Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1677 - Chương 1677. Cường Giả Thần Bí (4)

Chương 1677. Cường giả thần bí (4)
Chương 1677. Cường giả thần bí (4)

Triệu Công Minh lại nói: “Hung thủ tập kích Triệu Tam Dương tạm thời không quá rõ, lúc ấy mạng lưới điện khu thành thị cũ bị đứt, camera mất linh. Chờ lúc chúng ta phát hiện Triệu Tam Dương, hắn đã chết.”

Tương Bạo trưởng lão chậm rãi uống trà, không có biểu cảm gì, nhưng gân xanh trên trán lặng yên nổi lên.

“Các ngươi mang đi đội viên đâu?”

“Bọn họ phụ trách vây chặn nhân vật mục tiêu, nhưng, nhưng đó là ảo thuật, không phải chân thật. Đồng lõa của nhân vật mục tiêu cực kỳ giảo hoạt, hắn dùng ảo thuật điệu hổ ly sơn, để cho chúng ta cho rằng nhân vật mục tiêu đã rời khỏi Vạn Bảo Ốc.”

“Nữ Tinh Quan, âm thi đẳng cấp cao, kẻ tập kích chưa biết, cùng với ảo thuật có thể lừa được Trần Kiếm Tiên, vậy tất nhiên là Huyễn Thuật Sư.” Ánh mắt Tương Bạo trưởng lão nghiêm khắc:

“Thành phần tổ chức này rất phức tạp nha, tiếp tục nói.”

Triệu Công Minh nhìn Trần Kiếm Tiên một cái, người sau thấp giọng nói:

“Nhân vật mục tiêu cùng đồng bạn của hắn, hẳn là có chút sâu xa với quan phương chúng ta, thậm chí chính là người của quan phương, bằng không sẽ không mở một mặt lưới đối với hai chúng tôi. Nữ Tinh Quan Thái Nhất môn, cấp 6, số lượng không phải quá nhiều, chúng tôi đang điều tra.

“Liên Tam Nguyệt bên kia, trưởng lão ngài nếu không tự mình đi một chuyến? Mặt mũi ngài, cô ta không dám không nể.”

Vừa nói xong, liền thấy Tương Bạo trưởng lão giơ bàn tay.

Trong lòng Trần Kiếm Tiên nhất thời tuyệt vọng, làm tốt chuẩn bị trọng thương.

Tương Bạo trưởng lão buông tay, hít sâu một hơi: “Nén giận, nén giận!”

Hắn trừng mắt nhìn Trần Kiếm Tiên một cái, “Tiểu nha đầu đó nước đổ đầu vịt, lão tử đi tìm cô ta, chỉ có thể là đánh nhau. Lấy tính cách cô ta, đánh chết cô ta cũng sẽ không nói.”

Chiến đấu cấp Chúa Tể, là muốn kéo người của nửa thành thị chôn cùng sao?

Triệu Công Minh vội nói:

“Tuy chúng ta lần này gặp hạn, nhưng cũng đã nghiệm chứng một sự kiện, lai lịch vài món đồ cổ kia có vấn đề. Ngài nghĩ, đối phương đã có sâu xa với chúng ta, hoàn toàn có thể ra mặt giải thích, không cần lựa chọn thủ đoạn cực đoan chống lại.

Cái này đúng là bởi vì bọn họ không thể giải thích nguồn gốc của đồ cổ.”

Tương Bạo trưởng lão nheo mắt, “Ý của cậu là, những đồ cổ đó, rất có thể bắt nguồn từ học viện Tần Phong?”

Triệu Công Minh gật đầu.

Tương Bạo trưởng lão trầm ngâm một phen, “Tôi sẽ báo cáo chuyện này cho tổng bộ, về sau thế nào, để tổng bộ đi quan tâm, không liên quan tới chúng ta.”

Đối phương hẳn là đã rời khỏi Hoa Đô, lần này chưa thể bắt được, về sau quá nửa không có cơ hội nữa.

...

Tùng Hải, vịnh Phó gia.

Trương Nguyên Thanh ngồi xe taxi quay về biệt thự, lấy ra Mũ Đỏ Nhỏ, triệu hồi Ngân Dao quận chúa về hiện thực.

Ba âm thi của Tham Lam Thần Tướng, thì ở lại trong không gian mũ.

“Tuy bảo vệ được tiền, cứu ra Hạ Hầu Ngạo Thiên, nhưng vì vài món đồ cổ đại động can qua, bản thân đã là sơ hở. May mắn mình là thông qua Phó Thanh Dương mua tài liệu, nếu là mình xin, cấp trên rất dễ dàng có thể tra ra mình đang luyện chế âm thi phẩm chất cao, sẽ hoài nghi đến trên đầu mình.”

Tuy bây giờ vẫn có hiềm nghi, nhưng tính chất nhẹ hơn rất nhiều.

Hơn nữa hắn trước khi ra tay, đã ngụy trang gương mặt âm thi, cũng bày Ngân Dao quận chúa ở mặt ngoài, mà mình chưa bao giờ ra tay.

Ở trong mắt phân bộ Hoa Đô không biết hắn, kẻ tập kích là một nữ Tinh Quan cấp 6.

“Việc này có thể gác lại một chút, trước mắt lửa sém lông mày là chế định kế hoạch giải cứu Ma Nhãn, thời gian để lại cho mình không nhiều nữa.”

Xử lý xong công việc trong tay, áp lực nguyền rủa của Thiên Vương Sợ Hãi lại một lần nữa nổi lên trong lòng.

Ngoài cửa sổ ánh mặt trời sáng lạn, gió thu thổi qua vườn hoa, lá cây màu xanh lục đậm màu vang lên “Ào ào”.

Khu đô thị chỗ vịnh Phó gia, trong náo nhiệt chọn lấy sự yên tĩnh, không có tiếng người ồn ào, không có tạp âm dòng xe cộ chạy như bay, yên tĩnh bình thản.

Trương Nguyên Thanh ngồi ở cạnh bàn, trải tờ giấy ra, trong tay xoay bút nước, lười biếng tựa vào ghế dựa, nhìn lay động ngoài cửa sổ đầu óc ngẩn ra.

Sau một lúc, hắn từ trong trạng thái ngây người giãy thoát ra, trên giấy viết:

Một: Xác nhận Nữ Nguyên Soái có ở Tùng Hải hay không.

Hai: Lúc cứu vớt Ma Nhãn, Cẩu trưởng lão cùng Nguyên Soái không thể có mặt.

Ba: Quá trình cứu viện không thể bị cường giả quan phương can thiệp.

Bốn: Cần trợ thủ.

Bốn điểm ngắn gọn, vấn đề dẫn ra lại rất nhiều.

“Xác nhận Nữ Nguyên Soái có ở Tùng Hải hay không, rất đơn giản, hỏi Phó Thanh Dương là được. Nếu Nữ Nguyên Soái ở Tùng Hải, mình liền phải nghĩ cách điệu hổ ly sơn, có cô ấy nhìn chằm chằm vườn bách thú, mình căn bản không có khả năng cứu ra Ma Nhãn.”

Cho dù hắn có thể mời đến cao thủ cấp Bán Thần, nhưng Tùng Hải còn có sáu vị Chúa Tể, bản thân vườn bách thú lại là đạo cụ loại quy tắc.

Một khi động tĩnh lớn, phân bộ Tùng Hải cao thủ tề tụ, hắn căn bản không có cơ hội.

Hết chương 1677.
*Mẹo: Vuốt sang trái hoặc phải để nhảy chương nhanh hơn!
Bình Luận (0)
Comment