Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2128 - Chương 2128. Bao Vây (1)

Chương 2128. Bao vây (1)
Chương 2128. Bao vây (1)

Trương Nguyên Thanh nhìn về phía phòng khách, nhìn về phía phòng cách vách, trong mắt hiện lên một mảng bi thương, “Xin lỗi, tôi đã tới muộn.”

Tuy hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, nhưng vẫn chậm một bước, nhóc mập láu cá nhát gan kia đã trở về linh cảnh.

Cả đời hắn bị hủy bởi bạo lực, cuối cùng cũng chết bởi bạo lực.

Triệu Hân Đồng cũng đã chết, cô còn chưa trưởng thành, cô còn chưa kịp chữa khỏi bóng ma thời thơ ấu lưu lại, cứ như vậy đi thiên đường rồi.

Nếu trên đời có thiên đường, hy vọng nơi đó không có ngược đãi cùng kỳ thị.

Khấu Bắc Nguyệt khóc nói: “Tiểu Viên, mau cứu cô ấy, cô ấy cũng sắp chết rồi.”

Trong lòng Trương Nguyên Thanh trầm xuống, từ trong lòng Khấu Bắc Nguyệt tiếp nhận Tiểu Viên, sờ mạch đập, đã biến mất, trái tim cũng dừng nhảy lên.

Virus đã xâm nhiễm lục phủ ngũ tạng, đoạt đi sinh cơ, nội tạng mục nát, cũng may trong thân thể hủ bại còn sót lại một tia sinh cơ, cô vừa “Chết” không lâu.

Trương Nguyên Thanh lập tức kích hoạt kỹ năng “Thanh Đế Trường Sinh Thuật” của đai lưng, ánh sáng xanh lục nhu hòa cường thịnh tẩy rửa thân thể Tiểu Viên, rót vào hoạt tính cho thân thể dầu hết đèn tắt này.

Đai Ngọc Thanh Đế là đạo cụ phẩm chất Chúa Tể, Trường Sinh Thuật chẳng những có thể tự lành thương bệnh, độc tố, còn có thể khiến thể lực khôi phục đỉnh phong, là kỹ năng khôi phục so với sinh mệnh nguyên dịch nén càng mạnh hơn.

Ở dưới sự khẩn trương nhìn chăm chú của hắn, sắc mặt tái nhợt của Tiểu Viên khôi phục hồng hào, trái tim vững vàng.

Lông mi cô run rẩy, sau đó mở mắt ra, phát hiện mình ở trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn, thấy khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, hốc mắt cô đỏ lên.

Muôn ngàn lời nói trào lên trong lòng, lại nghẹn ở cổ, cuối cùng hóa thành nước mắt tuôn trào.

Trương Nguyên Thanh lặng lẽ phun ra một hơi, ôm chặt cô, như là ôm bảo bối mất rồi lại có được.

Hắn rất nhanh lại buông ra Tiểu Viên, lấy ra hai ngọc phù truyền tống đưa cho bọn họ, không có vẻ mặt không có tình cảm nói: “Truyền tống rời khỏi, nơi này giao cho tôi, tôi sẽ cho các người một cái công đạo.”

Khấu Bắc Nguyệt và Tiểu Viên biết tình huống khẩn cấp, không phải lúc nói chuyện, lại càng không phải nơi phát tiết cảm xúc.

Song song tiếp nhận ngọc phù truyền tống, bóp nát ‘rắc’.

Ngọc phù hóa thành bột phấn bay xuống, hai người ngưng lại tại chỗ, vẫn chưa rời khỏi.

“Xem ra đạo cụ truyền tống của cậu là giai đoạn Thánh Giả, thư ký Chu dự phán không sai.” Một người đàn ông đã đi tới, đứng ở cửa phòng, trong lòng bàn tay cầm một quả cầu thủy tinh.

Mô hình thu nhỏ trong quả cầu thủy tinh, chính là căn hộ này, thậm chí còn có con rối thu nhỏ của mọi người ở đây.

Đây là một món đạo cụ cấp Chúa Tể, phẩm chất thấp, công năng cũng đơn nhất, nó có thể mang sân bãi cố định thu vào trong quả cầu thủy tinh, hình thành một cái không gian phong bế cấp Chúa Tể, thời hạn là mười phút.

Trong mười phút, chỉ có người được hắn cho phép mới có thể ra vào.

Đây là chuyên môn dùng để khắc chế đạo cụ truyền tống của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Một trận chiến Thập Vạn Đại Sơn, Nguyên Thủy Thiên Tôn bại lộ sự thật hắn có được đạo cụ truyền tống, mà đạo cụ truyền tống thưa thớt, phổ biến đều ở giai đoạn Thánh Giả, đạo cụ truyền tống phẩm chất Chúa Tể, hầu như tuyệt tích.

Bởi vậy thư ký Chu tự mình chọn đạo cụ này cho Sóng Dữ Vô Tình.

Trương Nguyên Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn: “Chó của Thái Cầm Hạc? Hướng đến ta...”

Hắn không tự giác siết chặt nắm tay, không đoán sai, lần hành động này của quan phương, mục tiêu thật sự là hắn, Thái Cầm Hạc muốn ra tay đối với hắn.

Triệu Hân Đồng và Lương Thần Chọn Chủ Mà Thí là bị hắn liên lụy mà chết.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn!” Sóng Dữ Vô Tình kéo quả cầu thủy tinh, chưa lập tức ra tay, dựa theo kế hoạch ban đầu, vừa âm thầm phát tán ôn dịch, vừa trầm giọng chất vấn:

“Ngươi quấy nhiễu chấp pháp, ý đồ bao che nghề nghiệp tà ác, bây giờ bó tay chịu trói, theo ta trở về tiếp nhận thẩm phán, thập lão lòng dạ nhân hậu, có lẽ có thể miễn ngươi tội chết.”

Trương Nguyên Thanh bình tĩnh nhìn hắn: “Đây là di ngôn của ngươi?”

Nơi đây đã bị phong cấm, vị Vũ Sư này chính là tới giết hắn, bó tay chịu trói tương đương ghé cổ lên để người ta giết.

“Ngu xuẩn cố chấp!” Sóng Dữ Vô Tình thản nhiên nói: “Ngươi có phải cảm thấy mình thiên tư trác tuyệt, thì có thể một lần lại một lần đụng vào điểm mấu chốt của Ngũ Hành minh hay không? Ngươi đã quyết định phản bội Ngũ Hành minh, vậy ta liền dựa theo luật pháp, xử ngươi để pháp luật được thực thi.”

Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên cúi người, kịch liệt ho khan, ho sắc mặt đỏ bừng.

Hắn bị lây bệnh.

“GRRR ~”

Tiếng long ngâm réo rắt to rõ vang lên ở bên tai ba người Trương Nguyên Thanh, chấn động bọn họ linh đài trống rỗng, ý niệm không còn.

Long Ngâm của Vũ Sư đã có thể bài trừ hư vọng, cũng có thể chấn nhĩ phát hội*.

* Âm thanh lớn đến mức ngay cả người điếc cũng có thể nghe thấy. Là ẩn dụ, lời nói đánh thức những con người mê muội, chưa rõ đúng sai, để họ tỉnh ngộ.

Hết chương 2128.
Bình Luận (0)
Comment