Trạng thái như vậy đại khái chỉ có thể dùng “lòng như tro tàn” để hình dung, hắn cầm tấm da dê trong tay thu vào ô vật phẩm, xốc lên chăn điều hòa tiến vào chăn từ phía sau ôm Quan Nhã, ở bên tai cô thấp giọng kêu gọi: “Quan Nhã, anh đã về.”
Tay Trương Nguyên Thanh dọc theo vòng eo ôm đến bụng dưới, ngực dán sát vào tấm lưng ngọc, vừa ôm lấy thân thể mềm mại ấm áp của bạn gái lớn tuổi, Quan Nhã trong lòng run bắn cả người, như là bị dọa giật mình.
Cô rốt cuộc “Tỉnh” lại, ý thức được mình bị người xa lạ ôm lấy, lập tức sinh ra phản ứng gặp kích thích kịch liệt.
Tay phải Quan Nhã giật ngược về phía sau, tay trái chụm ngón tay như kiếm đâm về phía người đàn ông phía sau.
Bộ kỹ năng tổ hợp phát ra từ bản năng này vừa phát động đã bị người đàn ông phía sau dễ dàng hóa giải, cái tay Trương Nguyên Thanh ôm ở bụng cô chụm ngón tay như kiếm đâm vào cái rốn mềm mại của cô, trực tiếp đánh tan khí tức của Quan Nhã, khiến cô hừ một tiếng, thân thể yểu điệu căng thẳng trở nên mềm mại vô lực.
Tiếp theo đè lại vai phải Quan Nhã, lật cô một phát, khiến cô từ nghiêng người biến thành nằm úp sấp, kiếm chỉ đâm trượt, đâm thủng chăn bông đánh trúng trần nhà, chế tạo ra một cái hố thật sâu.
“Quan Nhã, là anh, là anh...” Trương Nguyên Thanh lớn tiếng nói.
Quan Nhã vừa muốn ra sức giãy dụa nghe được tiếng của hắn, thân hình đột nhiên cũng cứng ngắc, ngẩn ra một lúc lâu không nhúc nhích.
Trương Nguyên Thanh thấy cô không phản kháng nữa, từ trên lưng lộn xuống, Quan Nhã tư thái cứng ngắc như cũ ngây ra ở trên giường, nhưng hít thở càng lúc càng nhanh. Cô chợt từ trên giường bật dậy, khó có thể tin mở to mắt, kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt.
Đây là người đàn ông của cô
“Nguyên, Nguyên Thủy?”
Môi run run mở to, mắt đẹp khó có thể tin, ngay sau đó bỗng nhiên nhớ tới cái gì, đôi mắt như nước mùa thu chảy ra thủy quang chợt sắc bén.
“Chỉ Sát cung chủ! Cô ngụy trang thành Nguyên Thủy là có ý tứ gì!”
A, cái này và cung chủ có quan hệ gì? Trương Nguyên Thanh ngẩn người, chợt phản ứng lại, đã hiểu ý tứ của Quan Nhã.
Quan Sát của Thám Báo có thể nhìn thấu đại bộ phận ngụy trang, mà người dàn ông cùng chung chăn gối, dù là Huyễn Thuật Sư cũng không cách nào giấu được Quan Nhã, vậy chỉ có một khả năng, Chỉ Sát cung chủ khoác Da Người Hoàn Mỹ.
Quan Nhã là biết công năng lộ số của Da Người Hoàn Mỹ, Trương Nguyên Thanh không giải thích, trực tiếp mở ra ô vật phẩm, lấy ra da người mỏng như cánh ve triển lãm cho Quan Nhã.
Quan Nhã nhìn nhìn Da Người Hoàn Mỹ, lại nhìn nhìn bạn trai trần truồng, nước mắt trong mắt tràn mi mà ra.
“Không, không phải ảo giác?”
“Không phải.”
“Không phải giả trang?”
“Em nếu không tin chúng ta có thể làm một phát, độ bền bỉ cùng kích thước em rõ nhất.”
“Anh, anh sao lại... sống lại rồi?” Quan Nhã vẫn không tin, vừa rơi nước mắt, vừa giữ khoảng cách, thuận tiện liếc hạ thân trần truồng của bạn trai một cái.
Trương Nguyên Thanh hướng cô giảng giải công năng của Mẫu Thần Tử Cung, sự tồn tại của phân thân dự bị, cùng nguyên nhân ngày đó ở trong tù không đề cập tới một chữ nào phương án sống lại, đồng thời lấy ra Chùy Tử Kim chứng minh thân phận của mình.
Đạo cụ loại quy tắc trói buộc với ID này Quan Nhã là biết, lấy tính cách của Trương Nguyên Thanh luyện ra đạo cụ cực phẩm sao có khả năng không hướng bạn gái khoe khoang.
Quan Nhã cuối cùng xác nhận người yêu mất rồi trở lại, cô ôm lấy người đàn ông trước mắt, tựa như ôm lấy bảo bối quý giá nhất trên đời.
Cô cất tiếng khóc rống lên, phát tiết tuyệt vọng cùng bi thương trong khoảng thời gian này, nước mắt như không cần tiền tí tách lăn xuống, khóc đến run rẩy hết cả người.
Lúc này tiếng chuông điện thoại di động Quan Nhã đặt ở tủ đầu giường vang lên, đánh gãy hai người đắm chìm ở trong vui sướng gặp lại.
Người gọi tới là Phó Thanh Dương, Trương Nguyên Thanh giành trước cầm lấy điện thoại di động tiếp nghe: “Lão đại, tôi sống lại rồi.”
Phó Thanh Dương bên kia không có thanh âm, sau 4 giây lặng lẽ, lúc này mới truyền đến thanh âm bình thản của Tiền công tử.
“Tôi biết, Ma Nhãn đã cho tôi biết, cậu ở nhà đợi trước, đừng để người khác biết cậu đã sống lại, trước khi trời tối tôi sẽ chạy về Tùng Hải.” Nói xong hắn tắt máy.
Trương Nguyên Thanh buông điện thoại di động xuống, Quan Nhã giống như gấu túi quấn hắn rất chặt, khi thì nghe một chút nhịp tim của hắn, khi thì hôn ngực, môi cùng má hắn.
Đại khái là từng trải qua một lần đau đớn mất đi tình cảm chân thành, Quan Nhã từ một bạn gái lớn tuổi cưng chiều bạn trai trẻ tuổi biến thành cô gái nhỏ quấn người.
Ôn tồn một lát, Trương Nguyên Thanh hỏi: “Trong lúc anh trở về linh cảnh, quan phương đã xảy ra cái gì?”
Quan Nhã lắc đầu.
Trương Nguyên Thanh liền cầm lên điện thoại di động của cô đăng nhập diễn đàn, thông qua bài đăng ghim trên đỉnh, biết được Thái gia xóa tên, Binh Chủ giáo tiến công kinh thành, bộ điều tra cùng bộ tư pháp thành lập... một loạt sự kiện.
Hắn chỉ nhìn thấy bốn chữ quyền lợi cách tân!