Sáng sớm hôm sau, Trương Nguyên Thanh bị tiếng cười líu ríu đánh thức, mở mắt ra, thấy ba cô gái, cô bé mặc áo ngủ hở hang, ngồi ở bên cạnh bàn trang điểm.
Tạ Linh Hi mặc quần đùi hồng, đai đeo hở vai, dáng người thiếu nữ tốt đẹp như cành liễu đâm chồi.
Nữ Vương mặc váy ngủ sa đen bán trong suốt, ren màu trắng bên trong như ẩn như hiện, lưng ngọc đẹp mềm mại nhưng không có đai an toàn áo ngực.
Annie lớn mật thoải mái hơn nữa, cô chỉ mặc một bộ đồ ren màu đen, da thịt bóng loáng như sữa, dáng người hoàn mỹ của nghề nghiệp Ái Dục triển lộ không bỏ sót, mỗi một chỗ đường cong đều là duyên dáng, lượng mỡ cơ thể nữ giới phác thảo ra dáng người khiến Trương Nguyên Thanh chỉ nhìn một cái hormone đã nhanh chóng tiết ra.
Thật là, các cô nàng sáng sớm ra là cố ý câu dẫn mình sao... Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi, áp chế hormone xao động, làm bộ như không có việc gì đứng dậy.
Nói một tiếng “Tảo (chào buổi sáng)”, sau đó gãi đầu tiến vào nhà vệ sinh.
Ba cô gái om lặng không lên tiếng, nhưng đều dùng khóe mắt liếc bóng lưng hắn, chờ hắn tiến vào nhà vệ sinh, Tạ Linh Hi nhỏ giọng nói:
“Nguyên Thủy ca ca cứng ngắc.”
“Con nít nói chuyện đừng thấp kém như vậy.” Nữ Vương gắt cô một tiếng, sau đó tiếc nuối nói: “Vẫn là có hiệu quả, nhưng hắn thật giỏi nhịn, chỉ nhìn trộm chúng ta một cái.”
Annie càng tiếc nuối: “Sớm biết nên mang tới đuôi heo.”
“Đuôi heo?” Tạ Linh Hi và Nữ Vương đồng thời nhìn qua.
Annie nhếch khóe miệng, cười thần bí: “Đó là vũ khí bí mật của tôi, tôi sẽ không nói cho các người.”
Trong nhà vệ sinh, Trương Nguyên Thanh: “...”
Rửa mặt xong, hắn cởi áo ngủ, còn chưa kịp thay quần áo khô mát, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng linh cảnh nhắc nhở:
“Linh cảnh bang phái —— Bóng Tối Thảo Nguyên, đánh số 367 đã đánh hạ xong, thành viên bang phái sẽ ở ba mươi giây sau trở về.”
Hả? Đám người Quan Nhã vượt qua phó bản rồi? Trương Nguyên Thanh vừa mừng vừa lo, mừng là đám ma quỷ kia rốt cuộc bình an đi ra, lo là đám ma quỷ kia đi ra rồi.
“Ca ca, bạn gái anh gọi điện.”
Lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói thanh thúy của Tạ Linh Hi.
“Đến đây!” Trương Nguyên Thanh mặc cái quần lót boxer rời nhà vệ sinh, ở dưới cái nhìn chăm chú nóng bỏng của Annie cùng Nữ Vương cầm lấy điện thoại di động bên gối, nhận cuộc gọi.
“Ở đâu thế, trong nhà không có một ai.” Giọng nói cười tủm tỉm mềm mại đáng yêu của Quan Nhã truyền đến.
“Ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ.” Trương Nguyên Thanh nói, “Linh Hi cùng Nữ Vương anh dẫn đi, Lý Thuần Phong tạm thời điều chuyển công tác.”
“Điều chuyển công tác?” Quan Nhã kinh ngạc hỏi ngược lại.
Trương Nguyên Thanh liền nói cho cô chuyện công ty nghiên cứu phát triển cơ quan thuật, Quan Nhã nghe xong lên cơn hờn dỗi: “Anh cần gì phải cho Phó Tuyết cổ phần, quá hời cho bà ấy rồi, tự mình giữ lại không phải càng tốt hơn?”
Trương Nguyên Thanh cười hì hì nói: “Lúc này cũng còn chưa gả cho anh, khuỷu tay đã hướng ra ngoài rồi?”
Quan Nhã hừ một tiếng.
Trương Nguyên Thanh hiểu ý cười, Quan Nhã ngoài miệng nói hời cho Phó Tuyết, nhưng dù sao cũng là mẹ con huyết thống thân mật, tình cảnh Phó Tuyết mấy năm nay nhắm chừng trong lòng cô có biết.
Mình giúp Phó Tuyết một phen, trong lòng Quan Nhã miễn bàn vui vẻ bao nhiêu.
Đã thay mẫu thân giải quyết đại kế phát triển, lại hoàn toàn trói mẫu thân lên thuyền, cảm tình của hai người không có nỗi lo ở sau nữa.
Về phần phụ thân bên kia, vẻn vẹn một người ở rể, không khống chế được hôn nhân của cô.
“Tỷ tỷ, bọn em ở biên cảnh nè, vừa dậy.” Tạ Linh Hi ngây thơ tươi tắn giơ lên điện thoại di động, sefile một tấm mình cùng Nữ Vương, Annie.
Cái đệch... Trương Nguyên Thanh tay mắt lanh lẹ, lập tức đoạt lấy điện thoại di động của cô, tiếp tục nói chuyện với Quan Nhã:
“Em tắm rửa trước một cái, tán gẫu sau.”
Vội vàng tắt máy, hắn lập tức xóa ảnh Tạ Linh Hi chụp, uy hiếp nói: “Tin hay không anh bảo bà điên treo em lên đánh?”
Tạ Linh Hi không sợ trời không sợ đất, sợ nhất tỷ tỷ điên, lập tức xoắn xuýt, giọng nũng nịu nói: “Ca ca, lúc em chụp ảnh không nghĩ nhiều như vậy mà ~”
Trương Nguyên Thanh hừ lạnh một tiếng, thúc giục: “Mau mặc quần áo.”
Quay về bên giường, hắn gửi tin nhắn ở trong group:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Mọi người lập tức tắm rửa, nghỉ ngơi hồi phục, một giờ sau ở trong group tập hợp, tôi có chuyện quan trọng thông báo.”
Sau đó thu hồi điện thoại di động, thúc giục ba cô nương bán thịt, “Mau mặc quần áo, hôm nay có việc.”
Mười phút sau, hắn mang theo ba vị mỹ nhân đã trang điểm rời khỏi ký túc xá, tới tòa nhà văn phòng cảnh sát.
Hắn tính hôm nay bắt đầu bao vây tiễu trừ cứ điểm Linh Năng hội trong mảnh vỡ ký ức của hai tên Thông Linh Sư, cùng điều tra tung tích Minh Vương.
Việc này, thật ra có thể độc lập hoàn thành, càng bí ẩn càng an toàn.
Nhưng nếu dẫn theo thành viên quan phương của phân bộ Nam Minh, bọn họ sẽ từ trong hành động kiếm được lượng lớn công huân, công huân chính là tiền thưởng, là con đường tốt nhất tăng lên đãi ngộ.