Tiếng ồn ào trên ghế người nghe lớn hơn nữa.
Cấu kết nghề nghiệp tà ác là tội nặng, tội nặng xếp hạng nhất.
Hoàng Thái Cực trầm giọng nói:
“Tên nghề nghiệp tà ác kia thân phận đặc thù, lúc trước phân bộ Tùng Hải truy bắt Ma Nhãn, chủ động yêu cầu Nguyên Thủy Thiên Tôn lẻn vào đoàn đội nghề nghiệp tà ác nằm vùng...”
Chuyện này là Phó Thanh Dương nói cho hắn.
Một đêm trước khi mở phiên toà, Tiền công tử tìm tới hắn, hai người từng có dự đoán đối với phiên toà hôm nay phát triển, ý thức được cô gái ong là cái sơ hở.
Hoàng Thái Cực chính là từ trong miệng Phó Thanh Dương biết được quan hệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng cô gái ong.
Lúc ấy trong lòng hắn có chút vui mừng, cái này chứng minh Nguyên Thủy Thiên Tôn không phải “cảnh sát xấu” không có điểm mấu chốt, hắn cùng với cô gái ong tiếp xúc thuộc về tính chất nằm vùng, hơn nữa chỗ dựa sau lưng cô gái ong là Vãng Sự Vô Ngân.
Một nhân vật truyền kỳ thân ở bóng tối, lòng hướng tới ánh sáng.
Nằm vùng... Tạ Linh Hi trên ghế người nghe khẽ thở phào.
Cô vừa rồi bị dọa trái tim nhỏ bé cũng sắp vỡ ra rồi, chuyện Nguyên Thủy ca ca giết Thái Long Thần, là có thể cãi cọ.
Nhưng cấu kết nghề nghiệp tà ác, quả thật là tội chết ván đã đóng thuyền.
Nhưng, cô vừa thở phào xong hơi này, liền nghe gã đàn ông bộ điều tra kia cao giọng nói:
“Tôi nghi ngờ!
Chánh án, Nguyên Thủy Thiên Tôn phụng mệnh nằm vùng không giả, nhưng cái này cũng không thể chứng minh hắn không cấu kết nghề nghiệp tà ác.
“Ngũ Hành Chi Loạn là phó bản loại tử vong, trận doanh tà ác cùng hợp pháp nhất định phải phân ra sinh tử, thử nghĩ, rốt cuộc là quan hệ gì, khiến vị Thông Linh Sư kia cam nguyện hy sinh bản thân cũng phải cứu Nguyên Thủy Thiên Tôn?
Nguyên Thủy Thiên Tôn cấu kết với nghề nghiệp tà ác, đây là sự thực không tranh cãi.”
Tạ Linh Hi khẽ biến sắc, sau đó, nghe thấy được tiếng nói thầm của những người nghe xung quanh.
Trạng thái tinh thần của Nguyên Thủy Thiên Tôn không thể kết luận, cứng rắn nói hắn giả ngây giả dại, có chút gượng ép.
Nhưng hắn cùng nghề nghiệp tà ác quan hệ không tầm thường, chuyện này, thì không cần chứng cứ.
Hành vi của Thông Linh Sư kia, chính là chứng cứ tốt nhất.
Là quan hệ gì, mới có thể khiến một người không tiếc hy sinh bản thân cũng muốn cứu một người trận doanh đối địch?
“Không xong.”
Tạ Tô thấp giọng lẩm bẩm.
Sắc mặt Quan Nhã cực khó coi, không phải vì vị Thông Linh Sư kia cùng Nguyên Thủy quan hệ không phải là cạn, mà là nàng vét hết trong bụng, cũng chưa thể nghĩ ra lời phản bác.
Không có ai sẽ tin chuyện nghề nghiệp tà ác có lương tâm.
Nguyên Thủy được nghề nghiệp tà ác liều mình cứu giúp, mặc kệ nói cái gì cũng không thể rửa sạch bản thân.
Sát chiêu của Thái trưởng lão ở đây.
Trên ghế người nghe, toàn bộ người có quan hệ với Nguyên Thủy Thiên Tôn, trong lòng đều dâng lên cảm giác vô lực cùng lo lắng mãnh liệt.
Hoàng Thái Cực ngồi lặng lẽ, hắn cảm giác mình bị chiếu tướng rồi.
Chỉ có Phó Thanh Dương mặt không biểu cảm. Hắn từ khi tham dự đến bây giờ, trước sau luôn mặt đơ, không có bất cứ biểu cảm dao động nào.
Thái trưởng lão ngồi ở ghế pháp quan cao cao, thản nhiên nói:
“Xin hỏi nhân chứng, vị Thông Linh Sư kia cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn, tồn tại quan hệ vượt qua hữu nghị hay không, cậu chỉ cần trả lời đúng hoặc không đúng.”
Hoàng Thái Cực môi giật giật, trầm mặc một lúc lâu: “Không thể xác định!”
Trên ghế người nghe, tiếng nghị luận vang lên ong ong.
Ở lúc này, “Không thể xác định”, “Không biết” loại trả lời này, thật ra là một loại ngầm thừa nhận.
“Yên lặng!” Thái trưởng lão trầm giọng nói:
“Bản pháp đình nghe lời khai của nhân chứng, cùng bên tố cáo đệ trình chứng cứ, biện luận trên toà án trước đó có Hổ Phù nghiệm chứng, chân thật hữu hiệu, bổn viện ban xác nhận, hiện tuyên bố kết quả thẩm phán.
Bổn viện cho rằng, bị cáo Nguyên Thủy Thiên Tôn, giết hại đồng nghiệp Thái Long Thần, cấu kết nghề nghiệp tà ác, chứng cứ xác thực đầy đủ, tội danh lên án thành lập. Xét thấy bị cáo Nguyên Thủy Thiên Tôn công huân hiển hách, cống hiến rất lớn, có thể giảm bớt xử phạt so với pháp luật.
“Phán quyết như sau: Bị cáo Nguyên Thủy Thiên Tôn, phán xử giam cầm ba tháng, phạt 1 tỷ, tịch thu bộ trang bị Tế Trời, tước đoạt tất cả công huân cùng đãi ngộ.
Phán quyết thành lập, lập tức chấp hành!”
Tiếng xôn xao truyền ra trên ghế người nghe, các chấp sự cao cấp rốt cuộc không kiềm chế được, ùn ùn nghị luận.
“Nguyên Thủy, xong rồi...” Sắc mặt Tôn Miểu Miểu trắng bệch.
Thái trưởng lão chẳng những muốn đoạt đi bộ trang bị Tế Trời của Nguyên Thủy, còn muốn khiến hắn hủy hết hình tượng, vĩnh viễn đóng đinh hắn ở trên cây cột sỉ nhục cấu kết nghề nghiệp tà ác.
Giết hại đồng nghiệp, cấu kết nghề nghiệp tà ác, nhưng quan phương niệm ở trên công lao quá khứ, mở một mặt lưới, chỉ giam ba tháng, phạt tiền phạt đạo cụ mà thôi.