Bàng chấp suy tư vài giây, trầm giọng nói:
“Vậy cậu tốt nhất làm sạch sẽ chút, nếu như bị điều tra ra, tôi cũng không bảo vệ được cậu. Tin tức thân phận Nguyên Thủy Thiên Tôn tôi không tra được, phải đạt tới quyền hạn cấp trưởng lão mới được.
“Cho cậu hai cái đề nghị, đi ép hỏi cấp trên của hắn, Lý Đông Trạch khẳng định biết tin tức thân phận của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nhưng như vậy, cậu nhất định phải giết Lý Đông Trạch.”
“Cái này không phải tương đương nói cho mọi người, tôi muốn giết tiểu tử này sao.”Hạ Hầu Thiên Nguyên trực tiếp bỏ qua đề nghị này, hỏi: “Cái thứ hai thì sao.”
Bàng chấp sự nói: “Hơn nửa tháng trước, Nguyên Thủy Thiên Tôn ở đại học Tùng Hải giết một tên mê hoặc chi yêu, tên mê hoặc chi yêu đó vừa mới chạy thoát đuổi bắt, ai cũng không tìm thấy hắn.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn quá nửa là ở Tùng Hải ngẫu nhiên gặp y.”
Mắt Hạ Hầu Thiên Nguyên sáng lên: “Tuổi hắn không lớn, anh là nói, hắn là sinh viên đại học Tùng Hải?”
Bàng chấp sự cầm chén trà, vừa uống vừa nói: “Cái đó cần tự cậu đi điều tra.”
Hai người nhìn nhau cười.
Lúc này, Bàng chấp sự nhíu nhíu mày, nhìn về phía cửa văn phòng.
Vài giây sau, tiếng bước chân gấp gáp truyền đến, một hành giả chính phủ đẩy cửa đi vào, sắc mặt không tốt lắm, hấp tấp nói:
“Bàng chấp sự, Phó chấp sự khu Khang Dương dẫn đội xông vào rồi.”
Phó Thanh Dương đến đây?
Lông mày Bàng chấp sự nhảy dựng, đứng bật dậy.
Hạ Hầu Thiên Nguyên trầm ngâm nói:
“Phó Thanh Dương này là người thế nào?”
Phó gia là linh cảnh thế gia, một trong những thế lực chủ đạo Bạch Hổ binh chúng, ở toàn bộ Ngũ Hành minh cũng là tồn tại như Thái Sơn Bắc Đẩu.
Phó gia ở hải ngoại cũng nắm giữ tài sản khổng lồ, là nhà đại tư bản vạn ác.
Chỉ luận thế lực, tài lực gia tộc, Hạ Hầu gia so với Phó gia kém không ít.
Bàng chấp sự suy tư nói:
“Người này cực kỳ cao ngạo, thiên phú dị bẩm, tôi nghe nói hắn ở giai đoạn Siêu Phàm, từng trực diện một vị nghề nghiệp tà ác cảnh giới Thánh Giả, tử chiến không lùi, thế mà ở dưới tay Thánh Giả chống đỡ một nén nhang thời gian, có thể nói là kỳ tích.
“Phó Thanh Dương phái xuống Tùng Hải không đến một năm, tôi và hắn cùng qua lại không sâu, nhưng qua vài lần tiếp xúc có hạn, hắn tuy cao ngạo, lại không phải kẻ không não.”
Hạ Hầu Thiên Nguyên nhất thời yên tâm, cười nói:
“Không phải kẻ không não thì tốt, Phó gia hắn cùng Bạch Hổ binh chúng, có không ít nghiệp vụ lui tới với Hạ Hầu gia, vì vẻn vẹn một người bình thường, nghĩ hẳn hắn cũng sẽ không trở mặt với ta.
Bàng chấp sự chưa nói chuyện, hắn đã nghe thấy tiếng bước chân hỗn độn tới gần văn phòng, nhân số còn không ít.
Hạ Hầu Thiên Nguyên mặt lạnh, nhìn về phía cửa chính văn phòng mở rộng.
Một đám người xuất hiện ở trong tầm nhìn, kẻ cầm đầu mặc đồ âu ủi phẳng màu trắng, anh tuấn bức người, để tóc đuôi ngựa trông bảnh trai.
Bên trái hắn là Linh Quân tóc tán loạn, tùy ý nheo mắt, bên phải chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn phá hỏng chuyện tốt của hắn, là địch với hắn.
Giờ phút này Nguyên Thủy Thiên Tôn giống như chó săn theo bên cạnh Phó Thanh Dương.
Mày không đắc ý được bao lâu đâu... Hạ Hầu Thiên Nguyên trầm mặt.
“Phó bách phu trưởng!” Bàng chấp sự nghênh đón, mỉm cười nói:
“Gióng trống khua chiêng đến chỗ tôi, có gì muốn làm sao?
Phó Thanh Dương nhìn Hạ Hầu Thiên Nguyên một cái:
“Bắt người!”
Nụ cười Bàng chấp sự không thay đổi:
“Ai?”
Phó Thanh Dương không muốn nhiều lời, chó săn Trương Nguyên Thanh lên tiếng đúng lúc:
“Hạ Hầu Thiên Nguyên nghi ngờ bắt cóc, nguy hại xã hội yên ổn, chứng cứ vô cùng xác thực, chúng tôi muốn dựa theo pháp luật bắt giữ hắn.”
Sắc mặt Bàng chấp sự trầm xuống, hừ lạnh nói:
“Nơi này có chỗ cho cậu nói chuyện?”
Hắn quay sang nhìn về phía Phó Thanh Dương, lại cười nói:
“Phó bách phu trưởng, Hạ Hầu Thiên Nguyên ở khu trực thuộc của tôi đả thương người ta, đã bị bắt, về phần sự kiện bắt cóc, hắn cũng dã khai hết. Dựa theo quy củ, chuyện này đã là vụ án của khu Phụng Hoa tôi.
Phó Thanh Dương thản nhiên nói:
“Anh muốn giảng quy củ với tôi? Vậy tôi nói cho anh, người nhà của người bị hại ở buổi sáng hôm nay đã báo án cho tiểu đội Khu Khang Dương, người của tôi đánh chết bọn bắt cóc, cứu ra con tin, nếu dựa theo quy củ mà nói, lý của tôi lớn hơn anh.”
Bàng chấp sự lắc đầu:
“Người, tôi đã bắt, không thể giao cho cậu, làm ầm đến chỗ trưởng lão hội, tôi cũng chiếm lý.”
Hắn đương nhiên biết Phó Thanh Dương chiếm lý hơn, cho nên mới nghĩ ra biện pháp này, dùng quy củ ngăn trở quy củ, như vậy mới có thể kéo dài được.
Làm việc ở chính phủ, phải hiểu được lợi dụng quy tắc.
Hạ Hầu Thiên Nguyên bên cạnh phụ họa nói:
“Phó bách phu trưởng, tôi đã tự thú, cũng đồng ý tiếp nhận chế tài. Mấy người khí thế bức người là có ý gì?”
Thấy Phó Thanh Dương không nói lời nào, hắn cười nói:
“Nói tới, Phó gia cùng Hạ Hầu gia có lui tới trên nghiệp vụ, hai nhà kết giao nhiều thế hệ, tôi còn cần gọi anh một tiếng thế huynh.”