Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1981 - Chương 1981. Xung Đột (2)

Chương 1981. Xung đột (2)
Chương 1981. Xung đột (2)

“Đại lão phó bản giết chóc dẫn đoàn tấn thăng?”

“Kẻ nọ dẫn em gái Vân Mộng qua phó bản cấp S?”

“Cái đệch, đây là thần tượng của tôi? Sao hắn lại ở chỗ này.”

Mỗi người đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn đều có nhận thức cùng lý giải của mình.

Thành viên Thiên Phạt vẻ mặt không giống nhau, Liệp Ma Nhân nheo mắt, ánh mắt giống như ngưng tụ thành một chùm, tập trung tiêu cự ở trên người Trương Nguyên Thanh, trừ ngoài dự liệu, không có phản ứng quá lớn.

Natsusa có chút kinh ngạc, thiên tài Ngũ Hành minh luôn muốn gặp lại không gặp được, vậy mà lại sẽ xuất hiện ở nơi này.

Hoover là sau khi kinh ngạc, cảm thấy phiền toái cùng khó giải quyết, loại thiên tài được chú ý này nhúng tay vào, sẽ làm sự việc trở nên rất phiền toái. Phân bộ Thanh Hòa nhiều người như vậy nhìn, giết lại không thể giết.

Mà Osment tối nay vừa xem qua tư liệu của Nguyên Thủy Thiên Tôn, rốt cuộc mang ảnh trong tư liệu đối chiếu với khuôn mặt trước mắt này.

Hắn hưng phấn không thua gì Vân Mộng, Thượng Đế là thương xót hắn, tự mình đưa Nguyên Thủy Thiên Tôn đến trước mặt hắn.

Trong rừng rậm ngoài 30 mét, Truy Độc Giả giơ kính viễn vọng, tầm mắt tập trung ở trên người Trương Nguyên Thanh, trong tai nghe truyền đến Vương Tiểu Nhị, Lương Sơn Thủy Quân hô to gọi nhỏ:

“Tam Thanh Đạo Tổ là Lưu Manh Thiên Tôn? A không, Thiên Tôn lão gia oh my god, chúng ta thế mà ở chung với Nguyên Thủy Thiên Tôn nhiều ngày như vậy, hắn thậm chí còn phát tiền cho chúng ta, chúng ta có thể thổi mười năm nha.”

“Vương Tiểu Nhị, đừng kích động như vậy, thần tượng của anh, không, thần tượng của chúng ta có phiền toái rồi.”

Trong kênh sôi trào, cho dù là đội hành động huấn luyện tốt kỷ luật phân minh, giờ phút này cũng khó giữ được bình tĩnh, sự chấn động mãnh liệt làm bọn họ biến thành một đám ruồi bọ ồn ào, kích động thảo luận, trong đó xen lẫn “Trời ạ”, “Cái đệch”, “Mẹ kiếp” các từ ngữ thô tục.

Truy Độc Giả đè tai nghe, trầm giọng nói:

“Mấy người đang chấp hành nhiệm vụ!”

Tiếng huyên náo trong kênh đọng lại.

Truy Độc Giả lại nói: “Mọi người ở tại chỗ đợi lệnh, chờ đợi ký hiệu của Nguyên Thủy Thiên Tôn!”

Tiếng ồn ào hoàn toàn biến mất, thành viên phân bộ Nam Minh cảm xúc căng thẳng, rõ ràng là thế cục rất không ổn, lại ai cũng phát ra ý chí chiến đấu cùng kích tình dâng cao.

“Ngô Hữu Hoa, ông muốn vì 10 triệu đô la Mỹ, từ trong tay tôi cướp người?” Trương Nguyên Thanh hiện ra diện mạo thật sự, dứt khoát không giả bộ nữa.

Ngô Hữu Hoa đánh giá người trẻ tuổi từ trên xuống dưới, kinh ngạc nhưng không kiêng kị, nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu còn chưa xứng uy hiếp tôi.”

“Tôi là không có tư cách, nhưng Nguyên Soái thì sao?” Trương Nguyên Thanh lạnh lùng nói:

“Ông cho rằng tội phạm truy nã bình thường có thể khiến tôi tự mình truy bắt? Ông cho rằng đánh tộc nhân của các người chút việc nhỏ này, thật sự cần Nguyên Soái tự mình gửi mail tới? Phân bộ Thanh Hòa các người có phải ở trong núi lâu, làm đầu óc xơ cứng rồi hay không?”

Đây là nguyên nhân hắn dùng acc chính, một chấp sự không danh tiếng gì chấp hành nhiệm vụ bí mật cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn chấp hành nhiệm vụ bí mật, hoàn toàn là hai khái niệm.

Giống như sự khác biệt của cảnh sát chấp hành nhiệm vụ cùng bộ đội đặc chủng chấp hành nhiệm vụ.

Ngô Hữu Hoa tuy bá đạo cường thế, nhưng một Chúa Tể bận lòng tộc đàn, an nguy cùng phát triển của tộc đàn chính là điểm yếu của hắn.

Hắn phải nghĩ một chút, hỏng việc lớn của Ngũ Hành minh, tổng bộ thậm chí Nguyên Soái sẽ tha cho phân bộ Thanh Hòa hay không, 10 triệu đô la Mỹ có phải đáng giá hay không.

Trương Nguyên Thanh bị ép đến một bước này là không có cách nào cả, Hiệp Hội Mỹ Thần nói là bí mật chấp hành nhiệm vụ, nhưng sự việc tiến triển đến bây giờ, muốn vô thanh vô tức giải quyết là không có khả năng.

Hắn đương nhiên cũng có thể thong dong mà lui, không có ai dám ngăn hắn, lại càng sẽ không bắt hắn tự chặt một tay.

Nhưng dựa vào cái gì người Thiên Phạt muốn, hắn liền nhất định phải nhường?

Một Chúa Tể cấp 7 dẫn ba Thánh Giả cấp 6, liền dám ở địa bàn Ngũ Hành minh diễu võ dương oai, còn đả thương bạn tốt Âm Cơ của hắn... Ừm, còn có Hỏa công tử.

Ngũ Hành minh có phải ngoại chiến ngoài nghề* hay không hắn không biết, nhưng Trương Nguyên Thanh khẳng định không phải.

* Có thể hiểu bằng 1 ví dụ: khi đá bóng giải trong nước thì rất hăng hái, mạnh bạo nhưng khi đi thi đấu quốc tế lại yếu ớt, kém cỏi

Hắn ngay cả tổng bộ thập lão cũng dám mắng, sợ mấy tên Thánh Giả Thiên Phạt?

Trước cướp được Minh Vương vào tay rồi nói sau, Hiệp Hội Mỹ Thần nếu kiêng kị Thiên Phạt không muốn nữa, hắn liền giao cho Ngũ Hành minh, tổng bộ nếu biết bí mật trên người Minh Vương, khẳng định sẽ đòi lấy quân bài này.

Cho nên cũng không tính là lừa phân bộ Thanh Hòa.

“A, tên nước ngoài này tựa như rất quan trọng? Chúng ta giúp Thiên Phạt cướp người, có thể chọc giận tổng bộ hay không? Nguyên Thủy Thiên Tôn nói hắn là đang làm việc thay Nguyên Soái.”

Hết chương 1981.
Bình Luận (0)
Comment