Mình nếu là lấy thân phận truyền nhân Ma Quân trở về, ngay cả Âm Cơ cũng muốn giết mình diệt khẩu đi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.
Hắn trầm mặc vài giây, nói: “Lão đại, tôi quả thật không muốn tiếp tục ở lại Ngũ Hành minh, tôi chỉ thích hợp xã giao, không thích hợp lăn lộn quan trường. Đến nay tôi mới biết, tôi là Ma Nhãn, Ma Nhãn là tôi.”
Tiếp theo Trương Nguyên Thanh nói ra ý tưởng của mình: “Tôi có thể sẽ ra nước ngoài một đoạn thời gian.”
“Xuất ngoại?” Phó Thanh Dương nhíu nhíu mày, trầm giọng nói: “Tôi phải nhắc nhở cậu, đại khu thứ nhất số lượng cùng thế lực linh cảnh hành giả càng thêm phức tạp, hợp pháp cùng tà ác thủ đoạn làm việc cũng càng không có điểm mấu chốt, mấu chốt nhất cậu hiểu biết không nhiều đối với nghề nghiệp nước ngoài.”
Nguyên Thủy tuy đã khởi thế, nhưng xét đến cùng là Thánh Giả cảnh đỉnh phong, gặp kẻ địch cấp Chúa Tể hắn vẫn có chút đuối sức.
Nước ngoài không có thế lực có thể dựa vào, một khi gặp phải thế lực lớn liền rất nguy hiểm, mà sự thật chứng minh, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không phải người an phận thủ thường, hắn trăm phần trăm sẽ gây chuyện, điểm ấy Phó Thanh Dương rất xác định.
“Lão đại, anh là muốn nói nghề nghiệp đại khu thứ nhất, cảnh giới từ Siêu Phàm đến Chúa Tể anh tập hợp một phần cho tôi, tin tức đạo cụ tốt nhất cũng tập hợp một phần, tôi sẽ nghiên cứu thật kỹ.” Trương Nguyên Thanh đưa ra thái độ của mình.
Nước ngoài hắn là nhất định phải đi.
Thứ nhất, hắn muốn đi gặp Trần Thục, hỏi một chút khả năng phục sinh phụ thân Trương Tử Chân, thứ hai hắn từng đáp ứng Hiệp Hội Mỹ Thần.
Thứ ba, hắn muốn tập hợp đủ “tàng bảo đồ” của Ma Quân vậy nhất định phải ra nước ngoài, người tình của Ma Quân phần nhiều đều ở nước ngoài.
Thứ tư sao, ra ngoài đi một chút xem một chút, phù hợp mong muốn của hắn, tiếp đó chính là trừ truyền nhân Ma Quân cái thân phận này, thân phận con trai Trương Tử Chân cũng là quả mìn lớn.
Một khi bại lộ, Linh Thác sẽ ngay lập tức bóp chết hắn, hắn ra nước ngoài cũng có thể tránh đầu sóng ngọn gió, nếu tiếp tục ở lại trong nước, trừ phi hoàn toàn ngủ đông, không làm bất cứ chuyện gì.
Nếu không lấy phong cách làm việc của hắn, rất dễ dàng bại lộ sự thực Nguyên Thủy Thiên Tôn đã sống lại.
Thấy hắn tâm ý đã quyết, Phó Thanh Dương chỉ có thể gật đầu: “Trước khi đi, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một khoản tiền.”
Trương Nguyên Thanh thì từ trong ô vật phẩm lấy ra một ấn tỳ tối đen như mực, trong thư phòng nháy mắt hơi nước ngưng kết, trở nên vô cùng ẩm ướt.
“Đây là đạo cụ loại quy tắc của Thái Cầm Hạc.” Trương Nguyên Thanh cười nói “Lão đại, anh muốn ngồi lên ngai báu quyền lực, chỉ một món áo choàng không đủ, đây là quà tôi tặng cho anh.”
Hắn trước khi trở về linh cảnh, đã thu đạo cụ loại quy tắc này vào ô vật phẩm.
Phó Thanh Dương kinh ngạc nhìn Hà Bá Ấn, thật lâu không thể nói chuyện.
...
Bàng Giải thị, phòng cho thuê, trong phòng ngủ.
Tiểu Viên tinh thần sa sút mấy ngày, nghe thấy tiếng đập cửa, cô mang theo mái tóc vài ngày không chải, mặc quần áo ở nhà nhăn nhúm mở ra cửa phòng.
Đứng ở cửa là một người đàn ông ăn mặc giống cao bồi miền Tây, ăn mặc đỏm dáng, ủng cưỡi ngựa cỡ nhỏ cùng mũ da, đeo mặt nạ màu bạc.
Bốp!
Cao bồi miền tây búng vang ngón tay: “Lại gặp mặt rồi, xem bộ đồ này của tôi thế nào? Đám cao bồi liên bang Tự Do trước khi ra ngoài chính là ăn mặc vậy.”
Trong lòng Tiểu Viên là kiêng kị người đàn ông này, chưa tiếp chuyện, lập tức mở ra ô vật phẩm, lấy ra trái tim màu đen thùi ảm đạm kia.
Người đàn ông lại búng vang ngón tay một cái, trái tim trong tay Tiểu Viên biến mất.
“Ở nhà chờ đi, sắp tới sẽ có tin tức tốt.” Lão cao bồi nói xong, biến mất ở trước mắt Tiểu Viên.
...
11:30 tối, quán cà phê đối diện văn phòng cảnh sát khu Khang Dương.
“Tôi tính đi nước ngoài một chuyến, đây là một lần cuối cùng chúng ta gặp mặt ở quán cà phê.” Trương Nguyên Thanh quấy muỗng nhỏ màu bạc, chăm chú nhìn Chỉ Sát cung chủ đối diện gặp.
“Chị không muốn nói gì sao?”
“Đi bên ngoài xông pha một chút cũng tốt” Chỉ Sát cung chủ nói: “Muốn nói cho mẹ cậu không?”
Trương Nguyên Thanh lắc đầu.
“Vậy thì không nói.” Chỉ Sát cung chủ đóng giả ra một bộ tư thái bạn gái nhỏ thân mật, sau đó thấy người đàn ông đối diện ý chí sắt đá lấy ra một cái huy chương tinh xảo đẹp đẽ.
“Nói miệng không bằng chứng, thề một phát!”
Chỉ Sát cung chủ hừ, nói: “Cậu chính là đối đãi cô gái xinh đẹp hồi sinh cậu như vậy? Hừ, đàn ông tồi!”
“Phẩm chất Thánh Giả không hạn chế được chị, nhưng cũng sẽ làm chị khó chịu một đoạn thời gian.” Trương Nguyên Thanh nhún nhún vai.
“Bảo chị thề là muốn triển lộ thái độ của tôi, chuyện này đối với tôi cực kỳ quan trọng, chị nếu phản bội tôi, tôi sẽ tức giận.”
Hắn muốn quan sát trước một phen công tác, sinh hoạt của lão mẹ ở nước ngoài, chờ có tình báo nhất định lại hiện thân.