Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 256 - 【Vip】 Cô Gái Áo Trắng Giết Người (1)

【VIP】 Cô gái áo trắng giết người (1) 【VIP】 Cô gái áo trắng giết người (1)

Không biết qua bao lâu, Trương Nguyên Thanh bị một cơn đau đầu lâu rồi không có đánh thức, hình ảnh lộn xộn ở trong đầu nhanh chóng hiện lên, bên tai tràn đầy tạp âm không có ý nghĩa.

Trong những hình ảnh này, rất nhiều là mảnh vỡ ký ức hỏi linh tích lũy sau khi trở thành Thần dạ du.

Từ khi trở thành Linh cảnh hành giả, theo thể chất tăng cường, hắn dần dần cáo biệt phiền não đau đầu, dẫn tới quên uống thuốc đúng hạn.

Trương Nguyên Thanh cố nén đau đớn như vỡ đầu, mở ra ngăn kéo tủ đầu giường, lấy ra bình thuốc nhỏ, đổ ra năm sáu viên thuốc màu lam, nuốt hết vào.

Sau đó, hắn tung người ngã ở trên giường, chờ đợi đau đầu qua đi.

“Thùng thùng!”

Lúc này, hắn nghe thấy tiếng đập cửa.

Ai thế, đêm hôm gõ cửa, Giang Ngọc Nhị sao? Trương Nguyên Thanh nhịn đau ngồi dậy, nhìn đồng hồ điện tử trên tủ đầu giường, thời gian biểu hiện:

00:00

12 giờ đêm.

“Rầm rầm!”

Tiếng đập cửa lại vang lên, tiết tấu so với vừa rồi giống nhau như đúc, khoảng cách đều không sai chút nào.

Rất khó tưởng tượng, người ta có thể nắm giữ tiết tấu đến trình độ tinh tế như thế. Là dì trẻ sao? Trương Nguyên Thanh đầu đau như nứt, đầu óc đần độn, hắn đang muốn xuống giường mở cửa, khoảnh khắc hất chăn ra, thân thể chợt cứng đờ.

Hắn đột nhiên nghĩ đến,

Người ngoài cửa, không có tiếng bước chân

Đúng vậy, không có tiếng bước chân, ở trước khi tiếng đập cửa vang lên, hắn chưa nghe thấy bất cứ động tĩnh gì, mà đối với Thần dạ du cấp 2 mà nói, khoảng cách gần như thế, cho dù cửa phòng có hiệu quả cách âm mỏng manh, cũng không có khả năng hoàn toàn ngăn cách thính lực của hắn.

Không phải người thường! !

Trương Nguyên Thanh nâng lên một bàn tay, đè xuống đầu óc co rút đau đớn từng trận, suy nghĩ:

Có người tra ra thân phận chân thật của mình? Mò tới cửa rồi? Người của Hoa Hồng Đêm Tối, hay là Hắc Vô Thường, hoặc là Thái Nhất môn?

Giờ khắc này, hắn thân thể căng thẳng, adrenalin điên cuồng tiết ra, thế mà lại tạm thời áp chế đau đầu.

“Mặc kệ là một thế lực nào, giờ này lẻn vào nhà mình, lai giả bất thiện, mình không thể ở nhà ra tay với đối phương, sẽ lan đến đám người dì trẻ, nghĩ cách dẫn nó ra ngoài.”

Đúng lúc này, tiếng đập cửa dừng lại, tiếp theo, Trương Nguyên Thanh nhìn thấy tay nắm cửa chậm rãi chuyển động.

“Rắc!”

Trong tiếng vang khẽ chốt khóa văng ra, cửa phòng ngủ “két” một tiếng mở ra một khe hở, ngoài khe hở là bóng tối nồng đậm.

Trương Nguyên Thanh nhìn chằm chằm khe cửa mở ra, cơ thịt cả người căng thẳng, hắn vẫn như cũ chưa cảm ứng được khí tức của kẻ địch, lưng toát ra mồ hôi lạnh.

“Bốp!” Đột nhiên, một cái tay màu da đen sì, từ ngoài khe hở thò vào, nắm chặt khung cửa, đẩy cửa tới mức lớn nhất.

Theo cửa phòng bị thô bạo đẩy ra, Trương Nguyên Thanh rốt cuộc thấy rõ khách không mời mà đến.

Đây là một cô gái tóc tai bù xù, khoác áo choàng màu trắng nhếch nhác dính đầy vết bẩn, kéo dài đến mặt đất.

Tư thế đứng của cô rất cổ quái, xiêu xiêu vẹo vẹo, như là con rối tứ chi bị ghép lệch.

Cái tay phải màu đen sì của cô cầm theo một con dao làm bếp loang lổ vết gỉ, mũi dao làm bếp là hướng phía sau.

Mái tóc dài dày đặc rối bời che khuất mặt của cô, giữa sợi tóc, từng giọt máu tươi đen sì không ngừng nhỏ xuống.

Bộ, bộ dáng này có cảm giác Deja vu khó hiểu, tựa như từng thấy ở nơi nào... Trương Nguyên Thanh bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô gái áo trắng giết người? Oán linh kia trong tin nhắn lúc ban ngày?

Cái đó không phải trò đùa dai? !

Vẻ mặt hắn đầy kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ, ban ngày thu được một tin nhắc rác rưởi, lại là thật?

Điều này làm người ta khó lòng phòng bị nha, chẳng qua, nếu là oán linh, mình tái lại không sợ... Hắn đang nghĩ như vậy, cô gái áo trắng giết người ở cửa sải bước chân vụng về mà mau lẹ, chạy về phía hắn.

Tư thế của cô rất cổ quái, như là đang đi ngược, khi bước đi, thân thể xiêu xiêu vẹo vẹo, tay chân hiện ra vặn vẹo không hợp lý.

“Hừ!” Đáy mắt Trương Nguyên Thanh dâng trào lên màu đen, điều động lực thái âm.

Sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, bởi vì phát hiện mình mất đi năng lực đóng dấu ở trong gien, mất đi áp chế đối với oán linh.

Lúc này, cô gái áo trắng giết người run rẩy đi giật lùi tới, giơ lên cao cao dao làm bếp, cánh tay phải “rắc” xoay một trăm tám mươi độ, mũi đao hướng về Trương Nguyên Thanh, bỗng nhiên chém xuống.

Trương Nguyên Thanh lăn trên giường một vòng. Phập phập phập...

Dao làm bếp đuổi chém hắn, gây ra ở trên giường từng vết dao.

Trương Nguyên Thanh từ trên giường lăn xuống mặt sàn, sắc mặt càng thêm khó coi, bởi vì, hắn chẳng những mất đi kỹ năng, ngay cả tố chất thân thể cũng trở về tiêu chuẩn người thường.

Hoàn toàn bị đánh về nguyên hình.

Hắn không khỏi nhớ tới miêu tả trong tin nhắn. Đây là cảnh trong mơ? !

Không phải kỹ năng của mình biến mất, mà là mình đang ở trong một cơn ác mộng, kỹ năng của mình, đạo cụ của mình, hết thảy đều không thể sử dụng.

Bình Luận (0)
Comment