Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1947 - Chương 1947. Đại Thắng (3)

Chương 1947. Đại thắng (3)
Chương 1947. Đại thắng (3)

Năm phút sau, đoàn xe lao vào bãi khai thác cát, Truy Độc Giả mang theo hành giả quan phương chạy tới, phần tử phạm tội trực ở cửa chính lập tức kéo vang cảnh báo, hơn hai mươi tên tội phạm cầm súng nghỉ ngơi ở trong ký túc xá lao ra khỏi phòng.

Bọn họ lúc này mới phát hiện đồng bạn bãi khai thác cát bên kia đã chịu khổ tàn sát, đoàn xe lao vào căn cứ bãi khai thác cát tiến quân thần tốc.

“Pằng pằng pằng...”

Tiếng rít gào của súng ngắn vừa vang lên, thân thể đám kẻ xấu liền không hiểu sao bị chém eo, giống như gặp phải laser cắt.

Đó là kiếm khí của Truy Độc Giả.

Chỉ một hiệp, thế lực còn sót lại ở bãi khai thác cát đã bị tiêu diệt, đoàn xe ngừng lại, các hành giả quan phương cầm súng lao vào các nơi, điều tra kẻ địch may mắn còn sống sót.

Ánh mắt Truy Độc Giả đảo qua, đầu tiên là nhìn về phía Người Cóc và Lý Chính Đức ngã ở cạnh nữ ký túc xá.

Tập kích phía sau, một đòn mất mạng. Ánh mắt hắn khẽ lóe lên, nhìn thật sâu Người Cóc bị xé thành hai nửa, tiếp theo, lững thững tiến lên, đi tới bên cạnh Đổ Thánh.

Thi thể ngã về phía trước, xương sọ vỡ nát, cũng là phía sau đánh lén một đòn mất mạng, hắn rất sở trường đánh lén... Truy Độc Giả lại nhìn về phía đám lính tôm tướng cua, lại cả kinh.

Thân thể những người này không có bất cứ tổn thương nào, giống như là bị người ta cứng rắn lau đi linh hồn.

Tính tới trước mắt, không có bất cứ thủ đoạn nào của Hỏa Sư.

Hắn quả nhiên không phải Hỏa Sư.

“Báo cáo chấp sự, phần tử võ trang của bãi khai thác cát đã tiêu diệt hết, tổng cộng ba mươi tám người. Chúng ta ở phía đông phát hiện một kho đạn, giấu mấy chục kg thuốc phiện, hai mươi rương tiền giấy, ở khu ký túc xá phát hiện nam nữ bị bắt, trước mắt đã khống chế lại, đang phân biệt có kẻ địch trà trộn trong đó hay không...” Thám Báo Vương Tiểu Nhị cầm một khẩu súng trường quay về, lớn tiếng báo cáo.

Vẻ mặt hắn vui sướng mà kích động.

Truy Độc Giả hài lòng gật đầu, hỏi: “Tam Thanh Đạo Tổ chấp sự đâu?”

Vẻ mặt kích động của Vương Tiểu Nhị bỗng nhiên cứng đờ, hạ giọng nói: “Hắn, hắn đang vơ vét tiền của bãi khai thác cát.”

Truy Độc Giả ngẩn ra, cả giận nói: “Tiền tham ô phải sung công, ngăn cản hắn.”

Vương Tiểu Nhị rụt cổ, “Muốn đi anh đi, tôi không dám.”

Truy Độc Giả nghĩ một chút, phát hiện mình cũng không dám, da mặt run rẩy một phen.

Khi hắn cố lấy dũng khí, dựa vào chấp niệm của Kiếm Khách đối với kỷ luật, hắn đi về phía kho đạn, lại phát hiện Tam Thanh Đạo Tổ đã rời khỏi, tiền trong kho hàng sạch bóng.

Trong núi rừng phía tây bãi khai thác cát, Trương Nguyên Thanh đeo Bao Tay Tật Phong Giả, nhấc lên cuồng phong đè cong ngọn cây, xa xa thấy bóng dáng ba người bọn Tạ Linh Hi.

Hắn lập tức hạ xuống, thu hồi bao tay, búng vang ngón tay ‘Tách’ một cái độn đến bên cạnh các cô.

“Nguyên Thủy tiên sinh, nơi này hẳn chính là chỗ Minh Vương ngủ say, chúng tôi ở khu vực này phát hiện rất nhiều thi thể động vật, tử vong tập thể, đã có mùi thối rữa, ăn khớp với thời gian Minh Vương ngủ say.” Annie nói.

“Chúng ta cần khóa mục tiêu vị trí Minh Vương ngủ say.” Trương Nguyên Thanh nói.

Annie lập tức nói: “Căn cứ bước đầu thăm dò, Minh Vương ngủ say ảnh hưởng đạt tới trình độ phạm vi 500 mét, chúng ta có thể căn cứ thi thể động vật, đo ra vòng ngoài, sau đó tính toán ra tâm đường tròn.”

“Lập tức đi làm!” Trương Nguyên Thanh nói.

Ba cô gái đều chưa nhúc nhích.

“Có vấn đề gì?”

“Bọn tôi quên tính tâm đường tròn như thế nào rồi.”

“Annie cùng Nữ Vương quên rồi có thể hiểu được, dù sao lớn tuổi, Tạ Linh Hi em làm sao vậy, em là nữ sinh cấp 3 đó.”

“Nguyên Thủy ca ca, người ta học dốt mà.”

“Là căn bản không học, dù sao là linh cảnh hành giả, trong nhà có tiền có thế, đi học phấn đấu là chuyện anh loại dân thường này mới làm, em chỉ cần nằm yên là được rồi... Một đám phế vật, vẫn phải là tôi cao tài sinh này giải quyết.”

Trương Nguyên Thanh vừa nói, vừa đưa lưng về phía mọi người, lặng lẽ lấy ra điện thoại di động tìm: Cầu phương thức tính tâm đường tròn!

“Nguyên Thủy ca ca làm gì thế?”

“Truy Độc Giả gửi tin nhắn cho anh, anh trả lời một phen.”

Không bao lâu, Trương Nguyên Thanh nhanh chóng tìm được tâm đường tròn, tâm đường tròn không có cỏ dại bụi cây, ở dưới tàng cây mấy cây tùng, bộ dáng phạm vi 10 mét.

Trương Nguyên Thanh đi qua đi lại dưới tàng cây, cúi đầu tìm kiếm.

“Nguyên Thủy ca ca, phương pháp của anh em cảm thấy không quá ổn, cho dù để lại DNA, nghĩ hẳn cũng phân hủy rồi.” Tạ Linh Hi cảm thấy mình nên bày ra lẽ thường của học sinh cấp 3.

“Anh biết.” Trương Nguyên Thanh tiếp tục tìm kiếm, “DNA bình thường có thể phân hủy, tóc không nhanh như vậy, ngủ ba ngày, nhỡ đâu hắn rụng tóc thì sao?”

“Thật có đạo lý nha.” Tạ Linh Hi tâm phục khẩu phục.

Dù sao linh cảnh hành giả ngủ cũng sẽ rụng tóc, cô thường xuyên rụng.

Hết chương 1947.
Bình Luận (0)
Comment