Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2447 - Chương 2447. Ba Người Hiềm Nghi (1)

Chương 2447. Ba người hiềm nghi (1)
Chương 2447. Ba người hiềm nghi (1)

Không phải Trương Nguyên Thanh sợ chết, mà là hắn cảm thấy chỉ có mình còn sống, mới có thể bảo đảm phá án, người khác hắn đều không tin nổi.

Trong bóng đêm không có động tĩnh, thời gian lặng yên trôi qua, hai ba phút sau, màn đêm rút lui, ánh sáng ùa vào, tầm nhìn từ tối đen biến thành rõ ràng, sau đó là trời sáng.

“Ai đã chết?” Trương Nguyên Thanh nhanh chóng nhìn quanh.

Tôn Miểu Miểu, Triệu Thành Hoàng, Địch Thái, Thiên Hạ Quy Hỏa... Khuôn mặt của đồng đội lần lượt chiếu vào mi mắt hắn, cuối cùng, ánh mắt hắn đặt trên sàn.

Anh Gà Đỏ nằm thẳng tắp ở trên mặt đất, cả người cứng ngắc, chết ở ban đêm.

Người chết là Anh Gà Đỏ? Vạn hạnh trong bất hạnh... Tảng đá lớn trong lòng Trương Nguyên Thanh hạ xuống, không những không bi thương, ngược lại nhẹ nhàng thở ra.

Lúc này, đám người Địch Thái cũng phát hiện Anh Gà Đỏ ngã xuống trong bóng đêm, đều lộ ra vẻ mặt may mắn “vẫn ổn vẫn ổn”.

Hy sinh là Anh Gà Đỏ, tương đương không ai chết, tổn thất bằng 0.

Địch Thái bước nhanh tới gần, ngồi xổm xuống kiểm tra một phen, phát hiện trên người Anh Gà Đỏ không có vết thương, vẻ mặt an tường, một bộ dáng chết cũng không tiếc.

“Vẫn ổn, người chết không ảnh hưởng đại cục!” Kỵ Sĩ đơn truyền thở phào trước, sau đó sắc mặt trở nên ngưng trọng: “Tôi cảm thấy hung thủ giết chết chủ nhân cổ bảo không phải vu nữ, bởi vì thủ pháp giết người của vu nữ là tử vong mang tính cưỡng chế, trên thân chủ nhân cổ bảo thì có hai chỗ vết thương trí mạng.”

“Chưa chắc!” Thiên Hạ Quy Hỏa dẫn đầu phản đối: “Ya Lance là ở sau khi hôn mê hoặc chết bị nuốt ăn nội tạng, nếu cô ấy trước đó chết bởi vu nữ trả thù, có phải liền hợp lý hay không.”

Hai người nhìn nhau, Địch Thái nhíu mày, nhìn về phía Trương Nguyên Thanh: “Cậu thấy thế nào?”

“Từ tình huống trước mắt mà nói, phương hướng điều tra có hai cái, một, vu nữ là hung thủ, nhiệm vụ chính của chúng ta là tìm được tên thật của cô ta. Hai, hung thủ ở trong chúng ta, sự tồn tại của vu nữ là một sự uy hiếp thật lớn, gia tăng độ khó phá án, nhưng không phải hung thủ.”

Trương Nguyên Thanh logic rõ ràng, chỉ chỉ cánh cửa mở rộng, nói: “Cửa của Đổng pháp sư, chỉ có nhân vật này mới có thể mở ra, cũng chính là nói, phòng của Anh Gà Đỏ, chúng ta đã vĩnh viễn không mở được, bộ phận manh mối kia thuộc về hắn đã vĩnh viễn mất đi.”

“Bây giờ quan trọng nhất không phải thảo luận hung thủ là ai, mà là dùng hết điểm tích lũy trong tay, tận khả năng thu hoạch manh mối cho đoàn đội.”

Nói xong, hắn đẩy ra cửa phòng Đổng pháp sư: “Trước xem xem bên trong có manh mối gì.”

Các đội viên theo hắn tiến vào phòng, bàn, giường trong phòng lộ ra nét đơn sơ chỉ thời Trung Cổ có, sau một phen tìm kiếm, bọn họ ở trong phòng tìm được một cái hộp gỗ màu đen; một phong thư Ya Lance viết cho Đổng pháp sư; một tấm da dê vẽ chú văn phức tạp.

Nội dung thư nhất trí với tin tức nhân vật Trương Nguyên Thanh, là một phong thư xin giúp đỡ.

Trương Nguyên Thanh nhìn chằm chằm tấm da dê, lông mày chậm rãi nhíu lại: “Tựa như là một loại trận pháp luyện chế linh phó linh triện, không giống với linh triện truyền thống, hẳn là trận đồ người tu hành cổ đại căn cứ linh triện sáng tạo... Tôi tựa như đã hiểu vì sao Đổng pháp sư mơ ước vu nữ kia gia tộc Lance phong ấn kia. Linh cảm của vu nữ rất cao, lại là thể chất cực âm, là cực phẩm linh phó trời sinh.”

Địch Thái đánh giá cao thấp hắn: “Cậu lại không phải Thần Dạ Du, làm sao cậu biết đây là trận đồ linh triện!”

Trương Nguyên Thanh mặt không đổi sắc: “Tri thức là có thể học, kiến thức là có thể tích lũy.”

Nói xong, hắn giao tấm da dê cho Tôn Miểu Miểu, một bộ tư thái để nhân sĩ chuyên nghiệp đánh giá.

“Quả thật là trận đồ linh triện diễn sinh.” Tôn Miểu Miểu làm bộ làm tịch đưa ra giám định.

Trương Nguyên Thanh không muốn tiếp tục dây dưa ở trên trận đồ, mở ra hộp gỗ, trong hộp gỗ có một cây bút băng điêu khắc, mà căn cứ gác bút được khảm đáy hộp gỗ đến xem, trong hộp vốn nên có hai cây bút băng.

Một cây bút trong đó không cánh mà bay.

Lúc này, bên tai Trương Nguyên Thanh vang lên tiếng nhắc nhở:

“Ting! Kỹ năng thuộc về riêng nhân vật của ngài kích hoạt!”

“Lên đồng viết chữ: Có thể bói toán, sử dụng một lần cần 60 điểm tích lũy (không thể công khai)”

Kỹ năng thuộc về riêng nhân vật... Trương Nguyên Thanh lập tức nhớ tới tin tức nhân vật của Đổng pháp sư, là một vị pháp sư am hiểu lên đồng viết chữ. Mặt khác, hắn trước đó còn cảm giác kỳ quái, sau tin tức nhân vật Đổng pháp sư có một ghi chú: Có thể công khai!

Đã có cái có thể công khai, vậy nhất định có “không thể công khai”, quả nhiên, suy đoán ứng nghiệm.

“Ồ, một cây bút điêu khắc băng...” Tôn Miểu Miểu ghé tới, “Có thuộc tính vật phẩm không?”

Trương Nguyên Thanh cầm bút lên, chờ đợi vài giây, lắc đầu nói: “Không có tin tức vật phẩm.”

Hết chương 2447.
Bình Luận (0)
Comment