Học viện Tần Phong mới xảy ra chuyện, quan phương hướng các phân bộ lớn hạ đạt văn kiện, chú ý bất cứ đạo cụ, đồ cổ nào bán ra có liên quan đời Tần, kết quả không được mấy ngày, ở trên chợ lập tức có thêm vài món đồ cổ đời Tần, phân bộ Hoa Đô nếu vô tri vô giác vậy mới kỳ quái, huống chi còn có Triệu gia chủ động mật báo.
Hơn nữa chuyện này quá khéo rồi, mình vừa nổi danh lập vạn, đồ cổ bán đấu giá đã bị nhằm vào, sự kiện học viện Tần Phong, trừ quan phương, kẻ biết tình huống chính là Ám Dạ Mân Côi, một đám người khác quá nửa là Ám Dạ Mân Côi.
Trong lòng Trương Nguyên Thanh cảnh giác một phen, hoài nghi Liên Tam Nguyệt phối hợp quan phương hoặc Ám Dạ Mân Côi dụ rắn ra khỏi hang, nhưng lại cảm thấy cái này không phù hợp phong cách của Liên Tam Nguyệt.
Nữ nhân hỗn loạn trung lập này rất coi trọng đối với danh dự bản thân, mà cô ấy đã đáp ứng giữ bí mật cho chuyện này.
“Liên Tam Nguyệt vì sao phải thông qua con đường của Triệu gia bán đấu giá? Cô ấy đây là chủ động trêu chọc quan phương.”
“A, cái này...” Hạ Hầu Ngạo Thiên đột nhiên trở nên ấp úng.
Trương Nguyên Thanh nhất thời dâng lên dự cảm bất hảo:
“Anh lúc trước là nói với Liên Tam Nguyệt như thế nào?”
“Tôi ủy thác Liên Tam Nguyệt bán đấu giá đồ cổ, cùng giữ bí mật đối với vụ giao dịch này.” Ưu điểm duy nhất của Hạ Hầu Ngạo Thiên chính là thành thực.
Là tiểu tử ngươi muốn bán đấu giá? Làm tốt lắm, lần sau đừng làm nữa... Trán Trương Nguyên Thanh nổi gân xanh.
“Anh cho dù chưa từng buôn lậu đồ cổ, cũng từng xem phim chứ, loại giao dịch này, không nên là vụng trộm quan sát người mua, sau đó ở núi non hoang dã hoặc là trong mật thất âm u hoàn thành giao dịch sao? Học Sĩ chỉ số thông minh không phải rất cao sao, tôi hoàn toàn chưa cảm nhận được ở trên người anh.” Hắn lẩm bẩm.
“Lúc trước tôi ở trong group bán đấu giá đồ cổ, mấy người cũng chưa phản đối mà. Mặt khác, chỉ số thông minh cao biểu hiện ở năng lực học tập mạnh, nhưng không quan hệ với năng lực làm việc, thứ sau càng coi trọng kinh nghiệm hơn.” Hạ Hầu Ngạo Thiên bật lại một câu, sau đó mềm giọng xuống:
“Cậu cần phải nhanh lên nha, tôi đã ở trong group xin giúp đỡ, tốt nhất mang theo Tôn Miểu Miểu, Triệu Thành Hoàng và Thiên Hạ Quy Hỏa đi cùng.”
Ngu xuẩn, nếu là một hồi mai phục, vậy chẳng phải là bị người ta tận diệt? Trương Nguyên Thanh nói:
“Khách nhân lui tới Vạn Bảo Ốc không nhiều, cũng không ít, anh dịch dung đi vào, cầm tiền đi ngay, bọn họ không thể khóa mục tiêu anh.”
Vạn Bảo Ốc có không ít nghề nghiệp tà ác ra vào, nếu người quan phương lần lượt điều tra, sớm đã nổi lên xung đột, vậy Hạ Hầu Ngạo Thiên thừa dịp loạn chuồn đi, nhẹ nhàng dễ dàng.
Hạ Hầu Ngạo Thiên tức giận nói:
“Cậu có phải ngốc hay không, 60 triệu phải mấy cái thùng lớn đựng, tôi cầm tiền mặt rời khỏi, khẳng định sẽ bị phát hiện. Không phải ai cũng có một cái mũ đỏ giống cậu.”
“Vậy đổi thành tài liệu?” Trương Nguyên Thanh ý thức được mình bị quán tính tư duy lầm đường.
“Quan phương phái chấp sự cao cấp ngồi thủ Vạn Bảo Ốc, đã có mấy tên nghề nghiệp tà ác bị bắt. Mấy ngày nay Vạn Bảo Ốc không có ai đến, tôi là khách nhân duy nhất của hôm nay, tôi nếu là ra ngoài, nhất định cũng sẽ bị bắt.” Hạ Hầu Ngạo Thiên thở dài một tiếng:
“Liên Tam Nguyệt nói, quan phương kiêng kị cô ấy, cho nên không dám tiến vào Vạn Bảo Ốc gây chuyện, nhưng cô ấy cũng chỉ có thể lui một bước, chấp nhận bọn họ ở bên ngoài ôm cây đợi thỏ.”
“Được, tôi biết rồi, anh đợi ở Vạn Bảo Ốc, giữ liên hệ mọi lúc.” Trương Nguyên Thanh bất đắc dĩ nói.
Tắt điện thoại, mở ra group chat.
Phát hiện Hạ Hầu Ngạo Thiên đã ở trong group cứu trợ, Tôn Miểu Miểu, Thiên Hạ Quy Hỏa cùng Triệu Thành Hoàng, vừa nghe có người có chủ ý tiền tham ô, lập trường cùng ý kiến nhất trí bất ngờ.
“Tôn Miểu Miểu: Anh chờ đó, tôi tới ngay bây giờ, giết chết đám người kia phân bộ của Hoa Đô.”
“Triệu Thành Hoàng: Trước nói kỹ một chút tình huống, giết chết bọn họ cũng được, nhưng phải bàn bạc kỹ hơn.”
“Thiên Hạ Quy Hỏa: Đúng, phải cảnh giác kẻ địch cố cục, chẳng qua dám nhằm vào tiền của chúng ta, mặc kệ là ai, đều đừng nghĩ có kết cục tốt.”
Trương Nguyên Thanh nhập tin tức, @ mọi người:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Mọi người đừng vội qua, chuyện này tôi đến xử lý, tôi nếu là không giải quyết được, mọi người đến cũng tương tự.”
Nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cuộc đáp lại Hạ Hầu Ngạo Thiên xin giúp đỡ, trong lòng ba người bọn Tôn Miểu Miểu nhẹ nhàng thở ra.
Quả thật, nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn cấp 6 cũng không xử lý được, bọn họ đi sẽ chỉ càng thêm nguy hiểm.
Triệu Thành Hoàng do dự một phen, lựa chọn trầm mặc.
Hắn thật ra rất muốn đi Hoa Đô một chuyến, xem xem trạng thái Nguyên Thủy Thiên Tôn hiện nay.
Trương Nguyên Thanh buông điện thoại di động, lấy ra gương quỷ soi, tướng mạo bình thường, mười hai cung hào quang trong vắt, không có dao động.