồng tiền, đồng tiền biểu hiện quẻ tượng khiến cô lại nhíu mày.
Quẻ tượng của cô bình an!
Cũng chính là nói, chỉ có Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ có nguy cơ lớn.
Âm Cơ trầm ngâm vài giây, phân tích:
“Nguy cơ hẳn là không phải bắt nguồn từ cuộc gặp tối nay, bằng không tôi sẽ giống với cậu. Tinh Tướng Thuật chỉ có thể nhìn thấy vận mệnh ngắn hạn, sẽ không vượt qua một ngày, mà quẻ tượng dự báo thời gian gần, trên thời gian xa hơn... Cậu sắp tới có phải cần vào phó bản hay không?”
“Phải!” Trương Nguyên Thanh giật mình gật đầu.
Quẻ tượng dự báo nguy cơ lớn, bắt nguồn từ phó bản?
Ừm, cũng có khả năng bắt nguồn từ mẹ vợ thuê kẻ giết người... Hắn ở trong lòng bổ sung một câu.
Ánh mắt Âm Cơ nhất thời tràn ngập lo lắng.