Hai: Thân Thể Sắt Thép, miễn dịch một lần trả giá Pháo Tử Lôi, thời gian sử dụng Chùy Tử Lôi tăng lên hai phút.
Ba: Ý Chí Sắt Thép, miễn dịch trả giá đánh mất ý chí chiến đấu của Khiên Tử Lôi.
Mà hạn chế sử dụng của bộ trang bị là, mỗi lần chỉ có thể mặc năm phút đồng hồ, vượt qua năm phút đồng hồ sẽ tự động giải trừ hiệu quả bộ trang bị, không có bất cứ cắn trả nào, ôn hòa hiếm thấy.
Trương Nguyên Thanh thể nghiệm xong hiệu quả bộ trang bị, hít thở nhất thời trở nên dồn dập.
Đây là một món đạo cụ có thể chơi cứng với Chúa Tể cấp 7, tuy phương thức công kích tương đối đơn nhất, chỉ có Pháo Lôi Bạo cùng vật lộn cận thân, nhưng trong thời gian mặc năm phút đồng hồ, Chúa Tể cấp 7 cũng đừng nghĩ giết hắn.
Tương đương một tấm thẻ thể nghiệm “ngũ hành linh lực” phiên bản yếu bớt có thể sử dụng nhiều lần.
“Đáng tiếc bộ trang bị này không thể thăng cấp nữa, ừm, biết đủ mới có niềm vui, biết đủ mới có niềm vui.”
Trương Nguyên Thanh tiếp xúc hiệu quả của bộ trang bị, thu hồi ba món đạo cụ, rời khỏi phòng.
Một khắc đó cầm tay nắm cửa, hắn quay đầu nhìn Bách Luyện Dong Lô đứng lặng một lần.
Mình về sau không bao giờ động vào nó nữa, gặp mặt nó mình chính là chó... Hắn ở trong lòng âm thầm thề.
“Rắc!”
Vặn mở tay nắm cửa, ngoài cửa có bà chủ mặc áo quây ngực màu đen, áo da màu đen đứng.
Liên Tam Nguyệt đen mặt, đầu ngón tay kẹp điếu thuốc phụ nữ, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Tiểu tử cậu, lại dịch dung đến trong tiệm tôi nhặt mót.”
Thân là Luyện Khí Sư, cô từ trong “khí tức” lúc đạo cụ ra lò, đã ngửi ra Chùy Tử Lôi, do đó xác nhận thân phận của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Cảm tạ bà chủ, cảm tạ bà chủ!” Trương Nguyên Thanh hề hề đê tiện nói: “Tôi đã luyện ra một món đạo cụ loại quy tắc cấp Chúa Tể.”
Sắc mặt Liên Tam Nguyệt càng đen hơn.
Nhìn người khác luyện ra đạo cụ cực phẩm, so với chính mình tổn thất một món đạo cụ cực phẩm còn khó chịu hơn.
“Trả tiền, cút!”
Liên Tam Nguyệt tức giận nói.
Trương Nguyên Thanh nụ cười đầy mặt lấy ra Mũ Đỏ Nhỏ, đếm ra mười lăm cọc đôla, mỗi cọc 100.000, “Không cần thối lại, thừa coi như boa.”
Tâm tình hắn vô cùng tốt.
Liên Tam Nguyệt không nhịn được, hỏi: “Cậu đã tốn bao nhiêu món tài liệu cấp Chúa Tể?”
Cô chưa nói đạo cụ, bởi vì đạo cụ phẩm chất Chúa Tể số lượng thưa thớt, tổng bộ thập lão cũng chưa xa xỉ như vậy.
“Mười món!”
“Mười món.” Khóe miệng Liên Tam Nguyệt run rẩy, “Tiểu tử cậu đột nhiên phất nhanh, có phải làm trai bao của Nguyên Soái, hay là được cung chủ Thủy Thần cung coi trọng hay không.”
“Nói bừa, đều là tôi tự mình kiếm.” Trương Nguyên Thanh quay đầu nhìn cái lò một lần, “Thật ra thứ này xác xuất thành công là trăm phần trăm, chỉ cần chuẩn bị đủ nhiều tài liệu, vì sao Ngũ Hành minh cùng Triệu gia không dùng nó luyện đạo cụ?”
Liên Tam Nguyệt cười lạnh một tiếng:
“Món đạo cụ đó của cậu, từ Thánh Giả đến Chúa Tể, tổng cộng bỏ vào bao nhiêu tài liệu, bao nhiêu đạo cụ? Cậu tính xem chúng nó giá trị bao nhiêu? Chúa Tể đỉnh phong chướng mắt, Chúa Tể bình thường luyện không nổi.
“Với lại, tôi tự lập quy củ cho mình, Bách Luyện Dong Lô không làm ăn với cấp Chúa Tể.”
“Vì sao?” Trương Nguyên Thanh khó hiểu.
“Sợ bị đánh chết.”
Cái lò khốn kiếp này phá hủy tâm thái của người ta quả thật là hạng nhất... Trương Nguyên Thanh ngẫm nghĩ mình vừa rồi tâm tính hận không thể giết cô cho hả giận, cảm giác rất tán đồng: “Bà chủ, chị làm ăn vẫn là rất ổn.”
...
Đêm khuya.
Trong nhà trọ ở thành phố Bàng Giải, Lương Thần Trạch Chủ Mà Thí tắt đèn lên giường, hắn ngồi ở đầu giường, lấy ra một cái khay bạc trắng dán bùa giấy vàng.
Trên khay bạc có khắc chú văn vặn vẹo như nòng nọc.
Đạo cụ này tên là “La Bàn Mộng Cảnh”, là đạo cụ Nam phái Chưởng Mộng Sứ mới có thể có được, Huyễn Thuật Sư cũng có một món đạo cụ tương tự, nhưng phẩm chất hơi thấp, chế tạo từ đồng thau.
Cứ điểm của Hư Vô giáo phái không ở thế giới hiện thực, mà là ở trong mộng cảnh.
Các trưởng lão xây dựng rất nhiều mộng cảnh củng cố, các mộng cảnh này chính là cứ điểm, thành viên tổ chức có thể lợi dụng La Bàn Mộng Cảnh xuyên qua các cứ điểm, trao đổi tình báo, mua bán đạo cụ cùng tài liệu, tiếp nhận nhiệm vụ vân vân.
Tiến vào cứ điểm mộng cảnh chẳng những cần la bàn, còn phải rót vào linh lực cùng bí quyết nghề nghiệp Huyễn Thuật Sư, nghề nghiệp hợp pháp cho dù đạt được la bàn cũng không cách nào tiến vào cứ điểm.
Đây là nguyên nhân Huyễn Thuật Sư xuất quỷ nhập thần, khó có thể bắt.
Người ta chơi là mạng cục bộ.
Nhóc mập chui vào chăn, đặt La Bàn Mộng Cảnh ở ngực, vừa đưa linh lực vào, vừa thầm đọc chú ngữ.
Trong tiếng chú ngữ, la bàn bạc trắng bộc phát ra hào quang chói mắt, tiếp đó tắt.
Nhóc mập lâm vào ngủ say.
Ý thức của hắn ở sau khi xuyên qua một mảng hư không kỳ quái, mông lung, tới một chỗ đại sảnh rộng lớn.