Trương Nguyên Thanh kéo xuống dưới, thế mà thấy được Linh Quân trả lời:
“Hội giao lưu nhàm chán, tôi không ra tay, không phải sợ chiến, mà là để cơ hội lại cho đệ tử của tôi. Đệ tử của tôi là Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Phía dưới bình luận này tràn ngập tiếng mắng.
Đương nhiên không phải mắng Nguyên Thủy Thiên Tôn, mà là mắng Linh Quân vô sỉ.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn khi nào thành học sinh của ngươi, thối không biết xấu hổ, lại nói hắn mới vào cấp 6, như thế nào cũng không tới lượt hắn chiến đấu với tinh anh Thiên Phạt.”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn là nghề nghiệp đỉnh phong, hắn nếu cấp 6 đỉnh phong, nào có chuyện của các ngươi, Hoa công tử vô sỉ.”
“Nói đi cũng phải nói lại, Hải Yêu kia sau khi đánh thắng, tựa như khiêu khích Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn sang năm có thể lại đến hay không? Chúng ta chờ năm sau đi, sang năm Nguyên Thủy Thiên Tôn hẳn là có khả năng chơi hắn.”
“Cười, sang năm nói không chừng hắn cũng Chúa Tể rồi.”
Xuống chút nữa chính là thảo luận tốc độ thăng cấp của Nguyên Thủy Thiên Tôn, cùng với Nguyên Thủy Thiên Tôn cấp 6 đỉnh phong chống lại ba người bọn Osment có bao nhiêu phần thắng.
Không quan hệ với mình... Trương Nguyên Thanh yên lặng rời khỏi diễn đàn.
“Ngủ đi!” Hắn nhét điện thoại di động về dưới gối đầu, kéo chăn lên, luyện chế linh phó cấp 6 rất tốn Thái Âm lực, lúc này đã có chút mỏi mệt.
“Nguyên Thủy ca ca, anh chưa tắm rửa chưa đánh răng đâu.” Tạ Linh Hi nhắc nhở.
“Không tắm nữa, tiểu tiên đồng ỉa đái vẫn thơm.”
“Y, thô tục!”
Hôm sau, ở giữa ba vị nữ đội viên cảnh xuân chợt tiết vờn quanh, Trương Nguyên Thanh dậy rửa mặt, đợi nửa giờ, thúc giục nhiều lần, các cô rốt cuộc ăn mặc trang điểm xong, trang dung tinh xảo rời khỏi ký túc xá.
Tiến vào tòa nhà văn phòng cảnh sát, tới tầng lầu tương ứng phân bộ Nam Minh, vừa bước vào khu vực làm việc, Vương Tiểu Nhị liền chạy tới, vẻ mặt phức tạp nói:
“Lãnh đạo, thẻ tiền lương của chúng tôi bỏ đóng băng rồi, tiền bị cắt đi cũng đã trở lại.”
Phân bộ Thanh Hòa không những chưa trả thù, ngược lại đã chịu nhún, đây là điều mọi người hoàn toàn không ngờ tới.
Nguyên Soái làm việc hiệu suất rất cao đấy, cũng đúng, Thám Báo làm việc nhanh nhẹn gọn gàng, không có bệnh trì hoãn... Trương Nguyên Thanh nghiêm trang gật đầu:
“Tốt lắm!”
Hắn một bộ dáng như trong dự liệu, khiến Vương Tiểu Nhị càng thêm sùng bái kính ngưỡng.
“A đúng rồi, Đạo Tổ chấp sự, ngài có chú ý diễn đàn hay không?” Vương Tiểu Nhị thở dài nói: “Chúng ta lần này bị Thiên Phạt vả mặt rồi, năm trước Hỏa công tử kiếm được thể diện, năm nay trả hết lại.”
Một vị nữ viên chức đi ngang qua ghé lên, nhíu mày vô cùng đau đớn:
“Sau khi Tiền công tử tấn thăng Chúa Tể, quan phương chúng ta không có một ai biết đánh, ta còn là fan của Hoa công tử, không ngờ Hoa công tử sợ chiến đấu.”
Vương Tiểu Nhị hừ nói:
“Hoa công tử vốn chính là tên mặt trắng lòe loẹt, còn thối không biết xấu hổ nói Nguyên Thủy Thiên Tôn là học sinh của hắn, Nguyên Thủy Thiên Tôn nếu cấp 6 đỉnh phong, sớm đã trấn áp ba tên quỷ tây kia của Thiên Phạt.”
Trương Nguyên Thanh “Ồ” một tiếng: “Anh là fan của Nguyên Thủy Thiên Tôn?”
“Ai mà không chứ?” Lương Sơn Thủy Quân bưng chén nước đi tới, “Xuất thân bình dân, thiên phú dị bẩm, giận dữ bật lại tổng bộ thập lão. So sánh với quan phương tứ công tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn loại nhân vật bình dân quật khởi này, mới là tấm gương của nhân viên cơ sở chúng tôi.”
“Tôi thích nhất Nguyên Thủy Thiên Tôn, đáng tiếc hắn còn chưa hoàn toàn trưởng thành lên.” Nữ viên chức kia tiếc hận nói, nói xong, thật cẩn thận nói:
“Đạo Tổ chấp sự, ngài có thể đấu lại những cao thủ Thiên Phạt kia hay không?”
Cô vừa rồi còn nói cô là fan của Hoa công tử... Trương Nguyên Thanh nhìn cô một cái, thở dài lắc đầu:
“Đánh không lại đánh không lại, tôi ở trong cấp 6 thuộc loại trình độ trung dung.”
Nữ viên chức vẻ mặt đầy thất vọng “Ồ” một tiếng, sau đó cười ngọt ngào nói: “Nhưng theo ý tôi, Đạo Tổ chấp sự ngài so với bọn họ càng thêm hào quang vạn trượng.”
Cho nên cô bây giờ vứt bỏ Hoa công tử cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn, bắt đầu fan tôi? Trương Nguyên Thanh nói tránh đi: “Chấp sự Truy Độc Giả có đây không?”
“Ở văn phòng!” Nữ viên chức vội nói: “Tôi dẫn ngài đi qua.”
Trương Nguyên Thanh theo cô xuyên qua khu vực làm việc, ven đường đều là “chào lãnh đạo”, “chào chấp sự”, mọi người giọng điệu cung kính, vẻ mặt thân mật, phần sùng kính phát ra từ trong lòng đó hầu như muốn tràn ra.
Trương Nguyên Thanh ở trong từng tiếng đáp lại “chào mọi người”, đi vào văn phòng của Truy Độc Giả.
“Cốc cốc!”
Nữ viên chức gõ cửa thủy tinh, dịu dàng nói: “Chấp sự, Đạo Tổ chấp sự tìm ngài.”
“Vào đi!” Truy Độc Giả ở bên trong đáp lại.
Nữ viên chức đẩy ra cửa thủy tinh, dẫn Trương Nguyên Thanh đi vào, lại đóng cửa rời khỏi.
Ánh mắt Truy Độc Giả rời khỏi máy tính, nghiêng đầu nhìn qua, “Tôi vừa gọi cho phân bộ Tây Ni, bọn họ đang đi lưu trình, tiền thưởng và công huân rất nhanh sẽ xuống, cho nên tang vật liền không trả nữa, có thể không?”