“Người Sói xâm nhập phòng của Ya Lance, phát hiện cô ấy đã chết, vui vẻ gặm ăn. Liệp Ma Nhân Daniel nghe tiếng mà đến, đuổi người sói đi.”
“Vậy Daniel vì sao phải đâm chủ nhân lâu đài cổ một kiếm?”
“Cái này có quá nhiều khả năng, có lẽ Ya Lance trái tim bị đông lại chưa hoàn toàn chết đi, bị gặm ăn cô ấy còn lưu lại một hơi, vì thế Daniel cho cô ấy một cái thống khoái, dùng đại kiếm đâm thủng trái tim, phá hủy bút băng.”
“Miễn cưỡng hợp lý...” Triệu Thành Hoàng nhíu mày: “Tôi vẫn cảm thấy không quá đúng.”
“Chỗ nào không đúng?”
“Có thể do ấn tượng ban đầu, tôi nhớ rõ cậu từng nói, Đổng pháp sư là thu được thư cầu cứu của Ya Lance mới chạy tới lâu đài cổ Lance, ở trước đó, chủ nhân lâu đài cổ thường thường ở đêm khuya nghe thấy mèo kêu, ý nghĩa phong ấn trong lòng đất đã buông lỏng, phù thủy dần dần sống lại. Nhưng dựa theo suy luận của cậu, Đổng pháp sư mới là hung phạm phía sau màn, luôn cảm thấy trình tự xảy ra sai lầm.”
Triệu Thành Hoàng cố gắng suy nghĩ một lát, đột nhiên khẽ nhíu mày: “Vậy người sói vì sao nôn mửa chứ, nếu chủ nhân lâu đài cổ là chết bởi bút băng, người sói sao có thể nôn ra thịt đã ăn?”
Trương Nguyên Thanh chưa nói gì, khuôn Mặt Trắng âm trầm giả dối kia lâm vào trầm mặc.
Đây là nguyên nhân hắn trước đó đạo tâm sụp xuống, chủ nhân lâu đài cổ chỉ có chết bởi thuốc độc, đủ loại manh mối mới có thể kết hợp lại.
Nếu David không phải hung thủ, rất nhiều hiện tượng không thể giải thích, đề cử ra hung thủ lâm vào ngõ cụt.
Sau trầm mặc ngắn ngủi, hắn nói: “David không phải hung thủ, vừa rồi đề cử ra hung thủ thất bại đã chứng minh chủ nhân lâu đài cổ không phải chết bởi độc, nguyên nhân người sói nôn mửa chỉ có thể là cái khác, có lẽ nó lúc ấy bị thầy trừ tà Daniel đả thương.”
Triệu Thành Hoàng tựa như nghĩ tới cái gì, vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi có biện pháp xác định chủ nhân lâu đài cổ có phải chết bởi độc hay không.”
Thời gian có hạn, hắn sải bước chạy ra khỏi căn phòng tràn đầy tanh tưởi, nhanh chóng xông lên lầu hai, một lần nữa tới phòng Ya Lance.
Triệu Thành Hoàng đứng ở trước thi thể, cúi người, cánh mũi giật giật, dùng sức hít ngửi thi thể hơi hư thối.
Trương Nguyên Thanh theo ở phía sau thấy một màn như vậy, giật mình.
Kỹ năng của người sói?
Triệu Thành Hoàng ngửi mười mấy giây, yên lặng đứng thẳng dậy, ra khỏi phòng, chuyển sang đến phòng của Thiên Hạ Quy Hỏa.
Hắn vòng qua thi thể của Thiên Hạ Quy Hỏa, cầm lấy cái hũ gốm kia bị đặt ở mặt bàn, mở ra, dùng sức hít ngửi.
Triệu Thành Hoàng cầm hũ gốm trầm mặc, hắn duy trì tư thế này mười mấy giây, quay đầu, dùng một loại giọng điệu vô cùng ngưng trọng, vô cùng cổ quái nói: “Vụ án này, so với chúng ta tưởng tượng còn phức tạp hơn... Trên thi thể Ya Lance có mùi chất lỏng hũ gốm, cô ấy là bị độc chết...”
“David không phải hung thủ!” Khuôn mặt âm trầm giả dối của Trương Nguyên Thanh hiếm thấy có vài phần tức giận: “Cô ấy nếu là bị độc chết, vậy chúng ta sớm nên rời khỏi nơi này rồi. Thuốc độc kia kiến huyết phong hầu*, người thường uống vào chết ngay tại chỗ, chẳng lẽ thuốc độc của David cùng bút băng của Đổng pháp sư đồng thời giết chết Ya Lance? Hai người bọn họ thương lượng trước?”
* gặp máu là chết, có thể hiểu là vô cùng độc
“Lại hoặc là Đổng pháp sư trộm thuốc độc của David, trước dùng thuốc độc lại dùng bút băng? Hai nhân vật căn bản không có liên hệ, nếu là như vậy, mê án lâu đài cổ chính là đang đùa giỡn chúng ta!”
“Hơn nữa dùng thuốc độc liền không cần bút băng, cởi quần đánh rắm không có ý nghĩa.”
Phát hiện Ya Lance chết bởi độc, một lần nữa khiến cảm xúc của Trương Nguyên Thanh có chút mất khống chế.
Lúc này, Triệu Thành Hoàng sắc mặt cổ quái nói: “Thiên Hạ Quy Hỏa là quỷ hút máu!”
Quỷ hút máu? Thiên Hạ Quy Hỏa là quỷ hút máu?
Sự phẫn nộ của Trương Nguyên Thanh lập tức kẹt, hắn không đi nghi ngờ tin tức Triệu Thành Hoàng đưa ra chân thật hay không, bởi vì nhân vật của đối phương là người sói, là thiên địch của quỷ hút máu.
Kỹ năng nhân vật của người sói tựa như có liên quan với khứu giác, từ trong mùi hũ gốm nhận ra thân phận quỷ hút máu của David.
“David là quỷ hút máu...” Trương Nguyên Thanh lập tức nghĩ tới tấm da dê kia ghi lại lịch sử gia tộc Lance, “Gia tộc Lance là gia tộc phù thủy, mà phù thủy là thể chất cực âm, máu tất nhiên là tài liệu giàu linh tính, cũng là tinh linh trong đêm tối, cho nên, David ẩn núp ở gia tộc Lance, cũng là hướng về phía phù thủy trong lòng đất mà đến?”
Triệu Thành Hoàng giật mình, phấn chấn nói: “Tất cả manh mối trong phòng đều hữu dụng, David mơ ước phù thủy dưới lâu đài cổ. Hắn ẩn núp ở trong lâu đài cổ, bí mật phá hủy phong ấn, cho nên Ya Lance mới sẽ ở ban đêm nghe thấy mèo kêu, bởi vì phù thủy đang dần dần sống lại.”
Mạch lạc sự việc dần dần rõ ràng hẳn lên.