Trương Nguyên Thanh mở microphone, “Tôi thông qua một con đường kín, biết được Ám Dạ Mân Côi đang ý đồ lợi dụng Thuần Dương chưởng giáo bố trí cạm bẫy, dụ dỗ mọi người mắc câu, nhưng thời gian cùng địa điểm cụ thể còn chưa rõ.”
Hắn chưa nói tình báo bắt nguồn từ giết chết hai tên Tinh Quan cấp 4, tuy phân bộ Hoa Đô không nhất định biết ngày hôm qua có thành viên Ám Dạ Mân Côi nhìn chằm chằm Hạ Hầu Ngạo Thiên, nhưng cẩn thận sẽ luôn không sai.
“Muốn lợi dụng Thuần Dương chưởng giáo dẫn chúng ta mắc câu.” Tiếng Hồng Anh trưởng lão xuyên thấu qua loa vang lên:
“Nguồn tình báo có thể tin được không, nếu thuận tiện, nói cho chúng tôi biết tình hình cụ thể nguồn tình báo. Tôi không phải là không tín nhiệm cậu, chỉ là Ám Dạ Mân Côi rất giảo hoạt, bọn họ có khi sẽ cố ý phát ra tình báo giả.”
Còn rất cẩn thận... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm, nói:
“Tình báo bắt nguồn từ thành viên bộ cơ động của Ám Dạ Mân Côi, Tinh Quan cấp 4, lấy cấp bậc cùng địa vị của hắn, là có thực lực tham dự kế hoạch, hẳn là không sai được. Về phần tình hình nguồn tình báo, rất xin lỗi, tôi không thể lộ ra.”
Cao Phong trưởng lão cùng Hồng Anh trưởng lão nhất thời nhíu mày.
Tình báo này rất quan trọng, nhưng chính bởi vì quan trọng, mới càng phải cẩn thận.
Nguyên Thủy Thiên Tôn không muốn nói ra tình huống biết được tình báo, cái này khiến bọn họ khó tránh khỏi sinh ra băn khoăn, không thể tin hết.
“Sư phụ, Cao Phong trưởng lão.” Giọng Âm Cơ nhẹ nhàng nói:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn không muốn nói, có thể là liên quan đến riêng tư của hắn, không quan hệ với độ đáng tin của tình báo.
Hắn ở trong tiệc tối câu lạc bộ Bách Hoa, đã kết tử thù với Thuần Dương chưởng giáo, sẽ không lừa gạt chúng ta.”
Lòng Âm Cơ là hướng về mình! Trương Nguyên Thanh vui mừng một phen, thầm nhủ không uổng công tôi nhiều lần liều mình cứu chị.
Hồng Anh trưởng lão nói: “Tôi tin tưởng Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng tôi không tin Ám Dạ Mân Côi, quân cờ ở trước khi bị bỏ qua, sẽ không biết mình là quân cờ.”
“Nguồn tình báo tôi có thể làm đảm bảo.” Phó Thanh Dương mở miệng.
Cao Phong trưởng lão trầm mặc hồi lâu, lúc này mới nói:
“Phó trưởng lão làm đảm bảo, vậy thì không có vấn đề. Nguyên Thủy Thiên Tôn, tình báo cậu cung cấp rất có giá trị, tôi sẽ ghi cho cậu một công.”
Công huân nhiều quá rồi, lần sau cho nhiều tiền chút... Trương Nguyên Thanh lập tức nói:
“Ba vị trưởng lão, tôi cho rằng đây là một cơ hội, chúng ta không ngại tương kế tựu kế, lợi dụng tâm lý của Ám Dạ Mân Côi, dụ rắn rời hang.”
Hồng Anh trưởng lão ngẫm nghĩ, cười hỏi:
“Cậu có ý tưởng gì?”
“Tôi nghe nói Thuần Dương chưởng giáo ở sau khi bị thương, đã giết vài Tinh Quan cùng Chưởng Mộng Sứ, hắn rêu rao như thế, trừ chữa thương, càng chính là vì dụ dỗ chúng ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn còn có thể tiếp tục săn bắn, thẳng đến khi bị mọi người bắt lấy.” Trương Nguyên Thanh chậm rãi nói:
“So với để hắn ngẫu nhiên chọn lựa mục tiêu, hại chết đồng nghiệp Thái Nhất môn, không bằng chủ động tung mồi, dẫn hắn mắc câu.”
Hồng Anh trưởng lão như có hứng thú hỏi:
“Cậu đã có ý tưởng này, nghĩ hẳn đã nhắm được mồi câu?”
Trương Nguyên Thanh đè nút microphone, trả lời: “Tôi biết một Chưởng Mộng Sứ của Hư Vô giáo phái, chúng ta có thể tiết lộ ra hành tung của hắn, mượn cái này dẫn ra Thuần Dương chưởng giáo.”
Về phần tiết lộ như thế nào, hắn không quan tâm.
Lấy năng lực của Cao Phong trưởng lão cùng Hồng Anh trưởng lão, nếu ngay cả “tiết lộ” tình báo cũng không làm được, đã sớm bị Ám Dạ Mân Côi xử lý.
Cho dù là Cao Phong trưởng lão thuần phác ôn hòa trứ danh, cũng là Chúa Tể kinh nghiệm phong phú, thủ đoạn phong phú.
Âm Cơ trầm ngâm một phen, xen mồm nói:
“Nhưng cái này hẳn không gạt được Ám Dạ Mân Côi.”
Trương Nguyên Thanh nở nụ cười, “Không sao cả, Ám Dạ Mân Côi cho dù nhìn ra chúng ta đang câu cá, cũng sẽ vui vẻ cắn câu, đây chẳng phải là điều bọn họ muốn sao?”
Ám Dạ Mân Côi biết quan phương đang câu cá, nhưng cái này không quan trọng, ở trong mắt bọn họ, bọn họ mới là ông lão câu cá, sẽ an bài Thuần Dương chưởng giáo cắn câu, do đó dụ ra Cao Phong trưởng lão cùng Hồng Anh trưởng lão.
Nhưng thật ra, quan phương biết bọn họ sẽ chủ động cắn câu, cũng lợi dụng Thuần Dương chưởng giáo bố trí mai phục.
Quan phương phen này ở tầng khí quyển.
( ý ở tầm, trình độ cao hơn)
Âm Cơ hơi trầm ngâm, đã tiếp nhận kế hoạch của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhíu mày nói:
“Như vậy, năng lực của Cao Phong trưởng lão cùng sư phụ có thể không quá đủ.”
Ám Dạ Mân Côi rõ thực lực của hai người, vẫn muốn bố cục đối phó hai vị trưởng lão, nói rõ có nắm chắc nhất định có thể ăn được hai vị Chúa Tể quan phương.
Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Không sao cả, tôi sẽ ra tay.”
Trương Nguyên Thanh mừng rỡ: “Lão đại khí phách, lão đại vậy mà còn biết chơi trend.”
Phó Thanh Dương ngẩn ra: “Trend gì?”