Trương Nguyên Thanh nhất thời nhíu mày.
Tựa như định vị Minh Vương? Minh Vương còn có trả giá nghề nghiệp ngủ say làm manh mối, nhưng Chưởng Mộng Sứ chẳng những có thể biến ảo dung mạo, còn có thể xuyên qua mộng cảnh, càng thêm khó tìm.
Mà cho dù Minh Vương, mình cũng tìm vài ngày mới miễn cưỡng khóa mục tiêu, muốn ở trong một tòa thành thị tìm ra Chưởng Mộng Sứ ẩn núp, trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng.
Bỏ qua cơ hội lần này, kế hoạch trả thù Nam phái phải kéo dài rất lâu, kéo dài càng lâu, hiệu quả giết gà dọa khỉ càng thấp hơn.
Trương Nguyên Thanh đánh giá một phen thủ đoạn trước mắt của mình, nghĩ đến một biện pháp.
Có thể lợi dụng năng lực cầu nguyện của hộp diêm.
Trực tiếp định vị được vị trí của “Kính Hoa” không khả thi, cái này vượt qua cực hạn năng lực của mình, cũng không phù hợp ghi chú 1 hạn chế “Không thể trực tiếp giải quyết khó khăn trước mắt vượt qua năng lực bản thân”.
Nhưng mình có thể cầu nguyện để hiệu quả quan tinh tăng lên, để định vị càng thêm chuẩn xác. Trương Nguyên Thanh mở ra ô vật phẩm, lấy ra hộp diêm, rút ra một que diêm.
Quẹt diêm, nhìn chằm chằm ngọn lửa lớn bằng hạt đậu, thấp giọng nói:
“Ta cầu nguyện, để ta kế tiếp thôi diễn càng thêm tinh chuẩn, càng thêm chuẩn xác.”
Quan tinh thôi diễn là kỹ năng bản mạng của hắn, không phải chuyện vượt qua phạm vi năng lực, nguyện vọng cầu nguyện cũng không phải trực tiếp định vị Kính Hoa.
Ngọn lửa dâng cao, nháy mắt đốt hết que diêm, nguyện vọng đạt thành.
Tiếp theo, Trương Nguyên Thanh mang tới tờ giấy, bảo Y Xuyên Mỹ viết xuống đặc điểm của Kính Hoa chấp sự, kèm theo phác họa.
Ánh mắt hắn đảo qua văn tự miêu tả, nhìn thấy có một điều như vậy: Sau lưng cùng mặt trong đùi có hình xăm “thanh xà”.
Y Xuyên Mỹ biết rõ như vậy, xem ra từng cùng cô ta cùng nhau hầu hạ Lục trưởng lão... Trương Nguyên Thanh ngẩng đầu lên, mở Tinh Mâu, căn cứ tin tức hiện có triển khai thôi diễn.
Vài phút sau, một hình ảnh quan sát từ trên cao phản hồi đến trong đầu hắn, đó là hình ảnh nhìn xuống một mảng khu dân cư, chợt lóe rồi biến mất.
Kính Hoa ngay trong tiểu khu này? Trương Nguyên Thanh chấm dứt quan tinh, lâm vào trầm ngâm.
Cho dù có nguyện vọng hộp diêm thêm vào, định vị được một tiểu khu đã là cực hạn, tiểu khu đó quy mô không nhỏ, ít nhất có mấy ngàn hộ, muốn vô thanh vô tức khóa mục tiêu một tên Huyễn Thuật Sư cũng không dễ dàng.
Trương Nguyên Thanh lập tức triệu hồi ra Y Xuyên Mỹ, nói cho cô kết quả thôi diễn, sau đó hỏi:
“Cô thấy thế nào?”
Y Xuyên Mỹ nhu thuận ngồi ở một bên, “Huyễn Thuật Sư cũng cần làm việc, sinh sống, thành viên Nam phái cách mỗi một đoạn thời gian, sẽ thay đổi dung mạo, đổi mới địa chỉ cùng công việc, mà ở trước khi thay đổi công việc, chúng tôi sẽ cố định sử dụng một khuôn mặt, chung quy không thể mỗi lần đi làm đều đổi một khuôn mặt. Nếu có thể biết được cô ta bây giờ dùng khuôn mặt nào, liền có thể khóa mục tiêu cô ta.”
Trương Nguyên Thanh nghe xong, trong lòng liền có kế hoạch.
Hắn thu hồi Y Xuyên Mỹ, gọi điện cho nhóc mập:
“Cậu biết vẽ tranh không?”
“Ngài đánh giá quá cao tài nghệ của tôi rồi.” Nhóc mập thành thực trả lời, sau đó bổ sung nói: “Nhưng tôi có thể thông qua mộng cảnh nhớ lại bộ dáng cô ta, ngài chỉ cần theo tôi cùng nhau đi vào giấc mộng, liền có thể nhìn thấy cô ta.”
Tài nghệ không đủ kỹ năng góp vào? Trương Nguyên Thanh nghĩ một chút, kết thúc cuộc gọi, lại quan tinh bù một lần, sau khi xác nhận an toàn, gửi tin nhắn cho đối phương:
“Mang cảnh vật bên cạnh cậu gửi cho tôi.”
Nhóc mập tuy không hiểu, nhưng nghe lời làm theo, phát ra một tấm ảnh chụp WC.
Được rồi, cậu đã nhất định gửi cái này, vậy đừng hối hận! Trương Nguyên Thanh đốt một quen diêm, đưa ra nguyện vọng đạt được một ngọc phù truyền tống, sau đó “rắc” bóp nát ngọc phù.
Một giây sau, hắn xuất hiện ở trong WC chật hẹp, bên cạnh là bồn rửa tay, trước người là Lương Thần Trạch Chủ Mà Thí ngồi xổm trên bồn cầu.
Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt nhóc mập dại ra, miệng từng chút một há hốc.
Hắn vậy mà có thể trực tiếp truyền tống? Hắn vậy mà trực tiếp tới đây? !
Trương Nguyên Thanh lạnh lùng nhìn kỹ hắn vài lần, “Mùi vị có hơi nặng, nhớ ăn nhiều rau dưa bớt ăn thịt, ừm, tôi ra bên ngoài chờ cậu.”
“...” Nhóc mập vẻ mặt khóc tang.
Trương Nguyên Thanh tới phòng khách chờ đợi một lát, nhà vệ sinh truyền đến tiếng bồn cầu tự hoại “ục ục”, nhóc mập xách quần đi ra, nói:
“Chúng ta đi phòng ngủ hay là phòng khách?”
“Phòng khách đi!”
Hai người tới sô pha phòng khách ngồi xuống, Trương Nguyên Thanh phun ra Y Xuyên Mỹ cùng Quỷ Tân Nương đảm đương thủ vệ, sau đó ở dưới sự trợ giúp của nhóc mập, tiến vào mộng cảnh.
Trong mông lung, hắn tới một tòa đại sảnh rộng lớn.
Trong sảnh tiếng người ồn ào, có quầy hàng rải rác, có ghế dài thoải mái, ở vị trí quầy lễ tân, hắn thấy nhóc mập, bên cạnh là một cô gái mặt trái xoan xinh đẹp.
Mộng cảnh sau đó kết thúc.