Dọc New York rải rác rất nhiều hòn đảo nhỏ, “tượng thần Tự Do” nổi tiếng thế giới ở trên một hòn đảo trong đó, bởi vậy cả vùng hải vực đều được xếp vào khu ngắm cảnh, cho du khách ngắm cảnh, du ngoạn.
Hiệp Hội Mỹ Thần phân bộ New York ở trên đảo phía trước, đám người nghề nghiệp Ái Dục giỏi giao tiếp ở trên đảo xây lên khu nghỉ dưỡng, cho chim biển, lướt sóng, lặn, dưỡng sinh, tiệc nướng, mát xa các loại phục vụ, rất được phú hào New York theo đuổi.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là người đẹp thiên kiều bá mị trên đảo.
Hiệp Hội Mỹ Thần ở quận New York có rất nhiều sản nghiệp, liên quan đến tài chính, thực phẩm, thương mại, vũ khí quân đội, xa xỉ phẩm... các ngành sản xuất, mà muốn duy trì sản nghiệp khổng lồ vận chuyển, xã giao là ắt không thể thiếu.
Khu nghỉ dưỡng trên đảo, chính là nơi Hiệp Hội Mỹ Thần duy trì hộ khách, mạng lưới quan hệ, mỗi một vị chính khách phú thương tới trên đảo, đều coi nơi này là thiên đường nhân gian, hận không thể ở lại lâu dài.
Nhưng cho dù là nhân vật lớn của trận doanh hợp pháp, cũng không thể thường trú trên đảo, khu nghỉ dưỡng văn bản rõ ràng quy định, mỗi người mỗi tháng nhiều nhất đến trên đảo tiêu phí ba lần, mỗi lần nhiều nhất ở hai ngày.
Trương Nguyên Thanh đứng trên boong tàu, chăm chú nhìn hòn đảo càng lúc càng gần. Thẳng đến hôm nay, hắn đối với Hiệp Hội Mỹ Thần có nhận thức càng thêm khắc sâu.
Nghề nghiệp Ái Dục là “địa chủ” trong linh cảnh hành giả, tuy các cô luôn phải “Cắn chặt môi dựa sát tường, đau chút vẫn tốt hơn chiến đấu”, nhưng các cô vẫn là “địa chủ” .
Nghề nghiệp Ái Dục không sở trường chiến đấu, sẽ thông qua thân thể giao dung để khống chế đàn ông, tích lũy tháng ngày, nam hành giả có thể liều mạng, góp sức cho các cô càng ngày càng nhiều.
Mà các cô chỉ cần kiếm tiền, xây dựng một bộ hệ thống điểm tích lũy, liền có thể dệt ra mạng lưới thế lực cường đại, thông qua hạ đạt nhiệm vụ để thao túng linh cảnh hành giả.
Ở trong trận đối kháng hợp pháp cùng tà ác này, Thiên Phạt là quân chủ lực, nhưng Hiệp Hội Mỹ Thần và Công Hội Thương Nhân ở trong bóng tối làm rất nhiều chuyện không nhìn thấy được.
Thu thập tình báo, ám sát vân vân.
Khống chế Donna, chẳng khác nào biến tướng khống chế phân bộ Hiệp Hội Mỹ Thần, cùng với người đàn ông của các cô.
Quả thật có lãi hơn so với ăn mòn cao tầng tổ chức hợp pháp khác.
Trong lúc ý niệm ùn ùn, du thuyền bỏ neo ở bến tàu nho nhỏ, Trương Nguyên Thanh tung người nhảy xuống boong tàu, vững vàng đáp ở trên cầu tàu, Annie sớm chờ đã lâu cười mỉm đi lên đón.
Cô mặc váy dài tới đầu gối, giày xăng ̣đan gót thấp, bên ngoài khoác một cái áo gió mỏng, cổ áo gió rộng lộ ra thịt mềm trắng bóng, mái tóc ánh vàng rực rỡ bóng loáng, phía cuối uốn xoăn nhẹ nhàng.
Annie chỉ chỉ xe đưa đón ven đường, cười nói: “Hội trưởng Donna chờ ngài rất lâu rồi.”
Khóe miệng là mang nụ cười, nhưng trong ánh mắt cất giấu u oán.
Trương Nguyên Thanh dựng đầu ngón tay, đặt lên môi cô, làm ra động tác chớ có lên tiếng, sau đó nhấc lên vạt áo đơn, để cô nhìn thấy máy nghe trộm dính ở trên quần áo.
Đây là thứ Catherine giao cho hắn, bắt hắn mang theo bên người, để Tự Do Minh Ước nghe lén tiến triển nhiệm vụ mọi lúc.
Có đôi khi, thủ đoạn khoa học kỹ thuật so với đạo cụ càng hữu dụng hơn, càng có thể giấu diếm được linh cảnh hành giả hơn.
Annie ngẩn người, chưa làm rõ ràng tình huống, nhưng cô trí tuệ nuốt xuống lời ban đầu muốn nói, giọng điệu trở nên xa cách lễ phép: “Mời theo tôi, ngài Cú Mang.”
“Được!” Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, mặt không đổi sắc nói: “Tiểu thư Annie, cô thăng cấp rồi?”
Sức quyến rũ của Annie so với trước kia càng mạnh hơn, khiến hắn có loại xúc động muốn ôm vào trong lòng vuốt ve hôn hít, từ khi tấn thăng cấp 6 đỉnh phong, cơ bản đã miễn dịch mị hoặc của Annie.
“Sau bữa tối hôm đó, phó bản linh cảnh của tôi liền buông xuống, vốn cách thăng cấp còn có một đoạn giá trị kinh nghiệm, chẳng qua tôi đã vượt qua một cái phó bản cấp A, thực lực có tinh tiến rõ ràng.” Annie vui sướng bởi thái độ của ngài Nguyên Thủy, cái này ý nghĩa mị hoặc của mình đã có thể đả động hắn.
Trong lòng vui vẻ, nhưng mặt ngoài phải bảo trì khách khí, nói: “Ngài Nguyên Thủy, mời theo tôi!”
Khi nói chuyện, hai người tới bên cạnh xe đưa đón, đợi hai người lên xe, tài xế lập tức khởi động xe, dọc theo con đường rộng rãi thẳng tắp, lái về phía khu nghỉ dưỡng nơi xa.
Trương Nguyên Thanh móc ra điện thoại di động, gửi một tin nhắn cho Annie: “Có tìm được Catherine hay không? Tôi đã mang chiều cao, số đo ba vòng của cô ấy nói cho cô rồi.”
Annie nhăn mũi, trả lời tin nhắn: “Ngài quả nhiên từng ngủ với cô ấy. Ngài sau khi phái tôi đến phân bộ, liền cũng chưa từng quan tâm người ta nữa. Lén lút ngủ Catherine, bây giờ lại tới phân bộ ngủ hội trưởng Donna.”
“Ồ, học được dùng ‘người ta’ từ này để làm nũng rồi?” Trương Nguyên Thanh trả lời tin nhắn.