Tiểu Viên và Ngân Dao quận chúa, hai tầm mắt một trên một dưới, đồng thời nhìn về phía Hoàng Thái Cực, cảm thấy bất mãn đối với hành vi hắn che giấu thay Thái Long Thần.
Nhưng sau đó, Tiểu Viên liền rõ dụng tâm lương khổ của Hoàng Thái Cực.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là có tiền lệ từng giết đồng nghiệp, mà hắn bây giờ trạng thái tinh thần không ổn định, có chút thần kinh, nếu để hắn biết Thái Long Thần làm những chuyện như vậy, rất khó cam đoan Thái Long Thần có thể sống sót.
Mà lấy thân phận địa vị của Thái Long Thần, chết ở linh cảnh, tổng bộ quan phương nhất định sẽ xem xét phó báo cáo bản, làm rõ nguyên nhân cái chết của hắn.
Bất cứ một vị đời hai đời ba thân phận cao quý nào chết, tổng bộ đều sẽ tìm tòi nghiên cứu.
Chết trong tay nghề nghiệp tà ác, tự nhiên không có gì để nói, nhưng nếu bị Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng là quan phương giết chết, tình thế liền nghiêm trọng.
Ngược lại là loại hành vi thấy chết mà không cứu này của Thái Long Thần, tổng bộ không thể nghiêm túc xử phạt, nhát gan, ích kỷ, sợ chiến, đây là nhân tính, ở trong phó bản, không có ai nhất định phải gánh vác trách nhiệm cho sinh mệnh ai.
Tiểu Viên không để ý Thái Long Thần chết sống, nhưng cô để ý tiền đồ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, hít sâu một hơi, đi về phía mộ cung.
Trương Nguyên Thanh đứng ở cửa vào mộ cung, nâng tay đè mi tâm, ép cảm xúc cuồng loạn trở về, sau đó quay đầu nói:
“Ngân Dao, xử lý một phen các đồng bạn tương lai của cô.”
Ngân Dao quận chúa lập tức dừng bước, thu thập xác hai vị Vụ Chủ, trói cùng một chỗ, lại hỏi Tiểu Viên mượn dao găm, chuẩn bị giải phẫu Xà Nữ.
Vảy, da rắn, tuyến độc các thứ trên người Xà Nữ, đều là tài liệu cực phẩm.
Ví dụ như tuyến độc, có thể luyện ra một âm thi sở trường công kích mang theo độc tính.
Nhìn Ngân Dao quận chúa lao lực nơi xa, Hoàng Thái Cực nhìn Thái Long Thần một cái, giọng điệu lạnh nhạt hiếm thấy:
“Cậu không nên tới đây.”
“Không nên tới đây tranh bảo vật của cậu?” Thái Long Thần mặt mày âm trầm, khóe miệng mang theo nụ cười:
“Nếu là trận doanh hợp pháp thắng, làm một phần tử hợp pháp, tôi dựa vào cái gì không thể tới đây.
Cậu cũng đừng oán tôi, phó bản chính là như thế, sống chết có số. Thời điểm thế cục không ổn, giữ mạng là lựa chọn số một, Đế Hồng đại trưởng lão cũng không thể nói tôi cái gì.”
Hoàng Thái Cực nhíu mày nói: “Hắn đã nuốt linh hồn Mộ Dung Long, trạng thái bây giờ rất không ổn định.”
“Đã nhìn ra, như thế nào, muốn lấy hắn dọa tôi?” Thái Long Thần tựa cười mà không cười.
Trạng thái của Nguyên Thủy Thiên Tôn quả thật không quá thích hợp, nhưng còn chưa đến mức đánh mất lý trí, chỉ cần có lý trí, sẽ không đắc tội hắn đứa cháu nội trưởng lão tổng bộ này.
Hoàng Thái Cực xoay người rời đi, thản nhiên nói:
“Đừng nói lung tung, đừng làm chuyện dư thừa.”
Đây là cảnh báo cuối cùng của hắn.
Cửa vào mộ cung, Tiểu Viên nhẹ nhàng nói:
“Thái Long Thần kia tựa như có phương pháp thoát ly linh cảnh.”
Trương Nguyên Thanh đột nhiên ôm eo Tiểu Viên, nụ cười phải nói là tà mị cuồng quyến, nói: “Đừng sợ, tôi có biện pháp để cô thoát ly linh cảnh.”
Tiểu Viên nhăn mặt nhíu mày, vội vàng đẩy hắn ra, thấp giọng nói:
“Cậu là Thần Dạ Du, lực lượng ngũ hành không thuộc về cậu, để ở trong cơ thể, chỉ sợ sẽ có vấn đề.”
Trương Nguyên Thanh đột nhiên thâm tình thở dài nói:
“Tiểu Viên à, tuy tôi đã có bạn gái, nhưng cô hôm nay trả giá đối với tôi, đã cảm động tôi thật sâu, tôi không ngại có thêm một người bạn gái nữa, chờ ra khỏi linh cảnh, chúng ta liền lên giường.”
... Khóe miệng Tiểu Viên co rúm hồi lâu, cuối cùng hít sâu một hơi, không nói chuyện với kẻ bệnh thần kinh.
Trạng thái này của Nguyên Thủy khẳng định là có vấn đề, nhưng cô bất lực.
Rất nhanh, Ngân Dao quận chúa liền mang tài liệu có giá trị trên người Xà Nữ đều giải phẫu ra.
Bốn người ở dưới Trương Nguyên Thanh dẫn dắt, cúi người chui vào mộ cung, dọc theo cầu thang chật hẹp đi xuống, vài phút sau, đến mộ thất.
Mộ thất của Mộ Dung Long là kết cấu kiến trúc buồng mộ gạch gỗ, chia làm hai gian trước, sau, gian trước hình chữ nhật, đỉnh mộ là đỉnh kiểu xếp chồng cắm, hai bên vách tường có tranh tường.
Ở giữa có lối đi tương thông, lối đi dài 9 mét, nối liền gian trước sau, hai bức tường đều xây một cái cửa sổ có song chắn, dưới bức tường phía đông có lời tựa “Cảnh Đức nhất niên Mộ Dung Phú” .
Mọi người ở trung ương lối đi, đã tìm được tấm bia hậu nhân Mộ Dung Phú lập cho hắn.
Trong tấm bia khắc sự tích của Mộ Dung Phú.
Hoàng Thái Cực rất nhanh xem xong sự tích tấm bia, nhíu mày nói:
“Trẻ tuổi bắc thượng, du lịch Trung Nguyên, được kỳ ngộ, luyện thành bí thuật ngũ hành. Kỳ quái, tôi trải qua phó bản đời Tống không ít, phương án phó bản từng xem nhiều đếm không xuể.
Đời Tống tiên môn san sát, nhưng cho dù là những tiên môn kia, tựa như cũng không có liên quan đến bí thuật ngũ hành thứ này. Mộ Dung Phú xuất thân thấp kém, ở lúc ấy niên đại đó, ngược lại đặc thù như thế.”