Hắn nhìn ra mình là một phân thân? Trong lòng Trương Nguyên Thanh chấn động, sau đó lại cảm thấy hợp lý.
Tuy gương Yata có thể phục chế bản thể hoàn mỹ, nhưng đứa bé trắng nõn đáng yêu trước mắt này là một vị Bán Thần.
Tạ gia lão tổ nhìn thoáng qua cua còn thừa, lại nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Trương Nguyên Thanh ngầm hiểu, nhanh chóng trở về vị trí cũ, gỡ cua cho lão tổ tông.
Đứa bé bưng chén nhấp ngụm nhỏ, nhìn vãn bối nghiêm túc gỡ cua, thản nhiên nói: “Nói một chút, cậu đối với tử kiếp của mình có suy đoán gì.”
Trương Nguyên Thanh cũng không dám đề cập Linh Thác, bởi vì liên quan đến con nối dõi Trương Thiên Sư cùng truyền nhân Ma Quân, lắc đầu nói:
“Quan tinh không có bất cứ gợi ý gì.”
Tạ gia lão tổ liền hiểu, tặc lưỡi nói:
“Xem ra liên quan đến tồn tại cấp bậc cao, vậy cậu càng không nên tìm kiếm sự che chở của tôi. Cậu chỉ biết kết quả của vận mệnh, không biết quá trình, cái này rất trí mạng. Tôi tự nhiên có thể che chở cậu một tháng, nhưng cậu có từng nghĩ hay không, có lẽ chính là vì tránh ở Tạ gia tránh họa, mới đưa tới kiếp nạn sát thân cho cậu, ví dụ như ông bạn già nào đó trận doanh tà ác bỗng nhiên tìm tôi trả thù, đánh nhau to với tôi, hắn thấy cậu vừa vặn cũng ở Tạ gia, thuận tay liền làm thịt cậu. Đối mặt với Bán Thần, cậu chạy không thoát đâu.”
Trương Nguyên Thanh ngây cả người, bởi vì không còn lời nào để chống đỡ, vô lực phản bác.
Có đôi khi chúng ta liều mạng muốn thay đổi kết cục, nào biết mọi thứ mình làm, chính là vận mệnh dẫn đường, dẫn tới cái kết cục kia.
Tên gọi tắt, thế giới tuyến thu thúc (sợi dây thế giới thu lại).
Có thể hiểu một cách đại khái là: mọi con đường đều dẫn về thành Rome
“Chân thân của cậu ở nơi nào?” Tạ gia lão tổ tông lại hỏi.
“Ở trong phó bản bang phái.” Trương Nguyên Thanh trả lời đúng thực tế.
Tạ gia lão tổ trầm ngâm một chút, bình luận:
“Ý tưởng không tệ, Bán Thần bên ngoài tuy có thể ngao du linh cảnh, nhưng không thể tiến vào phó bản, trừ phi là tồn tại đạt được linh cảnh tán thành, ví dụ như vị Tam Đạo sơn nương nương kia.
“Bởi vậy tránh ở trong phó bản bang phái đã đánh hạ xong, so với ở lại chỗ tôi càng an toàn hơn, chẳng qua mọi chuyện không có tuyệt đối, nếu cậu đắc tội Bán Thần, Chúa Tể đỉnh phong nghề nghiệp Hư Không, vậy thì nguy hiểm rồi.”
“Nói như thế nào?” Trương Nguyên Thanh bày ra tư thái rửa tai lắng nghe.
“Bán Thần, Chúa Tể đỉnh phong nghề nghiệp Hư Không, có thể vòng ra khỏi cấm chế linh cảnh, tự do xuất nhập phó bản.” Tạ gia lão tổ nói.
Bán Thần nghề nghiệp Hư Không rất thưởng thức mình, thậm chí mời mình chơi bời ở club, Chúa Tể đỉnh phong nghề nghiệp này càng không có tiếp xúc... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng thở ra, nói:
“Vậy, lão tổ tông, xác suất tôi tránh thoát sát kiếp có lớn không?”
Lão tổ tông thảnh thơi ăn cua, uống rượu, “Cậu là Tinh Quan, hẳn là biết tương lai không định sẵn, ở lúc thời gian còn chưa tới, nó có vô số loại khả năng.”
Trong lòng Trương Nguyên Thanh yên tâm hẳn: “Vãn bối đã biết, lão tổ tông uống rượu.”
Đợi Tạ gia lão tổ ăn xong một con cua, Trương Nguyên Thanh lại hỏi:
“Vãn bối còn muốn nghe một chút tình huống Sở gia, hai mươi năm trước Sở gia bị diệt môn, vãn bối nghe nói năm đó lúc Sở gia bị diệt môn, Tu La vẫn chưa ra tay? Bán Thần Sở gia đâu?”
“Bán Thần Sở gia trở về linh cảnh cũng gần nửa thế kỷ rồi.” Tạ gia lão tổ có hỏi nhất định đáp, cảm khái nói: “Nói tới, vị Bán Thần kia của Sở gia từng có một đoạn duyên phận với tôi, sinh cho tôi ba đứa con, Chỉ Sát cung chủ một nhánh đó, chính là huyết mạch của tôi.”
Trương Nguyên Thanh thình lình nghe được đề tài hóng hớt lớn, ngẩn ra một phen, thầm nhủ khó trách Sở gia cùng Tạ gia quan hệ không tệ, cung chủ và Tạ Linh Hi thân mật như thế, thì ra là cùng một tổ tông.
“Vậy sau khi Sở gia diệt môn, ngài chưa từng nghĩ thu lưu cung chủ? Dù sao cô ấy cũng coi như huyết mạch của ngài.” Trương Nguyên Thanh nói.
“Tôi biết cô ấy bị Trương Thiên Sư mang đi rồi.” Tạ gia lão tổ giải thích: “Trương Thiên Sư là anh em kết nghĩa của Sở Thượng, Sở Thượng là phụ thân của Chỉ Sát cung chủ.”
Quan hệ người với người thì không cần ngài bê ra cho tôi, không có ai rõ ràng hơn so với tôi. Trương Nguyên Thanh tò mò nói: “Ngài chưa từng nghĩ thu lưu cô ấy sao, nếu ngài lên tiếng, tôi nghĩ Trương Thiên Sư kia hẳn là không có gan từ chối.”
Khuôn mặt nhỏ của Tạ gia lão tổ lộ ra nụ cười lạnh, “Hắn tự nhiên là không chịu mang Chỉ Sát cung chủ gửi nuôi ở Tạ gia, bởi vì hắn muốn bảo vệ quyền hạn Bán Thần Sở gia lưu lại cho con bé đó.”
“Quyền hạn?” Trương Nguyên Thanh khó hiểu nói.
“Cái này liên quan đến một bí mật của linh cảnh...” Tạ gia lão tổ nhìn chén rượu hết một lần.
“Lão tổ tông uống rượu.” Trương Nguyên Thanh lập tức rót đầy.