Mà thư ký cùng lãnh đạo thuộc loại quan hệ nước lên thì thuyền lên, trời sinh buộc chặt, lãnh đạo cần tiền, thư ký liền nghĩ mọi biện pháp kiếm tiền, lãnh đạo muốn ăn cá muối, thư ký sẽ chuẩn bị Hải Thiên Thịnh Diên*. Lãnh đạo muốn lâm hạnh nữ cấp dưới, thư ký sẽ cố gắng dẫn mối.
* 1 cụm từ lấy từ sự kiện có thật, thường để chỉ về những buổi tiệc, tụ họp không đứng đắn có liên quan tới yếu tố khiêu dâm, chơi bời xa hoa.
Nếu thư ký bản thân là nữ, vậy bớt việc, nháy mắt lao đầu dâng hiến.
Thư ký Từ đứng ở một bên chậm rãi đi lên, khom người nói nhỏ:
“Trưởng lão, ngài năm trước ở trên vấn đề kinh phí, chỉ vào thư ký của Đế Hồng đại trưởng lão mắng chửi một trận, lúc cuối năm, lại chống đối Kim trưởng lão. Năm nay trên hội nghị tổng bộ, ngài trước mặt mọi người biểu đạt bất mãn đối với tổng bộ, nói tướng ở bên ngoài lệnh vua có điều không theo, ám chỉ bọn họ quản quá nhiều.”
“Tôi không ám chỉ, tôi là nói rõ.” Tương Bạo trưởng lão hùng hồn nói.
Thư ký cười khổ một tiếng: “Tôi nghe bạn bè làm việc ở tổng bộ nói, trong Thập lão, có người muốn thay thế ngài đi, bọn họ cho rằng ngài không phục tùng tổ chức, không tuân thủ kỷ luật của tổ chức. Lúc mấu chốt này, tôi không đề nghị ngài nhấc lên quan hệ với Nguyên Thủy Thiên Tôn, người sáng mắt đều nhìn ra được hắn đã đắc tội tổng bộ, mà minh chủ là không quản chuyện.”
Thư ký dừng một chút, bổ sung nói: “Với lại, minh chủ chống lưng cho hắn, nhưng sẽ không chống lưng cho ngài.”
Tương Bạo trưởng lão “sụp soạt” húp cháo: “Con người hắn thế nào?”
Thư ký Từ nói: “Tôi bây giờ thay ngài thu thập tư liệu của hắn, trong năm phút đồng hồ bảo người ta đưa tới.”
Tương Bạo trưởng lão khoát tay: “Không cần thiết, Gà Đỏ, cháu thân với tiểu tử kia, cháu nói.”
“Tiểu tử đó đặc biệt giảng nghĩa khí. Ồ không, tiểu tử đó quả thực là Quan nhị gia chuyển thế nghĩa bạc vân thiên, Tần Cối tái sinh cáo già.” Anh Gà Đỏ kiêu ngạo ưỡn ngực, “A gia, cháu nói như vậy, có đủ văn nhã hay không, đủ có văn hóa hay không?”
Cậu mang Quan nhị gia cùng Tần Cối bày cùng một chỗ, Nhạc Phi hắn đồng ý sao? Thư ký Từ lắc đầu bật cười.
“Vậy thì gia nhập.” Tương Bạo trưởng lão nói.
Thư ký Từ ngẩn ra, vẻ mặt nhất thời đọng lại, hắn đi lên vài bước, nhíu mày nói: “Trưởng lão, cân nhắc nha, thời kỳ đặc thù, đừng gây thêm rắc rối.”
Tương Bạo trưởng lão khoát tay: “Gà Đỏ, lăn lộn giang hồ quan trọng nhất là cái gì?”
“Đương nhiên là nghĩa khí rồi ~” Anh Gà Đỏ nói tiếng Quảng lưu loát: “Người lăn lộn ở giang hồ, thứ nhất phải không có lỗi với đại lão, thứ hai phải không có lỗi với anh em, thứ ba không thể đụng vào chị dâu.”
Tương Bạo trưởng lão nhìn về phía thư ký Từ: “Rõ chưa?”
Thư ký Từ cười khổ một tiếng: “Không quá rõ.”
“Cho nên cậu không có tố chất lăn lộn xã đoàn, cũng chỉ làm thư ký cho lão tử.” Tương Bạo trưởng lão vừa sụp soạt húp cháo, vừa tùy ý nói:
“Lão tử 16 tuổi ra ngoài lăn lộn, có thể sống đến bây giờ, dựa vào không phải giỏi đánh đấm, là nghĩa khí! Lão đậu của Gà Đỏ thay tôi chắn đao, là vì hắn giảng nghĩa khí.”
Anh Gà Đỏ vỗ bàn: “A gia nuôi lớn cháu, cũng là bởi vì a gia giảng nghĩa khí.”
Thư ký Từ nhíu nhíu mày, thử nói: “Cho nên, Nguyên Thủy Thiên Tôn giảng nghĩa khí, sẽ không bạc đãi Gà Đỏ?”
“Huynh đệ giảng nghĩa khí là có thể đổi mạng, điều này so với cái gì cũng quan trọng hơn, đúng không a gia.” Anh Gà Đỏ nói: “Chúng ta lăn lộn giang hồ, chỉ xem nghĩa khí.”
“Lần sau loại chuyện này đừng hỏi ta.”
“Vâng a gia, vậy cháu hôm nay vào phó bản luôn.”
“Húp cháo húp cháo, trời sập xuống cũng phải chờ húp xong cháo.”
...
Vịnh Phó gia.
Trương Nguyên Thanh đứng ở dưới vòi hoa sen, hưởng thụ dòng nước mạnh mẽ ập tới, giọt nước lạnh như băng cọ rửa ở trên người, dọc theo cơ bắp to lớn chảy xuống, giống như cũng cọ rửa đi bực bội cùng bất an trong lòng.
“Phù~”
Hắn ngẩng đầu lên, tùy ý nước lạnh giội lên khuôn mặt, nâng lên ngón tay gõ lên trán, mở ra Mặt Trắng âm hiểm giả dối.
“Mình khẳng định ở trên bàn cờ của Linh Thác, hắn đến nay còn chưa ra tay, nói rõ thời cơ chưa tới, năm đó Ma Quân cũng bình an tấn thăng Chúa Tể cảnh, hơn nữa là Chúa Tể cấp 9.”
Đây là chuyện tốt, nói rõ Linh Thác chưa chắc sẽ ở giai đoạn Thánh Giả đối phó hắn, hắn còn có thời gian.
Nhưng tương tự cũng là chuyện xấu, bởi vì Ma Quân cũng Chúa Tể đỉnh phong rồi, vẫn khó thoát khỏi kết cục ngã xuống.
“Thái Nhất môn chủ cũng là người biết tình huống, Linh Thác nhằm vào Ma Quân, vị Thần Dạ Du mạnh nhất đương thời kia sao có khả năng xem nhẹ Ma Quân. Bây giờ Linh Thác nhằm vào mình, trong bàn cờ của Thái Nhất môn chủ, khẳng định cũng có ‘Nguyên Thủy Thiên Tôn’ quân cờ này, Linh Thác cùng môn chủ là quan hệ cha hiền từ con hiếu thảo, như vậy môn chủ chính là ô dù của mình, ít nhất là đối tượng có thể mượn sức, đây là chuyện tốt.”