Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2376 - Chương 2376. Thần Linh Của Tự Do Minh Ước (3)

Chương 2376. Thần linh của Tự Do Minh Ước (3)
Chương 2376. Thần linh của Tự Do Minh Ước (3)

Phân thân giơ ngón tay cái lên: “Không hổ là bản thể, tôi là phân thân tôi gà, vẫn là cậu trâu bò!”

Nói xong, phân thân khoác lên Da Người Hoàn Mỹ, khôi phục thành diện mạo ban đầu, lại đưa tay hướng trên mặt lau một cái, một lần nữa dịch dung thành Thông Thiên Giáo Chủ, nhưng trung tâm của hắn, đã hoàn toàn là Trương Nguyên Thanh nhân vật này, thừa nhận toàn bộ nhân quả của bản thể, cứ như vậy hắn chính là một người sống sờ sờ, mà không phải phân thân.

“Đi đây!” Phân thân phất phất tay, hóa thành ánh sao tiêu tán.

...

Mười lăm phút đồng hồ sau, Trương Nguyên Thanh trở lại số 69 phố Hamburg, một lần nữa đẩy ra cửa phòng.

“Nếu thực có cái gì ô nhiễm, cậu cảm thấy bằng thủ đoạn Huyễn Thuật Sư của cậu, có thể ổn định được tính cách cùng trạng thái của mình?”

Catherine lười biếng ngồi tựa vào sô pha, nụ cười nghiền ngẫm.

Tôi biết ngay cô sẽ nghĩ như vậy, người thông minh đều thích tưởng tượng, cũng khẳng định chắc như đinh đóng cột đối với thứ mình tưởng tượng ra.

Trương Nguyên Thanh thản nhiên nói: “Bớt nói nhảm đi!”

Hắn ngồi ở sô pha một người đối diện Catherine, chờ đợi đến giờ.

Thông Thiên Giáo Chủ gia nhập Công Hội Thợ Săn thời gian ngắn ngủi, đối với tổ chức không có khả năng trăm phần trăm tín nhiệm, hơn nữa trên người hắn có một mảnh vỡ Thánh Bàn, nghe nói phải đối mặt cường giả vị cách cao phù hộ, mang tâm lý đề phòng mới là hợp lý.

Dưới loại trạng thái này, tranh thủ chút thời gian cho bản thân chuẩn bị công tác phòng ngự, cũng hợp tình hợp lý.

Catherine thấy hắn không nói lời nào, càng thêm cho rằng mình nói trúng tâm tư Thông Thiên Giáo Chủ, cười quyến rũ, uyển chuyển đứng dậy, từ trong tũ gỗ góc tường lấy ra một tấm vải vẽ tranh, một cái bát đen nhánh bóng loáng, một cái bình thủy tinh màu tím.

Cô mở ra vải vẽ tranh, dùng vật nặng chặn bốn góc, lại nhổ nút gỗ của bình thủy tinh, hướng trong cái bát đen sì rót vào chất lỏng màu xanh lục mực.

Trương Nguyên Thanh ngồi ở một bên, tò mò nhìn.

Catherine vươn một ngón tay lấp lánh, quấy nhanh ở trong chén chấm chất lỏng màu xanh lục mực, lấy ngón tay thay bút ở trên vải vẽ tranh vẽ ra từng phù văn giống nòng nọc.

Những phù văn này vặn vẹo xấu xí, thoạt nhìn lộn xộn, tổ hợp lại, lại có loại hài hòa khó hiểu, giống như một chỉnh thể, một chỉnh thể đạo vận phù hợp.

Tựa như vô số mộng và chốt.

Khi Catherine vẽ xong một phù văn cuối cùng, tấm vải vẽ tranh đột nhiên xông lên hào quang màu xanh lục đậm, nghi tụ thành một cánh cửa ánh sáng cao 2 mét.

“Vào đi.” Catherine ngoái đầu nhìn cười, bước vào cánh cửa ánh sáng.

Gợn sóng màu xanh lục đậm nổi lên, cô xuyên qua cánh cửa ánh sáng, biến mất ở trong phòng.

Thần trong miệng Catherine, không phải ở trong linh cảnh... Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi, theo Catherine bước vào trong cửa.

Một đợt hào quang hư ảo lóe lên, sau đó, Trương Nguyên Thanh phát hiện mình đang ở một mảng không gian rộng lớn, bầu trời xám trắng không có mặt trời, cũng không có trăng.

Ánh mặt trời hỗn độn không rõ xuyên qua tầng mây xám trắng chiếu xuống, khiến mảng thiên địa này duy trì trạng thái tranh tối tranh sáng.

Chiếu vào tầm nhìn của Trương Nguyên Thanh, là một mảng hồ nước đỏ tươi, giống như một khối ruby được khảm ở trên mặt đất.

Hồ máu? Hồ máu!

Con ngươi Trương Nguyên Thanh hơi co lại, sau đó nhớ tới nội dung tội phạm truy nã cấp A “Minh Vương” ngày đó khai ra, các thành viên đầu tiên của Tự Do Minh Ước, ở cạnh hồ máu lập ra lời thề lật đổ sự cai trị tàn bạo của Giáo Đình.

Mà địa điểm của hồ máu, ở thần quốc!

Nơi này chính là thần quốc trong miệng Tự Do Minh Ước?

Trái tim Trương Nguyên Thanh điên cuồng đập thình thịch, suýt nữa không thể khống chế cảm xúc của mình, thần hắn sắp “gặp”, thật sự là vị thần linh kia sáng tạo Tự Do Minh Ước.

Catherine đi đến bên cạnh hắn, vẻ mặt thành kính tôn sùng, thấp giọng nói: “Nơi này chính là chỗ năm đó nguyên lão Tự Do Minh Ước lập lời thề lật đổ chính quyền tàn bạo của Giáo Đình.”

Quả nhiên... Trương Nguyên Thanh hạ giọng: “Thần rốt cuộc là cái gì vậy, ở trong hồ máu?”

Catherine gật gật đầu: “Hồ máu là nơi hắn ngủ say.”

Nói xong, quỳ rạp xuống đất, hướng về phía hồ máu quỳ gối, cái trán bóng loáng thành kính chạm xuống mặt đất.

Nơi này hẳn là không phải linh cảnh, nhưng cũng không phải thế giới hiện thực, là bí cảnh trong truyền thuyết? Bí cảnh cường giả vị cách cao mở ra, độc lập ở ngoài hiện thực! Trong lòng Trương Nguyên Thanh âm thầm suy đoán.

Đợi Catherine đứng thẳng dậy, hắn hỏi: “Cô không phải nói, thần không thể buông xuống nhân gian sao?”

“Ai nói cho cậu đó là chân thân của thần?” Cái trán trắng nõn của Catherine dính chút bùn đất, cười giòn tan nói: “Ngủ say trong hồ máu, là hóa thân của hắn ở nhân gian.”

Hóa thân ở nhân gian... Trương Nguyên Thanh truy hỏi: “Hóa thân của thần bộ dáng thế nào?”

Catherine cười thần bí: “Đợi lát nữa cậu liền biết.”

Hết chương 2376.
Bình Luận (0)
Comment