“Làm trưởng bối, lãnh đạo, ta cảm thấy tiếc hận đối với điều này.” Thư ký Chu đau đớn nói.
“Nói xong thì cút!” Trương Nguyên Thanh đang suy nghĩ đường sống của mình, không có tâm tình lải nhải với gã.
“Đừng nóng vội nha, ta đến còn có một việc muốn nói cho ngươi.” Khóe miệng thư ký Chu từng chút một nhếch lên:
“Ngươi có thể còn không biết, ở đêm qua, tổng bộ phái ra tổ hành động bí mật, thành công tiêu diệt đồng bọn của Vãng Sự Vô Ngân phân tán ở các nơi, trừ hai người kia bị ngươi thả chạy, người khác toàn bộ đánh gục. Mặt khác, Vãng Sự Vô Ngân trùng kích Bán Thần thất bại, đã phát điên, quan phương xuất động hai vị minh chủ xử lý hắn. Ồ đúng rồi, còn có Bán Thần của Ám Dạ Mân Côi cùng Nam phái.”
Tất cả mọi người, đều đã chết... Trong nháy mắt này, Trương Nguyên Thanh nghe thấy tiếng máu đông lại ở trong mạch máu, nghe thấy sét đánh bên tai, nghe thấy trong trái tim, truyền đến rống giận cùng kêu rên không biết là của ai.
Sét đánh giữa trời.
Nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt không còn màu máu, thần thái Thư ký Chu vô cùng thoải mái, gật đầu nói: “Xem ra ngươi đã ý thức được sai lầm của mình, như vậy ngày mai gặp ở thẩm phán hội đi!”
Hắn xoay người rời đi, đi hai bước, lại dừng lại: “Thiếu chút nữa sót mất sự kiện.”
Thư ký Chu nhếch khóe miệng, “Chúng ta ở sau khi đánh gục Nhân Gian Lưu Lãng Khách, phát hiện hắn cùng Truy Độc Giả của phân bộ Nam Minh âm thầm cấu kết, Truy Độc Giả thấy sự việc bại lộ, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại đã bị đánh gục, bộ điều tra hoài nghi các đồng nghiệp thành phố Nam Minh có hành vi vi phạm kỷ cương nghiêm trọng, đã bắt tất cả thành viên, tiếp nhận điều tra, trước khi có kết quả, niêm phong tài sản, đóng băng tài khoản ngân hàng.”
Hắn đã hận Nguyên Thủy Thiên Tôn kiêu ngạo cuồng vọng trong lần thẩm phán trước đó, cũng biết quan phương hành giả phân bộ Nam Minh tôn sùng tới cực điểm đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Đây là một đao cuối cùng hắn đâm ra, hắn hôm nay đến thăm tù lấy tư thái người thắng cao cao tại thượng làm nhục đối thủ, chỉ là một mặt rất nhỏ, mục đích lớn hơn nữa là kích thích Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Dư luận trên diễn đàn đã dần dần kéo lên, ai cũng biết Nguyên Thủy Thiên Tôn cấu kết nghề nghiệp tà ác, vô số hành giả quan phương từ fan biến thành anti.
Kế tiếp, chỉ cần Nguyên Thủy Thiên Tôn ở trên hội thẩm phán bảo trì phản cốt, vậy toàn bộ quan phương đều sẽ hình thành cảm xúc “xử tử Nguyên Thủy Thiên Tôn”.
Cho nên hắn muốn kích thích Nguyên Thủy Thiên Tôn một chút, như thế nào hoàn toàn giết chết một kẻ địch? Một đao tru tâm trước, sau hại tính mạng, liền kê cao gối ngủ ngon.
Thư ký Chu vui vẻ rời đi, mục đích của hắn đã đạt tới.
Trương Nguyên Thanh dựa vào trên tường, ánh mắt trống rỗng nhìn trần nhà, trước mắt hiện lên âm dung nụ cười của mọi người đoàn đội khách sạn Vô Ngân, Truy Độc Giả lúc ấy nhất định rất tuyệt vọng nhỉ, Nhân Gian Lưu Lãng Khách là người thân duy nhất trên đời của hắn, hắn cả đời chiến đấu với thế lực xã hội đen buôn thuốc phiện, hắn chặn đê đập cả đời, không bị nước lũ làm chết đuối lại chết ở trong tay người một nhà.
Nhân Gian Lưu Lãng Khách rốt cuộc không lưu lãng nữa.
Dương bá rốt cuộc có thể không cần khiếu nại nữa, nhẹ nhõm rồi, Lâm Tử Xung giết nhiều người như vậy quá nửa là phải xuống địa ngục, không gặp được cha mẹ thật thà trên thiên đường.
Hy vọng Đồng Đồng kiếp sau có tuổi thơ hạnh phúc, dì Phương kiếp sau ánh mắt tốt chút, đừng gả cho đàn ông tồi chút.
Hồng Ma tỷ vẻ ngoài rất xinh đẹp lại xuất thân ở gia đình bình thường, kiếp sau đầu thai tốt đi.
Lương Thần đời này từng theo nhầm rất nhiều lão đại, nhưng ít ra Bắc Nguyệt không làm hắn thất vọng, kiếp sau đừng yếu đuối như vậy, nếu còn muốn đến nhân gian.
Thùng thùng thùng... Đầu Trương Nguyên Thanh hết lần này tới lần khác húc vào tường, trong lòng có một ngọn lửa thiêu đốt.
Hắn lại nghĩ tới Vô Ngân đại sư, hắn đã rõ căn nguyên tràng bi kịch này, đối phó hắn chỉ là nhân tiện.
Nam phái cũng tốt, Ám Dạ Mân Côi cũng tốt, Thái trưởng lão cũng tốt, thật sự muốn là món vật phẩm Bán Thần kia.
Tàn sát thành viên đoàn đội vì kích thích Vô Ngân đại sư đi, bản thân đại sư đã đang làm xiếc đi trên dây, duy trì cân bằng vi diệu, trong lúc trùng kích Bán Thần, loại cân bằng này càng thêm yếu ớt.
Thấy đồng bạn thân mật nhất bởi vì mình, lần lượt bị tàn sát, đại sư tất nhiên mất khống chế.
Lấy trí tuệ của đại sư chẳng lẽ chưa từng cân nhắc mình sẽ trở thành cái bia ngắm, chưa cân nhắc đến nguy cơ của thành viên đoàn đội?
Nghĩ đến đây, Trương Nguyên Thanh bỗng ngây người, đại sư đã cân nhắc đến, là cân nhắc đến rồi.
Đại sư ngày đó đã mang đoàn đội phó thác cho hắn, đại sư muốn để hắn đảm nhiệm thủ lĩnh, thủ hộ mọi người an toàn.
Là hắn đầy đầu óc đều là tử kiếp của mình, vừa đáp ứng, lại vừa chỉ bảo Tiểu Viên ở trong group phát thông báo “Mọi người ẩn núp đi”.