Hội trưởng là linh cảnh hành giả, chịu thẻ nhân vật chế ước, không đi nhiệm vụ, mạnh mẽ mang đi đạo cụ trong linh cảnh, sẽ bị linh cảnh trừng phạt, nhưng lão mõ không có phiền não phương diện này.
“Nương nương, vãn bối có một chuyện muốn nhờ.” Trương Nguyên Thanh nói: “Thiên hạ hiện nay, nhân vật ma đạo ngông cuồng, ám sát thương nhân, quan lại, hút máu dân chúng, họa loạn triều cương, vãn bối có một bầu nhiệt huyết, cứu thế tể dân, bất đắc dĩ thực lực thấp kém.”
Tam Đạo sơn nương nương lạnh lùng ngắt lời: “Cứ nói không sao.”
“Vãn bối muốn cầu nương nương giúp ta thu thập vài món pháp khí.”
Hắn biết Tam Đạo sơn nương nương nghiêm khắc, không muốn nuông chiều cho hư, cho nên vội vàng bổ sung: “Không cần quá nhiều, chỉ cần vài món là đủ, cấp bậc cũng sẽ không quá cao, nhiều nhất cấp bậc chưởng giáo.”
Tam Đạo sơn nương nương nhíu mày nói: “Pháp khí cấp bậc chưởng giáo cực kỳ hiếm thấy.”
“Vãn bối sẽ mình tìm kiếm tung tích pháp khí, ngài chỉ cần cầm chúng nó ra là được.” Trương Nguyên Thanh thời khắc chuẩn bị, chỉ cần lão mõ từ chối, hắn liền cắm đầu vái ngay.
Tam Đạo sơn nương nương hơi trầm ngâm, “Nếu là pháp khí quá mức cường đại, ta sẽ không giúp ngươi thu hoạch, quá mức nguy hiểm, cũng như thế, trừ phi ngươi có lý do phải đạt được.”
“Tạ nương nương!” Trương Nguyên Thanh theo thường lệ nịnh bợ chân thành.
Lão mõ được rửa tai một phen, tâm tình coi như không tệ, hỏi: “Ngươi nói thế đạo hiện nay tà ma ngông cuồng, bên ngoài đã xảy ra cái gì.”
Trương Nguyên Thanh liền nói cho cô chuyện New York tranh đấu trận doanh, lão mõ vừa nghe là chuyện liên bang Tự Do, trực tiếp lắc đầu, răn dạy hắn xen vào việc của người khác, nói phiên bang man di tồn vong, cùng trung ương Hoa Hạ ta có quan hệ gì đâu.
Trương Nguyên Thanh liền nói cho cô, trận doanh đối kháng không có biên giới, phiên bang man di xong con ong, kế tiếp liền đến lượt Hoa Hạ mênh mông chúng ta.
Hướng cô giảng giải cơ chế trận doanh đối kháng của linh cảnh, cùng với quản lý viên linh cảnh tranh đấu... các bí mật.
Lão mõ nghe xong rất rung động, quyết định thay hắn xử lý chuyện đạo cụ.
“Tương lai nếu cần, bổn tọa sẽ rời khỏi linh cảnh, cùng nhân sĩ chính đạo thiên hạ cùng nhau đối kháng ma đạo.”
Giọng nói của cô trở nên ngưng trọng:
“Bản thân bổn tọa đã lâu chưa từng đêm ngắm thiên tượng, chưa từng nghĩ thế cục thiên hạ tương lai đã như thế.”
“Có nương nương giúp đỡ, là phúc của thiên hạ chính đạo.” Trương Nguyên Thanh nhân cơ hội thử, “Nương nương, ngài bây giờ là cảnh giới gì?”
Hắn có thể cảm giác được, chiến lực của Tam Đạo sơn nương nương không quá thích hợp, mà nương nương trước đó đã là tầng cấp Chúa Tể đỉnh phong, tiến một bước nữa mà nói, vậy chính là Nhân Tiên.
Nhân Tiên chính là Bán Thần.
Lão mõ tu là Nhật chi thần lực, cô tấn thăng Bán Thần, chỉ có thể là Thái Dương Chi Chủ.
Tam Đạo sơn nương nương tiếc nuối lắc đầu: “Chỉ là sớm thể nghiệm một lần sức mạnh to lớn của Nhân Tiên, linh lực đã hao hết.”
Cô không tiếp tục giải thích, tựa như không muốn nhiều lời.
Vậy thì tốt, mình còn có hi vọng trở thành Thái Dương Chi Chủ... Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng thở ra, sau đó nói:
“Nương nương, trong linh cảnh hành giả có một kẻ tên Linh Thác, sắp tới đang trùng kích cấp bậc Thái Âm chi chủ, hắn hẳn là ở trong linh cảnh, ngài muốn tham dự vào, tìm kiếm cơ duyên hay không?”
“Ta biết.” Tam Đạo sơn nương nương thản nhiên nói:
“Hắn ở trong phó bản Thái Âm tiếp nhận rèn luyện, ta không vào được, dù có thể đi vào, cũng là cửu tử nhất sinh. Lại nói, bổn tọa tu luyện là thuần dương tâm pháp, đi là huy hoàng đại nhật chi đạo, không có ý với Tinh Thần cùng Thái Âm.”
Ngươi được lắm Triệu Ấu Khanh? Không biết điều, muốn tranh đoạt ngai báu Thái Dương Chi Chủ với bản Thiên Tôn!
Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.
Tam Đạo sơn nương nương không phải Thám Báo, nhìn không ra diễn biến nội tâm của tên vãn bối này, hỏi: “Nghiệt đồ kia của bổn tọa tình hình gần đây như thế nào?”
Trương Nguyên Thanh ngẫm nghĩ: “Cô ấy cả ngày ngủ ở trong nhà, hết ăn lại nằm, ham ăn biếng làm.”
“Có thể để nó làm mã tiền tốt (lính hầu, lính trước ngựa).”
“Chỉ sợ mã tử tốt vong.”
“Chết không đáng tiếc.”
Hai người nói chuyện phiếm hồi lâu, Trương Nguyên Thanh lưu luyến không rời cáo biệt nương nương, rời khỏi phó bản bang phái, trở về hiện thực.
Hội trưởng mặc thuần âu phục màu đen còn ở trong phòng ngủ, ngồi ở bên cạnh bàn, ăn bữa sáng của căn tin Thiên Phạt, hưởng dụng rượu vang cao cấp.
Trương Nguyên Thanh lập tức mang câu trả lời của Tam Đạo sơn nương nương nói cho ngài hội trưởng.
Ngài hội trưởng trầm ngâm vài giây, nói:
“Chuyện này quái nhất ở chỗ, người thần bí ủy thác cô ấy ra tay, là vào linh cảnh như thế nào?”
Trương Nguyên Thanh ngẩn ra, mới hiểu điều ngài hội trưởng ám chỉ.
Đúng vậy, nương nương sinh hoạt ở trong linh cảnh phó bản, muốn ủy thác cô ấy, nhất định phải vào linh cảnh. Mà Bán Thần các nghề nghiệp lớn, là không có cách nào tùy ý tiến vào linh cảnh.
Nói chuẩn xác, là không thể tự chủ tiến vào linh cảnh.
Người thần bí làm như thế nào?