Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1749 - Chương 1749. Lập Công (1)

Chương 1749. Lập công (1)
Chương 1749. Lập công (1)

Cái gọi là đàn ông chính là một cây thương, đầu thương càng mài càng bóng lưỡng.

Trương Nguyên Thanh xua tay, vòng qua ba người, kéo Quan Nhã vào nhà.

Quay về phòng ngủ, đóng cửa lại, hắn thấp giọng nói:

“Gọi điện thoại cho người chị họ Bán Thần đó của em, ngay bây giờ, lập tức!”

“Gọi điện thoại cho cô ấy?”

Quan Nhã hơi nhíu mày, tuy là chị họ huyết mạch tương liên, nhưng cô tựa như rất kháng cự liên lạc vị Bán Thần kia.

Cô quan sát được sắc mặt của bạn trai, trong lòng hơi trầm xuống: “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Phó Thanh Dương cùng hai vị trưởng lão bố cục săn giết Thuần Dương chưởng giáo cùng Ám Dạ Mân Côi, đến bây giờ còn chưa trở về, suốt một đêm rồi, cái này không hợp lý, Nguyên Soái cô ấy là ở Tùng Hải.” Trương Nguyên Thanh nói tốc độ cực nhanh.

Quan Nhã cũng ý thức được tính nghiêm trọng của tình huống.

Đối với linh cảnh hành giả mà nói, Bán Thần có được lực lượng mang tính áp đảo, chiến đấu thế nào phải khiến biểu tỷ kéo dài một đêm?

Cô lập tức từ trong túi quần lấy ra điện thoại di động, mở khóa màn hình, mở danh bạ, tìm được tên “Phó Thanh Huyên”, gọi qua.

“Tu tu, thu tu ~”

Điện thoại vang hồi lâu, bên kia rốt cuộc kết nối.

Trương Nguyên Thanh nghe thấy một giọng nữ rất có khuynh hướng cảm xúc truyền đến:

“Em rất ít gọi cho chị, làm sao vậy?”

Thanh âm không mềm mại đáng yêu, có khuynh hướng cảm xúc như khối băng va chạm, cùng với uy nghiêm loáng thoáng.

Chỉ nghe tiếng, hắn liền tưởng tượng hình tượng một nữ hoàng mặc long bào, quân lâm thiên hạ.

Quan Nhã hít sâu một hơi, thấp giọng nói:

“Chị, Phó Thanh Dương còn chưa trở về...”

“Hắn đã xảy ra chuyện.” Đầu kia điện thoại thanh âm lạnh lùng nói:

“Hẳn là bị người Ám Dạ Mân Côi cuốn vào giới tử tu di, chị ở thành phố Kim Sơn vòng vo một đêm, dùng đạo cụ tìm người, chỉ có thể xác định hắn còn ở thành phố Kim Sơn, nhưng không thể định vị chuẩn xác. Có thể kiên trì một đêm còn chưa trở về linh cảnh, đứa em trai này của chị trái lại là rác rưởi rất có thực lực.”

Luận rác rưởi đã bị Phó Thanh Dương phát dương quang đại rồi sao... Trương Nguyên Thanh ở bên lẩm bẩm.

Quan Nhã cười khổ nói: “Lúc này chị còn thù dai, làm sao bây giờ?”

“Đoàn tham mưu, các trưởng lão phân bộ Tùng Hải đang họp thương lượng, nhưng còn chưa đưa ra một cái phương án.” Nữ Nguyên Soái nói: “Còn có việc gì không, chị rất bận.”

Trương Nguyên Thanh nhỏ giọng nói: “Hỏi cô ấy chuyện rốt cuộc là thế nào, chúng ta nên có chuẩn bị đầy đủ mới phải, sao có thể biến thành như vậy.”

Tuy bàn tay phía sau màn là mình, nhưng hắn mơ hồ ý thức được bố cục của mình đã mất khống chế.

Nhưng hắn không nói ra được nơi nào có vấn đề, tất cả đều là trực giác của Tinh Quan.

“Bên cạnh em là Nguyên Thủy Thiên Tôn?” Nữ Nguyên Soái nghe được tiếng của hắn, giọng điệu bỗng nhiên chuyển sang lạnh lẽo, thanh âm tràn ngập khuynh hướng cảm xúc lạnh như băng cùng uy nghiêm nói:

“Chính là cậu thường xuyên cùng Phó Thanh Dương ở sau lưng nói tôi là rác rưởi?”

Trương Nguyên Thanh vốn rất lo âu, nghe được lời này, cả người giật mình một cái, suýt nữa cúi đầu vái ngay, để Nguyên Soái nhìn một chút thành ý của mình, nhưng cân nhắc đến cách điện thoại, thành ý sâu nữa Nguyên Soái cũng không cảm giác được, liền nói:

“Nguyên Soái, lời của Phó trưởng lão, cá nhân tôi là cực lực phản đối hơn nữa không đồng ý.

“Tôi từng nói rõ ràng cho hắn, Nguyên Soái là con cưng của trời, kỳ nữ tử có một không hai thế gian, tuổi còn trẻ đứng hàng Bán Thần, giống như Võ Chiếu xưng đế, xưa nay chưa từng có, nhưng Phó trưởng lão người này à, hắn một thân phản cốt nha.”

“Lời này thật ra nói rất hay.” Giọng Phó Thanh Huyên thoáng dịu đi, sau đó nghiêm mặt nói:

“Đêm qua, Thiên Vương Sợ Hãi thả ra tội phạm trong ngục giam thành phố Bình Xuyên, cố ý dẫn tôi rời khỏi Tùng Hải, hắn vì đối phó tôi, mang theo chiến đao của Tu La, tôi bị hắn cầm chân có chút lâu, chờ về tới vườn bách thú, Ma Nhãn đã bị người ta cứu đi, Phó Thanh Dương mất liên lạc.

“Cẩu trưởng lão đêm qua liên lạc Xích Nhật Hình Quan đại trưởng lão của Thái Nhất môn hỗ trợ, Xích Nhật Hình Quan đêm xem thiên tượng, phản hồi nói, Ngân Nguyệt Thiên Vương của Binh Chủ giáo chết trận ở thành phố Kim Sơn, sau đó nữa, hắn liền không ‘nhìn’ thấy.”

Ngân Nguyệt Thiên Vương xuất hiện ở thành phố Kim Sơn? Con ngươi Trương Nguyên Thanh hơi co lại, hắn lập tức thu liễm cảm xúc, truy hỏi:

“Nguyên Soái, bây giờ chỗ khó là cái gì?”

“Định vị Phó Thanh Dương, phá vỡ giới tử tu di, tiến vào trong đó.” Nữ Nguyên Soái chưa bởi vì Nguyên Thủy Thiên Tôn đẳng cấp thấp mà kiêu căng, có cái gì nói cái đó:

“Giới tử tu di vây khốn Phó Thanh Dương tương tự với đạo cụ không gian, nhưng khác với Thế Giới Vặn Vẹo của câu lạc bộ Tửu Thần lần trước, thứ trước có ‘bí ẩn’ thêm vào, kiếm khí của tôi không định vị được, liền không thể chém vỡ.”

Nói xong, cô lưu loát tắt máy.

Hết chương 1749.
*Mẹo: Vuốt sang trái hoặc phải để nhảy chương nhanh hơn!
Bình Luận (0)
Comment