Trương Nguyên Thanh gọi điện thoại cho Hạ Hầu Ngạo Thiên trước, phát hiện tắt máy.
Liền gọi điện thoại cho Phó Thanh Dương, muốn gọi điện thoại cho “dịch vụ khách hàng” của Hạ Hầu gia.
“Tu tu ~”
Điện thoại kết nối, trong loa truyền đến giọng nữ ngọt ngào:
“Chào ngài, nơi này là đường dây nóng của Hạ Hầu gia, xin hỏi là hợp tác làm ăn hay là...”
Trương Nguyên Thanh ngắt lời nói: “Tôi là Nguyên Thủy Thiên Tôn!”
Đầu kia điện thoại đột nhiên truyền đến tiếng ghế dựa bị đổ, tiếp theo microphone tựa như bị bịt kín, cách vài phút, mới truyền đến thanh âm nơm nớp lo sợ của cô gái nhỏ:
“Ngài, ngài còn đang nghe không?”
Mình dọa người như vậy sao... Trương Nguyên Thanh “Ừm” một tiếng: “Tôi tìm Hạ Hầu Ngạo Thiên, điện thoại hắn tắt máy rồi.”
“A? Cái này, cái này...” Cô gái nhỏ không ngờ là loại chuyện này, lắp bắp nói: “Hạ Hầu Ngạo Thiên là dòng chính gia tộc, tôi, tôi không quá rõ tình huống của hắn, ngài chờ chút, tôi bảo quản lí trả lời ngài.”
Tiếp theo, một giọng nam trầm ổn truyền đến: “Chào ngài, tôi là Hạ Hầu Phái, ngài muốn hỏi tình hình gần đây của Hạ Hầu Ngạo Thiên phải không?”
“Đúng vậy.” Trương Nguyên Thanh nói.
Thanh âm Hạ Hầu Phái trở nên có chút cổ quái, “Hắn, bị lão tổ tông treo ở trên trời rồi.”
“Cái gì?” Trương Nguyên Thanh chấn động: “Treo trên trời là có ý tứ gì.”
“Ý tứ mặt chữ. Theo group nội bộ gia tộc đồn đãi, Hạ Hầu Ngạo Thiên không biết vì sao chọc giận lão tổ tông, lão tổ tông giận dữ ra tay, tự mình tạo ra một chiếc máy bay không người lái, treo hắn ở trên trời, bay ở trên không Hạ Hầu gia một ngày một đêm.”
“...” Trương Nguyên Thanh thử nói: “Lão tổ tông nhà mấy người hẳn là sẽ không làm thịt hắn chứ?”
“Tâm tư của lão tổ tông không thể phỏng đoán, nhưng nghĩ hẳn sẽ không, nghe nói Hạ Hầu Ngạo Thiên tấn thăng cấp 6 rồi.”
“Được, tôi hiểu rồi.”
“Khách khí, xin hỏi còn có cái gì có thể giúp ngài?” Hạ Hầu Phái giọng điệu cung kính.
“Hết rồi, cảm ơn.” Trương Nguyên Thanh tắt máy, trầm ngâm một chút, tính mặc kệ Hạ Hầu Ngạo Thiên.
Chuyện có thể chọc giận lão tổ tông, khẳng định không phải bí tịch cơ quan thuật, Bán Thần sẽ không để ý loại đồ chơi nhỏ này, Hạ Hầu Ngạo Thiên đại khái là lại làm chuyện ngu xuẩn gì rồi đi.
Linh cảnh thế gia rất chú trọng huyết mạch cùng nhân tài, Hạ Hầu Ngạo Thiên nay là Thánh Giả cấp 6, chỉ cần không làm ra việc mưu nghịch “Ta đã vào Lục Địa Thần Tiên, mời lão tổ tông chịu chết”, hẳn là không có nguy hiểm tính mạng.
Trương Nguyên Thanh sau đó gọi cho Hoàng Thái Cực.
“Vị nào vậy?”
Trong điện thoại truyền đến thanh âm trầm ổn lão luyện của Hoàng Thái Cực.
“Nghĩa phụ, là con đây!” Trương Nguyên Thanh ân cần nói.
“...Nói chuyện tử tế.” Hoàng Thái Cực thở dài.
“Hoàng ca, Tức Nhưỡng của anh vẫn ở chỗ tôi, cho cái địa chỉ, tôi tự mình đưa qua.” Trương Nguyên Thanh nói.
Hoàng Thái Cực trầm mặc vài giây, “Có việc cầu tôi?”
“Hoàng ca quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, ừm, tôi muốn hướng ngài mua hai món đạo cụ, đạo cụ có được công năng song tu, tốt nhất là chỉ có một công năng như vậy.” Trương Nguyên Thanh nói.
Đạo cụ công năng đơn nhất giá rẻ.
“Song tu là thiên phú của nghề nghiệp Thổ Quái, hiệu quả đối với nghề nghiệp khác sẽ suy giảm, hơn nữa đạo cụ có công năng song tu số lượng thưa thớt.” Hoàng Thái Cực còn chưa nói xong, liền nghe thấy trong microphone truyền đến Nguyên Thủy Thiên Tôn hô to:
“Nghĩa phụ! !”
Hoàng Thái Cực thở dài, “Tôi quả thật có vài món tồn kho, lát nữa gửi một phần tin tức vật phẩm cho cậu, cậu chọn lựa một phen đi.”
“Đa tạ nghĩa phụ!”
Hoàng Thái Cực yên lặng tắt máy.
Trương Nguyên Thanh hưng phấn lăn lộn ở trên giường, sau đó điện thoại di động liền vang lên.
Nhìn lướt qua người gọi —— Annie!
Annie?
Trương Nguyên Thanh nhìn thấy cái tên này cũng ngẩn ra một phen, mới nhớ tới mình có một vị trợ lý Hiệp Hội Mỹ Thần.
—— Trợ lý công tác, sinh hoạt đều có thể xử lý.
Từ sau khi sự kiện câu lạc bộ Tửu Thần bình ổn, hắn đã chưa từng liên hệ cô gái này.
Sau đó nữa, trải qua một ít sự kiện ác liệt, di chuyển bên bờ vực sự sống cái chết, rõ ràng mới trôi qua hơn một tháng, lại cảm giác xa cách nhiều năm.
Cô ấy đây là bị biếm lãnh cung quá lâu, tịch mịch khó chịu? Trong lòng Trương Nguyên Thanh trêu chọc, đứng dậy đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống, nhận cuộc gọi:
“Annie?”
Điện thoại bên kia truyền đến Annie giọng nói dịu dàng, nhưng phát âm tiếng Trung sứt sẹo, “Nguyên Thủy tiên sinh, bây giờ có rảnh không, tôi muốn gặp mặt cậu.”
“Chuyện gì?” Trương Nguyên Thanh chưa lập tức đáp ứng.
Nếu đối phương nói muốn ăn cơm, vậy hắn liền không lưu tình chút nào từ chối.
Nói tới, sở dĩ giữ khoảng cách với Annie, không phải chán ghét cô gái này, mà là sức quyến rũ của nghề nghiệp Ái Dục thật sự làm người ta khó có thể chống đỡ.
Cái gì dung mạo hoàn mỹ, dáng người hoàn mỹ vân vân, cái này ai trêu vào được, không thể lấy cái này khảo nghiệm cán bộ quan phương nha.
Cho nên Trương Nguyên Thanh không quá dám ở chung với cô, Thiên Tôn lão gia đối với bản thân là rất hiểu.