Giữa trưa ngày hôm sau, Trương Nguyên Thanh tinh thần hưng phấn rời giường, ở dưới sự hầu hạ của em gái tai thỏ hưởng dụng bữa trưa.
Lúc này, hắn mới dám tắt chế độ máy bay của điện thoại di động.
Một giây sau, phần mềm chat truyền đến tiếng “ting ting” dày đặc, ước chừng có mấy trăm tin nhắn chưa đọc, mười mấy cuộc gọi nhỡ.
Hiển nhiên, chiến đấu trong Thập Vạn Đại Sơn đã truyền ra.
“May mắn mình có dự kiến trước, bằng không ngủ cũng ngủ không ngon.” Hắn click vào danh bạ, xem tin nhắn.
Trong danh sách bạn bè tất cả đều là tin nhắn chưa đọc.
Ánh mắt Trương Nguyên Thanh đảo qua, dẫn đầu click vào avatar hai vị Thiên Vương.
Nhân vật cấp Thiên Vương, luôn làm người ta đặc biệt để ý (sợ hãi).
“Thiên Vương Sợ Hãi: Tốt lắm, chúc mừng tấn thăng hạng nhất Thiên bảng, chờ ngươi tấn thăng Chúa Tể, ta sẽ phái Ngân Nguyệt Thần Tướng tới giết ngươi, chờ mong không?”
Thiên Vương cân nhắc nha... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ mình cũng đã là hạng nhất bảng truy nã Thiên bảng giai đoạn Thánh Giả? Hạng nhất Thiên bảng đã đủ tư cách để Chúa Tể ra tay, xem ra trong khoảng thời gian này phải co vòi rồi.
Trương Nguyên Thanh soạn tin nhắn:
“Là rất chờ mong, chờ mong tiễn Ngân Nguyệt về linh cảnh.”
Gửi tin nhắn xong, hắn cảm thấy mình tìm từ có chút phiêu, Sợ Hãi không phải Ma Nhãn, sẽ không sủng hắn, nhỡ đâu phái Chúa Tể tới sửa ống nước thì làm sao?
Nên cho cường giả cấp Bán Thần tôn trọng cơ bản nhất... Trương Nguyên Thanh vì thế lại bù thêm một cái: “Ta thích nói chuyện phiếm với ngài, bởi vì ta có thể tự do phát biểu ý kiến, đổi thành Chúa Tể, Bán Thần khác, ta nói chuyện với bọn họ là không có tự do.”
Thiên Vương Sợ Hãi quả nhiên vui vẻ, trả lời một tin nhắn: “Thú vị!”
Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo xem tin nhắn của Thiên Vương Ma Nhãn:
“A, chiến lực tinh tiến rất nhanh đấy, ta từ chỗ Ngân Nguyệt biết chuyện ngươi làm ở tỉnh Bát Quý rồi, không làm ta thất vọng. Cuối cùng cảnh báo ngươi một câu, đừng quá ỷ lại đạo cụ.”
Thiên Vương Ma Nhãn còn gửi một cái gói icon cậu bé ba mắt, con mắt dựng thẳng hướng về màn hình phóng ra hào quang sặc sỡ.
Ta biết, giai đoạn Chúa Tể ít đạo cụ thôi... Trương Nguyên Thanh gõ chữ trả lời:
“Ta không cần ngươi khích lệ, ta chỉ là không thể dễ dàng tha thứ hành vi ức hiếp kẻ nhỏ yếu.”
Nhân cơ hội cày hảo cảm của Ma Nhãn một đợt.
Sau đó hắn gửi tin nhắn thử: “Thiên Vương, trận doanh tà ác nếu có âm mưu săn giết ta, ngươi cần phải kịp thời cho ta biết nha.”
Thiên Vương Ma Nhãn lại gửi một cái icon cậu bé ba mắt phóng ra hào quang sặc sỡ.
Trương Nguyên Thanh vốn muốn đọ icon một chút, ngẫm nghĩ vẫn là bỏ qua, quay về danh sách bạn bè, click vào avatar đứa con ngốc nhà Tiểu Viên, Khấu Bắc Nguyệt gửi cho hắn rất nhiều tin nhắn:
“Khấu Bắc Nguyệt: Tôi nghe Lương Thần nói, anh ở tỉnh Bát Quý trong Thập Vạn Đại Sơn đánh nhau với người của Thiên Phạt? Anh sao lại chạy đi biên cảnh rồi, ừm, cái này không quan trọng, điều tôi muốn nói là, buổi sáng hôm nay nội bộ Nam phái tổ chức hội nghị khẩn cấp giai đoạn Thánh Giả.”
“Khấu Bắc Nguyệt: Cao tầng Nam phái yêu cầu các Chưởng Mộng Sứ nghiêm túc xem video tác chiến của anh, hiểu biết thói quen chiến đấu, đạo cụ, âm thi của anh, bọn họ muốn mang anh nghiên cứu thấu triệt, làm chuẩn bị cho tương lai săn giết.”
“Khấu Bắc Nguyệt: Anh có phải ngu ngốc hay không, đánh nhau còn để người ta ở bên cạnh quay video.”
“Khấu Bắc Nguyệt: A đúng rồi, Y Xuyên Mỹ là học sinh của lục trưởng lão Nam phái, cũng là đồ chơi trên giường của hắn, hắn rất bất mãn đối với anh.”
Hắn bô lô ba la nói rất nhiều, cả đoạn không có một câu quan tâm, nhưng cả đoạn đều đang nhắc nhở hắn chú ý an toàn.
Trương Nguyên Thanh trả lời một cái “Ồ” đơn giản, lần lượt xem tin nhắn còn lại, tất cả đều là chúc mừng.
Như Tạ Tô, Khiêu Chiến Cao Phong... các đại lão, rụt rè nói một tiếng “Chúc mừng” hoặc “dương danh lập vạn”, Hạ Thụ Chi Luyến chấp sự cao cấp như vậy, thì 666.
Mà Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan, Mẫu Đơn Tiên Tử, Bạch Hổ Vạn Tuế đám bạn bè kết bạn trong phó bản giết chóc, chính là nịnh bợ tâng bốc không có điểm mấu chốt.
Trương Nguyên Thanh lần lượt trả lời, trả lời đại lão, thì nói “Tôi còn cần cố gắng nhiều hơn”. Trải lời người cấp bậc chênh lệch không lớn, thì nói “Chờ mong cùng nhau vào phó bản”. Trả lời người thực lực chênh lệch lớn, thì nói “Có rảnh đến Tùng Hải chơi, tôi dẫn đi câu lan nghe khúc”.
“Lão đại không gửi tin nhắn cho mình, nói rõ tổng bộ bên kia còn chưa tỏ thái độ, Annie chưa liên hệ mình, Hiệp Hội Mỹ Thần bên kia xem ra còn phải đợi một chút, hy vọng quyền sở hữu Minh Vương sớm một chút quyết định, mình qua vài ngày nữa liền phải vào phó bản một người“
Thật ra Phó Thanh Dương là từng gửi tin nhắn cho hắn, nhưng không phải vì chuyện Minh Vương.
Phó Thanh Dương sáu giờ sáng gửi một tin nhắn: “Hạ Hầu Ngạo Thiên muốn từ chức, cậu ứng phó một phen.”