Tiếp theo Trương Nguyên Thanh mang Quyền Trượng Sơn Thần tặng cho Nữ Vương, mang Vòng Cổ May Mắn tặng cho Lý Thuần Phong, mang Đại La Tinh Bàn tặng cho Tạ Linh Hi, mang Nước Hoa Mị Hoặc cho Thiên Hạ Quy Hỏa, mang Dấu Ấn Lôi Thần cho Anh Gà Đỏ.
Linh Quân và Diệu Đằng Nhi không cần đồ của hắn, là hai người đều không thiếu bảo bối.
Hắn xoa cái đầu quả dưa của bé trà xanh, nhìn về phía mọi người: “Mọi người đi ra ngoài trước đi, tôi muốn nói chuyện với Quan Nhã.”
Mọi người đạt được di sản của Nguyên Thủy Thiên Tôn không có chút vui sướng, lặng lẽ xoay người rời đi.
“Cẩu trưởng lão.” Trương Nguyên Thanh gọi hắn lại, khom mình hành lễ: “Đa tạ quan tâm.”
Trong lòng Cẩu trưởng lão quặn đau.
Đợi mọi người rời đi, Trương Nguyên Thanh cách hàng rào nhìn về phía Quan Nhã, cười nói: “Anh muốn thẳng thắn với em một sự kiện, anh có bồ rồi.”
“Em biết.” Quan Nhã nói.
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, mở ra ô vật phẩm: “Thứ tốt của anh đều ở đây, Bộ Trang Bị Tế Trời em giữ lại, Bạn Sinh Linh nguyệt cùng Da Người Hoàn Mỹ, thay anh chuyển giao cho Chỉ Sát cung chủ.” Hắn bày ra từng đạo cụ.
Về phần đạo cụ của Ma Quân, hắn không tính lấy ra, liền cùng nhau trở về linh cảnh đi.
Quan Nhã cười lạnh một tiếng: “Cô ấy là dì Ba của anh, vậy dì Hai Tiểu Viên của anh không có phần sao?”
Trương Nguyên Thanh cười khổ một tiếng: “Anh cũng sắp chết rồi, em có thể đừng giọng điệu kỳ quái không, anh với cung chủ chưa có gì, chuyện Tiểu Viên là anh có lỗi em, chẳng qua anh đời này chỉ có một người phụ nữ là em, cho nên, có lỗi nhất cũng là em.”
“Anh lúc rối rắm chưa từng cân nhắc tới em, bây giờ làm hại em theo anh cùng nhau gánh vác hậu quả, em giận anh là đúng.”
Quan Nhã đột nhiên phá vỡ phòng ngự, nhìn rào sắt ngăn cách ở giữa, nức nở nói: “Nguyên Thủy, em thậm chí cũng không thể ôm anh một lần cuối cùng nữa, em thậm chí cũng chưa để lại được một đứa con cho anh, em vô số lần mặc sức tưởng tượng tương lai của chúng ta, nó cách em rất gần, vươn tay có thể chạm tới, nhưng bây giờ, nó với em mà nói đã là hy vọng xa vời, anh là tiếc nuối của cả đời em.” Quan Nhã thất tha thất thểu rời khỏi.
...
Hôm sau, chín giờ sáng.
Thư ký Chu đăng nhập diễn đàn, xem bài đăng, từ ngôi sao mới nhận vô số chú ý, đến cuồng đồ thập ác bất xá, rốt cuộc là cái gì thúc đẩy Nguyên Thủy Thiên Tôn chuyển biến.
# cấu kết nghề nghiệp tà ác, giết hại trưởng lão quan phương, đây thực là thần tượng của chúng ta sao #
# Tu lực không tu tâm, cuối cùng sẽ trở thành bọt nước #
# Chúng ta đều quá dung túng với Nguyên Thủy Thiên Tôn rồi #
# Nếu thế này còn có thể tha thứ, vậy chúng ta sẽ đối mặt các tiền bối chết ở tuyến một như thế nào #
# Người thân bạn bè của Sóng Dữ Vô Tình bày tỏ tuyệt không tha thứ, hy vọng có thể phán Nguyên Thủy Thiên Tôn tử hình #
Trải qua một ngày lên men dẫn đường, ngọn lửa của hành giả tầng trung tầng dưới bị nhóm lên rồi, mọi người bắt đầu nghĩ lại, có phải bởi vì mọi người dung túng, khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn trở nên coi trời bằng vung, cuối cùng lạc lối bản thân hay không.
Từ hôm nay trở đi, càng ngày càng nhiều ghi chép ảnh chụp về các tiền bối chết ở tuyến một xuất hiện ở trên diễn đàn.
Điểm hỏa thù hận của các quan phương hành giả đối với nghề nghiệp tà ác, điểm hỏa cảm giác tán đồng của hành giả quan phương đối với trận doanh hợp pháp, làm người ta nhiệt huyết sôi trào, đối với hành vi của Nguyên Thủy Thiên Tôn càng thêm khó có thể dễ dàng tha thứ.
Nếu thế này cũng có thể tha thứ, vậy đặt các tiền bối ở chỗ nào?
Loại bài đăng, đề tài này, ở trên diễn đàn càng ngày càng nhiều.
Tiếng hô yêu cầu nghiêm trị Nguyên Thủy Thiên Tôn càng ngày càng cao.
Ở dưới chiều hướng phát triển, những người sùng bái Nguyên Thủy Thiên Tôn kia, một bộ phận lựa chọn trầm mặc, một bộ phận hoàn toàn tỉnh ngộ, gia nhập trận doanh thảo phạt.
Mọi người am hiểu nhất chính là nâng anh hùng lên thần đàn lại hung hăng đá xuống.
Nguyên Thủy Thiên Tôn quá khứ chói mắt bao nhiêu, bây giờ cắn trả lớn bấy nhiêu.
“Chiều hướng phát triển nha!”
Thư ký Chu rất vui vẻ nói nhỏ. Nguyên Thủy Thiên Tôn đã là họa lớn trong lòng, khiến hắn đứng ngồi không yên.
Hôm nay, cái gai này rốt cuộc có thể nhổ rồi.
“Tùng tùng!”
Cửa phòng làm việc bị gõ vang, trợ lý đẩy cửa tiến vào, khom người nói, “Lãnh đạo, thiết bị trực tiếp đã kết nối xong, đúng 10 giờ bắt đầu trực tiếp. Ngài chuẩn bị một phen, nên tới thẩm phán đình số 1 rồi.”
Thẩm phán đình số 1 là thẩm phán quy cách cao nhất, thập lão sẽ đích thân tham dự, từng phân bộ đều phải phái hai đại biểu tham gia, phân bộ lớn phái trưởng lão, phân bộ nhỏ phái chấp sự cao cấp.
Nhân số sẽ đạt tới năm trăm người.
Mặt khác, ở dưới sự thúc đẩy của thư ký Chu, tổng bộ ở diễn đàn mở cửa vào trực tiếp, là toàn bộ thành viên quan phương, thành viên linh cảnh thế gia, đều có thể online xem thẩm phán.
Phải cho mọi người một cái cảnh báo!
Thư ký Chu lúc viết báo cáo xin, là nói như vậy.