Hắn đầy ngụy trang, cũng không sợ bị người ta bới ra thân phận Nguyên Thủy Thiên Tôn, một mặt là thuật dịch dung vật phẩm Huyễn Thần thêm vào, ngay cả Tinh Tướng Thuật của Tinh Quan cũng nhìn không ra.
Một mặt khác là Nguyên Thủy Thiên Tôn trở về linh cảnh là sự thật đã định, không có ai sẽ mang hắn và một người chết liên hệ cùng một chỗ.
“Rất thẳng thắn thành khẩn!” Winnie khẽ gật đầu, “Vì sao phải giấu diếm địa vị của mình?”
“Người Hoa quốc chúng tôi chú ý hạ thấp.” Trương Nguyên Thanh thuận miệng nói.
Winnie giật giật khóe miệng: “Tư thái cậu một cước đá bay cửa, lại không hạ thấp một chút nào cả.”
Cô nghiêm mặt, không rối rắm vấn đề thân phận nữa, nghiêm túc nói:
“Tôi đã bàn bạc với Sean chấp hành quan, dựa theo luật pháp Thiên Phạt, các người đánh Brady thành trọng thương, kết quả nhẹ nhất là giam hai năm. Cậu là người Ngũ Hành Minh, có thể nộp tiền bảo lãnh, chỉ là nộp tiền bảo lãnh thôi.”
Cô dừng một chút, hai tay giao nhau ở bụng: “Nộp tiền bảo lãnh tất cả các người, một món đạo cụ phẩm chất Chúa Tể! Điều về nước, trong mười năm không cho phép bước vào liên bang Tự Do.”
Trương Nguyên Thanh cười ra tiếng: “Kế tiếp có phải hay không muốn nói: Bởi vì có tôi ra sức bảo vệ cùng kiên trì, Sean đã thoái nhượng!”
Winnie ngẩn người, sau đó tủm tỉm cười: “Cậu là người thông minh, tôi thích nói chuyện với người thông minh.”
Ma Quân khẳng định cũng là kẻ rất thông minh... Trương Nguyên Thanh yên lặng lẩm bẩm, hiểu lòng không nói ra cười cười theo.
Lựa chọn phương thức kịch liệt nhất giải quyết sự kiện, một là không muốn nhịn, hai là chắc chắc Winnie Berent sẽ vớt bọn họ, ba là cho vị kiểm sát quan lạnh lùng xinh đẹp này một phần đầu danh trạng.
“Tôi nghe nói bộ chấp hành cùng bộ giám sát đấu rất dữ dội?” Trương Nguyên Thanh thử nói: “Chẳng lẽ kẻ địch bây giờ, không phải trận doanh tà ác sao?”
Winnie Berent thản nhiên nói: “Kẻ địch có đôi khi cũng sẽ ra từ bên trong.”
Trương Nguyên Thanh yên lặng gật đầu, hắn có câu hỏi này, là đang thử thái độ của Winnie đối với mình, nếu đối phương trả lời, thì nói rõ đã tiếp nhận mình, cùng với đoàn đội sau lưng.
Nếu qua loa cho xong, thì nói rõ còn chưa coi bọn họ là người một nhà.
Trước mắt mà nói, Winnie xem như tạm thời tiếp nhận tiểu đội viện trợ Ngũ Hành Minh, trong thời gian ngắn không cần lo lắng bị coi là vật hi sinh.
“Kẻ địch đến từ bên trong.” Trương Nguyên Thanh nửa giật mình nửa làm bộ nói: “Tôi biết nguyên nhân bộ chấp hành cùng bộ kiểm sát quan hệ khẩn trương như vậy rồi.”
Hội trưởng từng nói, trong tổ chức hợp pháp có gián điệp Tự Do Minh Ước ẩn núp, trong Lôi Pháp Sư lấy công chính nổi tiếng, số lượng gián điệp khẳng định ít nhất, mà làm bộ kiểm sát, tra ra gián điệp là chức trách.
Một bên là tra, một bên là bị tra, quan hệ của bộ chấp hành cùng bộ kiểm sát có thể nghĩ mà biết ác liệt bao nhiêu.
Nói tới việc này, ngay cả kiểm sát trưởng lạnh lùng xinh đẹp cũng nhíu chặt đôi lông mày thanh tú, nói:
“Công tác chủ yếu của mấy người là phối hợp tôi điều tra gián điệp bên trong tổ chức, ngẫu nhiên cũng cần đi làm nhiệm vụ săn bắn nghề nghiệp tà ác, chẳng qua những thứ này đều có thể gác lại sau, quen thuộc hoàn cảnh trước mới có thể làm tốt công việc.
“Tôi có thể tranh thủ được đội ngũ Ngũ Hành Minh các người, là vì tôi gửi mail cho tổng bộ, nước đục ngầu cần dòng chảy trong lành tới từ bên ngoài mới có thể hóa giải.
Được rồi, cậu đi ra ngoài đi.”
...
Đêm khuya!
Tiếng thở dốc cùng tiếng giường lay động kéo dài rốt cuộc chấm dứt, hai tình lữ tiểu biệt thắng tân hôn triền miên đến đêm khuya.
Trương Nguyên Thanh tháo mũ làm việc*, ôm bạn gái ướt đẫm mồ hôi, “Anh quen biết một Kỵ Sĩ cấp Chúa Tể, quay đầu mời hắn thay em khu trừ lời thề, như vậy liền không cần lo lắng mang thai nữa.”
* 3 con sói
“Mang cái gì mà thai!” Quan Nhã tức giận nói: “Mang thai sinh con phải một năm đó, trong một năm không vào được linh cảnh, em sẽ bị đoàn đội bỏ lại.”
Trương Nguyên Thanh cả giận: “Chính em nói muốn sinh con cho anh.”
“Trước khác nay khác, đi đi đi.” Quan Nhã đẩy hắn ra, nắm lên váy ngủ che lại thân thể, sải đôi chân dài bóng loáng vào phòng tắm.
Trương Nguyên Thanh nghe tiếng nước ào ào, lấy ra điện thoại di động sơ cua, lấy ra Gương Yata triệu hồi phân thân, để phân thân cầm điện thoại di động Tinh Độn rời khỏi cao ốc ngân hàng New York.
Phân thân dừng lại ở mái căn nhà dân nào đó rìa đảo Manhattan, khởi động máy, xem xét cuộc gọi nhỡ cùng tin nhắn chưa đọc. Khiến hắn thất vọng là, Catherine bên kia chậm chạp chưa có câu trả lời.
“Còn rất cẩn thận.”
Trương Nguyên Thanh thất vọng lẩm bẩm một tiếng, sau đó mở ra app thợ săn, tính tiếp nhận nhiệm vụ.
Thông Thiên Giáo Chủ cái thân phận này, cần định kỳ cày nhiệm vụ, thời gian quá dài không nhận nhiệm vụ, dễ dàng bị Công Hội Thợ Săn chú ý tới.