Cô duỗi cái lưng mỏi, cười mỉm nói:
“Đúng vậy, rốt cuộc có thể sinh hoạt bình thường rồi, không cần đau khổ áp lực điên cuồng trong lòng. Ừm, xuất quan chuyện đầu tiên, là làm thịt Quan Nhã.”
Người đàn ông đeo mặt nạ ngẩn ra, hồ nghi nói:
“Cô thế này cũng không bình thường nha, có thể càng điên hơn rồi hay không?”
Hắn đặt ly ở không trung, rót rượu trong suốt vàng óng ánh, nói:
“Đã không cần cân nhắc vấn đề hồn phách, vậy tôi đặt ra cho cô một cái mục tiêu nhỏ, trong một năm tấn thăng Chúa Tể đỉnh phong cho tôi, bằng không cô sẽ bị tiểu tử kia vượt qua.
“Chúng ta phải vượt ở trước khi lời tiên đoán của La Bàn Quang Minh ứng nghiệm gom đủ ba vị Bán Thần, bằng không rất khó sống sót ở trong đại kiếp, càng đừng nói chủ đạo trận tai nạn này.”
Chỉ Sát cung chủ tiếp nhận ly rượu bay tới, phồng má: “Biết rồi, nói lời thừa nhiều quá.”
...
Khách sạn Hảo Âm Nhạc.
Trong gian phòng lớn, bóng dáng váy đỏ cao gầy thướt tha bỗng dưng hiện lên.
Lúc này sắc trời trong lành, thời gian là năm giờ sáng.
Chỉ Sát cung chủ tâm tình không tệ hát ca dao, vẫy tay, gọi điện thoại di động trên bàn tới, mở khóa màn hình, thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn gửi đến hai tin nhắn.
Cô không đọc tin nhắn thứ nhất, trả lời:
“Bản cung chủ còn giữ lại chút nước tắm, đêm nay chỗ cũ, bản cung chủ ban thưởng cậu nước tắm.”
Bảy giờ sáng, Trương Nguyên Thanh nằm ở sâu thượng mở to mắt, mặt trời đã mọc lên, đầu thu gió buổi sáng mát mẻ.
Ngủ một giờ không sâu, hắn mở khóa điện thoại di động xem thời gian, sau đó phát hiện tin nhắn trả lời của cung chủ.
“Sinh mệnh nguyên dịch còn có dư?” Trong lòng Trương Nguyên Thanh vui vẻ.
Thu lại điện thoại di động, bật tôm dậy, đang muốn Tinh Độn rời khỏi, hắn bỗng thấy một đoàn xe màu đen lái vào vịnh Phó gia, dọc theo trục đường chính, đến ngoài biệt thự lớn của Phó Thanh Dương.
Cùng lúc này, hắn thấy Phó Thanh Dương một thân áo trắng, hiếm thấy đi ra khỏi biệt thự, tới đình viện, như chuẩn bị nghênh đón.
“Ting!”
Điện thoại di động truyền đến tiếng nhắc nhở tin nhắn.
Trương Nguyên Thanh cúi đầu nhìn, Quan Nhã gửi tin nhắn cho hắn:
“Mẹ em tới rồi, chuẩn bị chính tay đâm mẹ vợ chưa (đầu chó).”
Nhìn đoàn xe xa xa chậm rãi dừng đỗ ở cửa biệt thự, Trương Nguyên Thanh đứng ở mép cầu thang, cầm điện thoại di động, bắt đầu suy tư.
Mẹ vợ đến Tùng Hải mục đích rất rõ ràng, khẳng định là mang đi Quan Nhã, đoạn tuyệt con gái lui tới cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Dù sao người sau làm ngôi sao mới của quan phương, bà không có khả năng tùy tay đánh giết, như vậy mang đi con gái là phương thức tốt nhất bóp chết đoạn nghiệt duyên này.
Một hồi xung đột không thể tránh được.
Tuy Quan Nhã luôn miệng nói, khi mẹ cô dám chia rẽ chúng ta, cô sẽ khiến mình biến thành trẻ mồ côi.
Nhưng để cô nương âu yếm vì hắn quyết liệt với gia tộc, cha mẹ, bản thân là một loại biểu hiện vô năng, Trương Nguyên Thanh cũng không hy vọng như thế.
Lựa lời nói khẳng định không thể thuyết phục mẹ vợ, mục đích cha mẹ Quan Nhã tổ chức đám cưới, Phó Thanh Dương đã nói rành mạch, minh bạch rõ ràng.
Trương Nguyên Thanh để tay lên ngực tự hỏi, nếu có người phá hủy hạng mục giá trị hơn một trăm tỷ của mình, hắn nhắm chừng sẽ đánh phọt óc đối phương.
“Muốn khiến mẹ vợ thay đổi tâm ý, trừ phi mình cũng là công tử ca của linh cảnh thế gia, mình quả thật là vậy, nhưng cha mình cùng các anh em của ông hai mươi năm trước đã trở linh cảnh, nay chỉ có một người chị thế giao có thể lấy ra giữ thể diện.”
Nhưng cung chủ hiển nhiên sẽ không ở trên loại chuyện này giữ thể diện cho hắn, nếu cung chủ đến, nhắm chừng sẽ giúp đỡ mẹ vợ bắt nạt Quan Nhã, cùng tự mình hộ tống hai mẹ con về Phó gia.
Gia thế là không đáng tin cậy, Phó Thanh Dương bên kia cũng không thể trông cậy vào, lần trước hắn từng nói, thân là biểu đệ, hôn sự của Quan Nhã hắn có thể ngăn một lần hai lần, nhưng không ngăn được ba lần.
Hơn nữa Tiền công tử thờ phụng “trái tim cường giả”, lặp đi lặp lại nhiều lần che chở, là đang dung túng Quan Nhã yếu đuối, không hợp với tư tưởng của hắn.
“Vẫn phải dựa vào bản thân mình.” Trương Nguyên Thanh nhỏ giọng nói thầm:
“Muốn khiến mẹ vợ thay đổi chủ ý, bỏ qua gia tộc Miller lựa chọn mình gần như không thể. Ít nhất trong ngắn hạn mình không thể được lòng bà ấy.
“Cho nên mục tiêu lần này, không phải để bà ấy thay đổi chủ ý, mà là đuổi bà ấy đi, cũng tiến hành uy hiếp hữu hiệu ở trình độ nhất định.”
Trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu, ánh mắt ngẫu nhiên đảo qua loa Miêu Vương, Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên từ trong đoạn audio đó của Ma Quân đạt được dẫn dắt.
—— chế tác Đào Hoa Phù.
Đương nhiên, hắn cũng không phải muốn noi theo Ma Quân ngủ bá mẫu mình, Đào Hoa Phù có thể khiến hắn đạt được phụ nữ ưu ái và hảo cảm, do đó hữu hiệu giảm bớt địch ý của mẹ vợ, trải đường cho kế tiếp đàm phán.