Quan Nhã treo túi xách trên giá áo, khuôn mặt con lai tinh xảo xinh đẹp nở rộ nụ cười ngọt ngào: “Chào dì Trần, cảm ơn đã khen.”
Trần Thục ừm một tiếng, biết rõ còn cố hỏi: “Có bạn trai chưa?”
Quan Nhã trước nhìn về phía mẹ, thấy vẻ mặt của bà hơi lộ ra xấu hổ, nhất thời thu lại nụ cười: “Chưa có.”
Giọng điệu lạnh nhạt đi rất nhiều.
Cô từ trong biểu cảm nhỏ của mẹ, quan sát ra dì Trần biết bạn trai cô Nguyên Thủy Thiên Tôn, mà Nguyên Thủy Thiên Tôn không lâu trước đó vừa trở về linh cảnh.
Giờ phút này cố ý đề cập, có ý tứ gì?
Quan Nhã cau mày không nói một lời, trong lòng không quá vui, đồng thời bị người ta đề cập bạn trai trở về linh cảnh, cô cũng không tiện biểu hiện quá thoải mái.
Thấy bàn ăn không khí nặng nề, Phó Tuyết vội hòa giải: “Nhã Nhã, dì Trần của con có con trai đó, nghe nói tuấn tú lịch sự, nhân trung long phượng, cô ấy mỗi ngày bảo mẹ dắt mối tơ hồng, muốn con làm con dâu cô ấy.”
Hoàn toàn không cần thiết, mặt hàng vớ vẩn nào cũng giới thiệu cho tôi? Quan Nhã lộ ra mỉm cười ghét bỏ mà không mất lễ phép, sau đó thấy dì Trần đối diện cũng lộ ra một chút nụ cười khinh thường.
Phó Tuyết đằng hắng cổ họng, nụ cười không thay đổi hỏi: “Nhã Nhã, Cú Mang đâu? Sao không đi cùng con? Là có chuyện trên công tác trì hoãn? Lát nữa đến?”
Nghe vậy, Trần Thục cũng nhìn về phía Quan Nhã.
Ừm? Người phụ nữ này tựa như có chút khẩn trương, kháng cự, nhưng lại có chút kỳ vọng cùng dịu dàng? ! Làm Thám Báo, Quan Nhã sâu sắc quan sát được cảm xúc của dì Trần. Có chút kinh ngạc cùng không hiểu.
“Hắn phải dùng bữa với chuyên viên tổng bộ, Kriste Gustav.” Quan Nhã nói.
“Kriste Gustav?” Phó Tuyết suy nghĩ một giây, bừng tỉnh đại ngộ: “Cô bồ kia của Ma Quân à, vậy chẳng phải là sắp đánh nhau với Winnie Berent.”
Cô có bộ dáng ăn dưa, hóng hớt.
Trần Thục cúi đầu uống một ngụm trà, nói tránh đi: “Nhã Nhã, trước khi quen biết Nguyên Thủy Thiên Tôn, từng có bạn trai chưa?”
Quan Nhã cười lễ phép một cái, nói: “Mối tình đầu, về sau cũng không tính có bạn trai nữa.”
Cô chặn đường trước, đỡ cho dì này thật muốn giới thiệu con trai cho cô, tuy từ trong thái độ của dì Trần, cô cảm giác đối phương có chút chướng mắt mình.
Trần Thục gật gật đầu: “Cháu bây giờ cấp mấy? Dì nghe Phó Tuyết nói, giữa năm nay đã tấn thăng Thánh Giả đúng không?”
Quan Nhã nói: “Cấp 5 hậu kỳ.”
“Tốc độ thăng cấp không tệ.” Trần Thục khẽ gật đầu nói, tỏ vẻ tán thành.
Quan Nhã nhíu nhíu mày, người phụ nữ này rõ ràng là người thường, lại một bộ tư thái đánh giá hậu bối tạm được.
“Nghe nói Phó gia muốn gả cháu đến gia tộc Miller, bây giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn đã trở về linh cảnh, cháu có ý tưởng gì?” Trần Thục một bộ tư thái nói chuyện phiếm: “Dì chỉ tùy tiện hỏi chút, không muốn trả lời cũng được.”
Quan Nhã quả nhiên không quan tâm.
Phó Tuyết trừng mắt nhìn con gái một cái, nói: “Ài, sau khi Nguyên Thủy trở về linh cảnh, hội tộc lão quả thật muốn nhắc lại việc này, để Quan Nhã gả đến gia tộc Miller. Gia tộc Miller cũng đồng ý, nhưng có cái điều kiện, bọn họ hy vọng Quan Nhã mang theo di vật của Nguyên Thủy gả qua.”
Trần Thục cười khẩy một tiếng: “Bọn họ muốn cái gì?”
Phó Tuyết hạ giọng: “Gia tộc Miller muốn bộ trang bị Tế Trời, hội tộc lão mới đầu không đáp ứng, hai bên sau khi bàn bạc, cuối cùng đạt thành hiệp nghị, bộ trang bị Tế Trời do Phó gia cùng nhà Miller cùng hưởng, Nhã Nhã mang theo hai bộ kiện của bộ trang bị Tế Trời cùng một nửa di vật gả qua, gia tộc Miller trả giá cao tiếp quản toàn bộ tài sản của Phó gia ở châu Âu cùng liên bang Tự Do, mang 5% lợi nhuận của gia tộc Miller tương lai mười năm không ràng buộc cho Phó gia.”
Trần Thục cười lạnh liên tục: “Gảy bàn tính thực vang.”
Quan Nhã nghe mà ngẩn ra: “Mẹ, việc này sao con không biết.”
Phó Tuyết lườm con gái một cái: “Bởi vì Phó Thanh Dương không đáp ứng, Phó Thanh Dương nói, Nguyên Thủy Thiên Tôn là hắn nâng đỡ lên, di vật của Nguyên Thủy Thiên Tôn nên thuộc về hắn, đây là hồi báo hắn đầu tư, hội tộc lão cùng gia tộc Miller dám cướp thứ của hắn, cứ chờ khai chiến với Ngũ Hành Minh.”
“Phó Thanh Dương bây giờ là một trong những kẻ cầm quyền của Ngũ Hành Minh, ngồi ngang hàng với cửu lão, hội tộc lão cũng không dám đắc tội hắn.”
Ồ, cuối cùng là Phó Thanh Dương gánh vác toàn bộ! Quan Nhã gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.
Thật ra cô bây giờ đã không để hội tộc lão vào mắt, bài trừ bạn trai cùng biểu đệ, bản thân cô là Kiếm Khách cấp 5, trong ô vật phẩm nằm một đống lớn đạo cụ Thánh Giả, trong kho hàng Người Chết Trở Về cũng có không ít đạo cụ dự trữ, năm nay lên tới cấp 6 không thành vấn đề.
Thực lực như vậy, mặc kệ ở tổ chức nào, đều có thể trở thành trụ cột vững vàng.
“Thật ra gả cho gia tộc Miller cũng không tệ.” Trần Thục mỉm cười, “Môn đăng hộ đối cực kỳ quan trọng, cái này trực tiếp quyết định chất lượng sinh hoạt sau hôn nhân cùng tiền cảnh tương lai phát triển.”
Ừm, con gái Phó Tuyết gả cho con trai của cô, đã trèo cao.