Tuy hắn không để ý suy nghĩ của Trần Thục, nhưng Thiên Tôn lão gia là cần thể diện, để lão mẹ biết con trai mỗi ngày ngủ cao tầng công hội nghề nghiệp Ái Dục, sẽ rất xấu hổ.
Ngài hội trưởng: “Hiểu rồi, đàn ông mặc kệ ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm như thế nào, có hai người phụ nữ phải giấu diếm, một là vợ, một là mẹ.”
Trương Nguyên Thanh yên lặng xóa ghi chép nói chuyện với hội trường ngài, chuyển sang lấy ra điện thoại di động dự phòng, khởi động máy, thấy được tin nhắn Catherine gửi đến: “Bảy giờ tối nay, Donna sẽ ở nhà hàng TarTar dùng bữa!”
Nhà hàng TarTar là nhà hàng cao cấp số một số hai New York, đặt trước cùng xếp hàng không đủ để thể hiện sự cao cấp của nó, nó chỉ mở ra đối với hội viên, phí hàng năm hội viên là 20.000 đồng liên bang.
Nó ở tầng cao nhất của cao ốc tài chính đảo Manhattan, là một nhà hàng xoay thật lớn, ăn một bữa, có thể thưởng thức cảnh đêm toàn bộ đảo Manhattan, bởi vậy rất được nhân sĩ cao tầng New York thích, là nơi lựa chọn hàng đầu cho bữa tối hẹn hò, bàn việc làm ăn.
Mang đi so sánh, thực vật mỹ vị ngược lại đứng thứ yếu, kẻ có tiền sơn trân hải vị nào chưa từng ăn, thứ cần là đặc quyền cùng cấp bậc.
Chiếc xe màu đen đỗ ở dưới cao ốc tài chính, nhân viên tiếp khách ở cửa tự động tiến lên, mở cửa xe cho khách.
Trương Nguyên Thanh bước ra khỏi xe, âu phục phẳng phiu, đi theo phía sau là Anh Gà Đỏ tướng mạo bình thường, dáng người bình thường, thể trạng to lớn, hai người sóng vai tiến vào cao ốc tài chính, Anh Gà Đỏ tựa như vệ sĩ.
“Nghe nói nhà hàng này ghê lắm nha!” Trong thang máy, Anh Gà Đỏ rất hưng phấn nói, “Nếu dẫn gái tới nơi này ăn một bữa, buổi tối cũng có thể muốn làm gì thì làm.”
“Anh gần đây cưỡi Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử, hay là ngựa Ô Chuy*?” Trương Nguyên Thanh thuận miệng hỏi.
* Dạ Chiếu Ngọc Sư Tử là thuần trắng, Ô Chuy thuần đen
“Thấu Cốt Long*.” Anh Gà Đỏ ‘hề hề’ nói, “Thẩm mỹ luân hồi.”
* theo giải thích trên baidu, có thể hiểu là màu nâu
Trương Nguyên Thanh “Ừm” một tiếng, không nói chuyện nữa.
Nhìn con số thang máy không ngừng biến hóa, nhanh chóng đi lên, hắn hôm nay là lấy Thông Thiên Giáo Chủ ngụy trang thành Cú Mang tới nơi này ngẫu nhiên gặp Donna.
Đã đến nhà hàng dùng bữa, khẳng định cần dẫn theo bạn của Cú Mang, có rất ít ai sẽ một mình đến loại nhà hàng cao cấp này dùng bữa, một mình tới đây tỏ ra quá cố ý, cho nên Trương Nguyên Thanh nghĩ đi nghĩ lại, lựa chọn Anh Gà Đỏ.
Đầu tiên, Anh Gà Đỏ đủ bình thường, sẽ không đoạt sự nổi bật của Cú Mang, mà Thiên Hạ Quy Hỏa cùng Triệu Thành Hoàng bề ngoài đều không kém.
Tiếp theo, Anh Gà Đỏ đủ đơn giản, hơn nữa không phải kẻ lắm lời, nói đi với hắn dùng bữa, hắn liền thực cho rằng đi dùng bữa, sẽ không nghĩ quá nhiều.
Ở trong mắt Công Hội Thợ Săn, Cú Mang là Thông Thiên Giáo Chủ dịch dung, Anh Gà Đỏ là trợ thủ của Thông Thiên Giáo Chủ dịch dung.
Làm Chưởng Mộng Sứ cấp 6, dịch dung thay đồng bạn rất đơn giản, ở trong mắt Donna, Cú Mang là Cú Mang thật, Anh Gà Đỏ cũng là Anh Gà Đỏ thật.
“Ting!” Cửa thang máy mở ra, đã đến tầng cao nhất.
Trương Nguyên Thanh đi về phía tủ quầy cửa nhà hàng, lấy ra một tấm thẻ chất liệu màu đen, mép bọc hoa văn bạc, nói: “Đã đặt chỗ.”
Thẻ hội viên là Catherine cho hắn, vị trí cũng là Catherine bảo cấp dưới đặt.
Ở quốc gia tư bản tối thượng này, tổ chức hợp pháp cùng tổ chức tà ác khác nhau, chỉ ở chỗ kẻ trước có thể điều động tài nguyên chính phủ, nhưng tài nguyên phi chính phủ, tổ chức tà ác cũng không kém hơn tổ chức hợp pháp, không giống tổ chức tà ác của đại khu thứ hai, làm chuyện gì cũng phải thật cẩn thận, lén lút.
Nhân viên phục vụ tóc vàng mặc áo vest nữ ngắn màu rượu đỏ tiếp nhận thẻ hội viên, quét ở trên máy một cái, sau khi xác nhận tin tức, trên mặt nở rộ nụ cười ngọt ngào lễ phép:
“Ngài Smith, mời theo tôi.”
Hai người theo nhân viên phục vụ tiến vào đại sảnh xoay tròn, vào ngồi bàn số A203 sát cửa sổ bên trái.
Anh Gà Đỏ kích động mở ra thực đơn, nhìn tiếng Anh một lần, quyết đoán ném thực đơn cho Trương Nguyên Thanh, nói: “Cậu đặt đồ đi, thuận tiện giúp tôi hỏi một chút có cháo sống, gà luộc cùng canh gà hay không.”
Trương Nguyên Thanh rất sảng khoái nói: “Cho anh mấy đĩa Sashimi đi!”
“Sashimi cũng được, Sashimi tươi không?” Anh Gà Đỏ tỏ vẻ có thể.
Đáng tiếc nơi này không có Sashimi đại tràng, bằng không cho anh mười phần nguyên vị... Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.
Hắn gọi nhân viên phục vụ, đặt mấy món.
Đợi sau khi nhân viên phục vụ lui ra, hắn lấy ra điện thoại di động, gửi một tin nhắn cho Annie: “Tôi đến nhà hàng TarTar rồi, ở bàn số A203.”
Trong nhà hàng, phòng bao riêng số 3. Donna Caroline ngồi ở bên cửa sổ, nhấm nháp cua Hoàng Đế nữ nhân viên phục vụ gỡ, đôi môi mỏng đỏ mọng kia dính dầu mỡ, sáng bóng đẹp đẽ, làm người ta hận không thể ngậm trong miệng mút vào đòi lấy.