“Ting!”
Thang máy dừng ở tầng 104, Ryo Asano hít sâu một hơi, yên lặng bơm hơi cho bản thân, bước ra khỏi thang máy, đi về phía quầy lễ tân.
“Chào ngài!” Cô nói ngoại ngữ lưu loát, “Tôi là kiểm sát quan Đồng Xanh cấp 2 mới nhậm chức, ngành thuế vụ.”
Lễ tân tóc vàng mắt xanh nâng ánh mắt lên nhìn cô một cái, cười nói:
“Ở Thiên Phạt, chỉ có trường hợp chính quy mới sẽ giới thiệu phẩm cấp của mình, lúc ra ngoài làm nhiệm vụ cũng như thế, cô về sau tự xưng kiểm sát quan cấp 2 là được.
“Bộ trưởng ở văn phòng chờ cô, đi theo tôi.”
Ryo Asano đi theo cô gái lễ tân xuyên qua khu làm việc, tới khu vực chỗ cao tầng Thiên Phạt, nơi này còn có một quầy lễ tân —— Khu vực làm việc của cao tầng Thiên Phạt cùng khu vực làm việc của nhân viên bình thường ngăn cách, cần thẻ ra vào đặc thù mới có thể tiến vào.
Cô gái lễ tân dẫn theo Ryo Asano tới nói:
“Cô ấy là đảo quốc Thiên Hạc tổ phái tới thực tập, kiểm sát quan cấp 2, hôm nay tới đưa tin.”
“Tôi biết, trợ lý của bộ trưởng Winnie đã thông báo.” Cô gái lễ tân tuổi lớn hơn, khí chất thành thục hơn kia cầm lấy máy bàn, gọi điện thoại cho trợ lý bộ trưởng, giọng điệu cung kính nói:
“Trợ lý Emma, kiểm sát quan mới tới đã đến.”
Báo cáo xong, cô cúp điện thoại, đánh giá Ryo Asano, cảm khái nói:
“Trời ạ, kiểm sát quan cấp 2, cô ấy thoạt nhìn còn vị thành niên, cô bé ưu tú như vậy cũng không nhiều, khó trách bộ trưởng Winnie muốn đích thân gặp cô ấy.”
Cô gái lễ tân dẫn Ryo Asano đến nhún nhún vai: “Đúng vậy, trên tư liệu viết 17 tuổi, nhưng tôi thấy bộ dáng cô ấy chỉ có 15 tuổi, ừm, chủng người châu Á trời sinh mặt non, thật không ngờ đảo quốc cũng sẽ có nhân tài xuất sắc như vậy.”
Hai vị lễ tân bắt đầu tán gẫu như bên cạnh không có người, không hề để ý tới cảm thụ của Ryo Asano.
Thực không lễ phép, ngu ngốc... Ryo Asano toàn bộ hành trình khuôn mặt nhỏ căng lên, để mình thoạt nhìn lạnh lùng trưởng thành hơn một chút.
Không bao lâu, một cô gái dáng người cao gầy, đi giày cao gót từ chỗ sâu trong khu vực làm việc đi ra.
Cô khoảng bốn mươi tuổi, tóc đen mắt nâu, có hốc mắt thâm thúy chỉ người phương Tây có, ngũ quan không tính là đặc biệt xinh đẹp, nhưng rất ôn hòa, hai má có vết tàn nhang mờ nhạt.
Cô dùng thẻ làm việc treo ở ngực quét mở cửa, đẩy ra cửa thủy tinh, hướng về Ryo Asano vẫy tay, cười nói: “Vào đi.”
Ryo Asano theo bản năng cúi đầu: “Vâng!”
Dẫn tới hai vị lễ tân cười trộm.
Emma lạnh lùng nhìn hai người một cái, tiếng cười trộm biến mất.
Đợi Ryo Asano thông qua cửa an ninh, Emma dẫn Ryo Asano tới bước vào, nói:
“Tôi là trợ lý của bộ trưởng Winnie, Emma.”
“Bộ trưởng Winnie là cấp trên trực tiếp của cô, nhưng cô không thể trực tiếp tìm cô ấy, công tác có chuyện gì, cô cần hướng tôi báo cáo trước, tôi sẽ chuyển lời cho bộ trưởng.”
“Vấn đề trên cuộc sống không ở trong phạm vi tôi phụ trách, nhưng cô còn vị thành niên, chúng tôi đối với vị thành niên luôn luôn ưu đãi, cho nên cô có thể tìm tôi hỗ trợ.”
Cô nói chuyện không nhanh không chậm, lộ ra sự trầm ổn chốn công sở rèn luyện ra, thái độ đối đãi người khác cũng không xa không gần, vừa đủ.
Ryo Asano đi theo Emma ở hành lang rộng rãi khúc chiết đi một lát, đi ngang qua từng văn phòng, cuối cùng dừng ở ngoài văn phòng view sông chỗ sâu nhất, lớn nhất kia.
“Cốc cốc!”
Emma gõ vang cửa phòng làm việc, “Bộ trưởng, đồng nghiệp mới của chúng ta tới đưa tin.”
Trong văn phòng truyền đến một thanh âm trong sự lạnh nhạt xen lẫn nghiêm khắc: “Vào đi.”
Trợ lý Emma đẩy ra cửa thủy tinh, mỉm cười nhìn Ryo Asano, ra hiệu cô đi vào.
Winnie Berent, Lôi Pháp Sư cấp 8... Ryo Asano hít sâu một hơi, mặt căng cứng, bước vào văn phòng.
Đầu tiên hiện ra ở trước mắt cô là cửa sổ sát đất thật lớn, ngoài cửa sổ là sông Hudson chảy cuồn cuộn, được xưng mạch máu kinh tế của New York.
Bên phải là phòng tiếp khách, có sô pha cao cấp, tủ rượu, quầy bar, trên tường treo tranh phương Tây cùng tranh thủy mặc kiểu Trung, bên tường là chậu hoa dùng để trang trí.
Bên trái là bàn sách lớn rộng rãi thoải mái, sau bàn là một người phụ nữ mặc trang phục công sở tinh xảo, cô nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, chính là giai đoạn gợi cảm nhất trưởng thành nhất của phụ nữ.
Mái tóc dài màu nâu hơn uốn cong phủ trên bả vai, mũi cao cao, đôi mắt thâm thúy, đường nét khuôn mặt duyên dáng, phác thảo ra ngũ quan tinh xảo lập thể.
Làn da của cô trắng nõn, giống như ngưng đọng tầng sương, chân mày vừa dài vừa thẳng phối hợp con ngươi thâm thúy, lại thêm đường nét khuôn mặt không đủ nhu hòa của người phương Tây, khiến cô thoạt nhìn lạnh lùng quyến rũ mà uy nghiêm.
Ryo Asano ngắn ngủi quên mất vẻ đẹp của cô, cảm giác như là đối mặt lão sư Ryuzaki Ichiro nghiêm khắc, theo bản năng ngừng thở, có chút câu nệ.
Winnie Berent liếc Ryo Asano một cái, từ trong đống văn kiện bên tay trái rút ra một phần, mở ra, vừa xem vừa nói:
“Trên tư liệu nói, cô từng là thành viên bang phái của Nguyên Thủy Thiên Tôn?”