“Vậy, vậy vẫn là xem nhật kí đi.”
Trương Nguyên Thanh thầm nhủ, không có đạo lý nha, Phó Thanh Dương từng tự mình kiểm nghiệm, mảnh vỡ Thánh Bàn nếu tới gần lẫn nhau, sẽ sinh ra cảm ứng.
Chẳng lẽ Hoắc Chính Khôi lão tiên sinh vì khảo nghiệm hậu nhân, cố ý thi triển hai tầng phong ấn cho mảnh vỡ trong trang viên, cho nên mảnh vỡ mới không thể cảm ứng lẫn nhau?
Nếu như vậy, để Tiểu Đậu Bỉ tầm bảo cũng không có ý nghĩa, nó xác suất đại khái sẽ trực tiếp bò về phía kho sưu tầm của lão Berent.
Mèo Ly Hoa xoay người đi về phía cầu thang: “Đi theo tôi, bút ký của chủ nhân ở trong phòng ngủ.”
Mọi người theo mèo Ly Hoa quay về lầu hai, vào căn phòng tràn ngập hơi thở thời đại dân quốc. Mèo Ly Hoa nhảy lên bàn trang điểm sơn đỏ, vỗ mặt bàn, “Bút ký ở trong ngăn kéo dặm.”
Trương Nguyên Thanh liền đi tới trước bàn trang điểm, mở ngăn kéo ra, quả nhiên thấy một quyển sổ trang bìa màu đen.
Quyển sổ nhiều năm không có ai đụng vào, đã đọng một tầng bụi mỏng.
“Lão Berent chưa từng xem bút ký sao?” Trương Nguyên Thanh thổi thổi bụi bên trên.
Mèo Ly Hoa thản nhiên nói: “Tôi không cho xem, hơn nữa lão Berent là Lôi Pháp Sư, Lôi Pháp Sư tính cách chính trực...”
Quan Nhã, Triệu Thành Hoàng, Tôn Miểu Miểu cùng Thiên Hạ Quy Hỏa chen chúc tới, Anh Gà Đỏ biết rõ xem chữ giải đố không phải lĩnh vực của mình, lon ton đi phòng đồ cổ.
“Đừng trộm đồ bên trong.” Thiên Hạ Quy Hỏa cảnh cáo, chọc mèo Ly Hoa, mọi người đều không có kết cục tốt.
“Trong lòng lão tử có tính toán.” Anh Gà Đỏ mất hứng bật lại một câu, thực coi ta là kẻ ngốc, kẻ ngốc có thể tấn thăng Thánh Giả?
Trương Nguyên Thanh mở quyển sổ ra, đọc nhật ký.
Ngày 16 tháng 3 năm 1927, cùng học sinh du hành bị bắt, là Hoắc tiên sinh đã cứu mình, nhưng mình sẽ không cảm kích hắn.
Bởi vì hắn là tay sai của liên bang Tự Do, đại biểu tổng thống đi Trung Quốc giúp đỡ Thường Khải Thân. Hoa quốc muốn tự chủ độc lập, không làm tay sai của bất cứ kẻ nào, bất cứ quốc gia nào, Hoa quốc cần cách mạng, Thường Khải Thân muốn giết hại quần chúng cách mạng, là phản đồ cùng tội nhân của cách mạng, đáng tiếc cao thủ bên người hắn quá nhiều, mình không thể tiếp cận, càng đừng nói ám sát.
Số lượng Thần Dạ Du quá ít rồi.
Ngày 20, học sinh bỏ học, hôm nay không có việc gì, ngồi chơi quán trà, ngẫu nhiên gặp Hoắc tiên sinh, mình hỏi hắn vì sao cứu mình, hắn nói mình cực kỳ giống người vợ đã mất của hắn.
Phi, đồ lưu manh không biết xấu hổ, mình đứng dậy rời đi luôn, không quan tâm chút nào, chỉ có trầm mặc là khinh miệt cao nhất.
Ngày 8 tháng 4, Hoắc tiên sinh thật sự là kỳ nam tử, câu chuyện trên người hắn có thể làm tuyệt đại đa số cô gái trên thế gian trầm mê, mình cũng không ngoại lệ.
Một trang trước đồ lưu manh, trang tiếp theo kỳ nam tử... Chẳng lẽ hắn cũng giống người chồng đã mất của cô sao? Trong lòng Trương Nguyên Thanh dùng sức lẩm bẩm, cân nhắc đến lúc đó Lục Nguyệt Sương tuổi không lớn, vẫn là học sinh, mà vợ Hoắc Chính Khôi cũng đã lìa trần, chênh lệch một đống tuổi, cô gái nhỏ bị lão nam nhân nhào nặn cũng là hợp tình hợp lý.
Ngày 20 tháng 4, nhiệm vụ đi Hoa quốc của Hoắc tiên sinh đã kết thúc, hắn nói cho mình biết, hắn sẽ ở cuối tháng quay về liên bang Tự Do, hắn mời mình cùng đi quốc gia xinh đẹp đó, mình không muốn rời khỏi cố thổ, cho dù nó đã tàn phá ở trong chiến hỏa, nhưng Hoắc tiên sinh nói, đi liên bang Tự Do mới có thể hoàn thành việc học tốt hơn, học tập tri thức cùng tư tưởng tiên tiến hơn, như thế mới có thể làm một phen sự nghiệp, mới có thể cứu vớt quốc gia.
Hơn nữa, cả thế giới tràn ngập chiến hỏa, liên bang Tự Do là tịnh thổ khó có được. Đồng thời, thái độ của liên bang Tự Do có thể ảnh hưởng cục diện thế giới, nếu mình thật sự muốn cứu vớt tổ quốc, đi liên bang Tự Do là lựa chọn rất tốt.
Hắn đã thuyết phục mình, mình muốn mang theo Tiểu Ly.
Mèo Ly Hoa không biết khi nào nhảy tới trên lưng Trương Nguyên Thanh, giọng điệu buồn vui đan xen: “Tiểu Ly chính là tôi, tôi chính là lúc ấy theo chủ nhân đến liên bang Tự Do.”
Sau nữa, chính là một ít hiểu biết cùng cảm ngộ trên tàu.
Ngày 7 tháng 5, rốt cuộc đến New York, mình bước lên quốc gia xinh đẹp này, mình được sắp xếp ở trong một tòa trang viên khu Queens, thì ra Hoắc tiên sinh là đầu mục xã hội đen lớn nhất phố người Hoa, là người giúp đỡ tổng thống. Hắn luôn luôn tích cực du thuyết, hy vọng chính phủ liên bang Tự Do có thể trợ giúp Hoa quốc súng pháo, máy bay, trợ giúp Hoa quốc kháng Nhật.
Mình vẫn luôn cho rằng hắn là tay sai làm việc cho chính phủ liên bang Tự Do, là mình hiểu lầm Hoắc tiên sinh.
Hắn không hy vọng mình đi theo bên người hắn, bởi vì Thiên Phạt cùng một số tập đoàn tài phiệt thù ghét Hoa quốc nào đó coi hắn như kẻ thù, hắn sợ liên lụy mình.
Ngày 18 tháng 5, hắn an bài mình vào đại học New York, học phủ nổi tiếng thế giới, mình muốn vì tổ quốc quật khởi mà học tập.