Cái này cũng là đang nói cho cao tầng Ngũ Hành minh, hắn đã tấn thăng Chúa Tể.
Đế Hồng vui mừng đánh giá cháu nội, mây đen trong lòng tiêu tán không ít, mỉm cười nói: “Cháu tới vừa lúc, phó bản giết chóc lần này, chúng ta chưa tiến vào linh cảnh quan sát, cháu báo cáo một phen danh sách lần này tấn thăng Chúa Tể đi.”
Mọi người đè nén xuống sự chấn động Ma Quân chết mà sống lại, nhìn về phía Hoàng Thái Cực, chờ đợi hắn công bố danh sách tấn thăng.
Hoàng Thái Cực khẽ gật đầu: “Hoàng Thái Cực, Âm Cơ, Khương Cư, Hạ Hầu Ngạo Thiên, Tiểu Viên...”
“Cậu đang nói cái gì?” Đại trưởng lão Xích Hỏa bang ngắt lời hắn, trong lòng khó hiểu nói: “Danh ngạch Chúa Tể không phải chỉ có ba cái sao?”
Trưởng lão khác cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Hoàng Thái Cực giải thích: “Bởi vì nguyên nhân Linh Thác, phó bản giết chóc đại khu thứ nhất cùng đại khu thứ hai dung hợp, cho nên là sáu danh ngạch.”
Mười vị cầm quyền trong lòng chấn động, sau đó trở nên vui sướng, sáu danh ngạch, đại khu thứ nhất chúng ta chiếm bốn cái.
Linh Thác ở trong linh cảnh làm mưa làm gió, ảnh hưởng cơ chế vận hành của linh cảnh, phó bản giết chóc hai đại khu dung hợp, là di chứng của sự kiện lần này, không cần rối rắm quá nhiều. Mang đi so sánh, phó bản giết chóc lần này đạt được bốn danh ngạch Chúa Tể, khiến những người cầm quyền này vui sướng, hưng phấn từ đáy lòng.
Các người cao hứng quá sớm rồi... Phó Thanh Dương nhìn quét cửu lão sắc mặt vui mừng kích động, cố ý hỏi: “Một danh ngạch cuối cùng thì sao?”
Hoàng Thái Cực liếc hắn một cái, ở trong cái nhìn chăm chú của cửu lão, nói từng chữ một: “Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Sét đánh giữa trời quang.
Cửu lão một giây trước còn vẻ mặt đầy vui mừng, giờ phút này vẻ mặt đột nhiên cứng ngắc, nụ cười đọng lại ở trên mặt. Trưởng lão Xích Hỏa bang đứng bật dậy, mắt trừng như chuông đồng: “Cậu nói ai?”
Vẻ mặt hắn, thậm chí so với vừa rồi Ma Quân sống lại càng thêm kinh ngạc.
Hoàng Thái Cực đảo qua vẻ mặt kinh ngạc của cửu lão, trong lòng không hiểu sao có chút sung sướng, trên mặt vẫn trầm ổn như cũ: “Nguyên Thủy Thiên Tôn! Hắn còn chưa chết, phó bản giết chóc lần này, chúng tôi có thể tấn thăng Chúa Tể, dựa hết vào hắn.”
Lập tức mang chuyện xảy ra trong phó bản giết chóc nói tình hình thực tế cho mọi người.
Trong phòng hội nghị lâm vào sự yên tĩnh quỷ dị, một bầu không khí cứng ngắc không thể miêu tả bao phủ, chín vị Chúa Tể đỉnh phong tay nắm quyền to, sắc mặt cổ quái trầm mặc, trầm mặc.
Không biết qua bao lâu, Diệu trưởng lão của Bách Hoa hội nhìn về phía Phó Thanh Dương, trầm giọng nói: “Cho nên, Cú Mang ở New York chính là hắn, cậu sớm đã biết Nguyên Thủy Thiên Tôn còn chưa chết, hắn sống lại như thế nào? Mẫu Thần Tử Cung?”
Phó Thanh Dương vẻ mặt lạnh lùng, giọng điệu lại rất vui vẻ: “Tôi không biết các người đang nói cái gì, Nguyên Thủy chưa chết, tôi cũng rất kinh ngạc.”
Hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận chuyện liên thủ Ma Nhãn cứu sống Nguyên Thủy Thiên Tôn, mặc kệ là cấu kết Thiên Vương của Binh Chủ giáo, hay là hồi sinh thủ phạm giết Thái trưởng lão, đều sẽ trở thành cái cớ đối thủ công kích.
Cửu lão nhìn nhau, Nguyên Thủy Thiên Tôn thế mà chưa chết, hơn nữa còn trở thành Chúa Tể, cùng ở trong phó bản giết chóc giúp đỡ Thánh Giả của Ngũ Hành minh tấn thăng, trong lòng bọn họ cảm xúc lẫn lộn, trong lúc nhất thời không phân biệt rõ là tiếc nuối hay vui sướng, là kiêng kị hay may mắn.
Phó Thanh Dương tiếp tục nói: “So với để ý Nguyên Thủy Thiên Tôn sống lại, tôi càng thêm quan tâm Ma Quân chết mà sống lại có quan hệ gì với hắn.”
Cửu lão đều thoát khỏi cảm xúc “Tiểu tử này thế mà còn sống”, nhìn về phía Hoàng Thái Cực.
Hoàng Thái Cực liền mang Nguyên Thủy Thiên Tôn khác thường trong phó bản giết chóc báo cho cửu lão, việc này không cần thiết giấu, cũng không có khả năng giấu, dù sao lúc ấy rất nhiều người có mặt.
“Ma Quân đây là con rết trăm chân chết mà không ngã?” Đế Hồng đại trưởng lão nhíu mày, suy tư nói: “Nhưng hắn nếu chưa chết, thẻ nhân vật không có khả năng bị Nguyên Thủy Thiên Tôn kế thừa.”
Diệu trưởng lão cũng phát biểu ý kiến: “Nếu Ma Quân chưa chết, Thái Nhất môn chủ hưởng ứng sẽ không bình thản như vậy, các minh chủ cũng đã sớm báo cho chúng ta...”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn đã chưa chết, vậy trực tiếp hỏi hắn là được.”
Nói tới đây, mọi người ném ánh mắt về phía Phó Thanh Dương.
Tiền công tử thản nhiên nói: “Hắn đã không phải thành viên Ngũ Hành minh nữa.”
Câu này là đang điểm ra, các người đã không thể dùng thân phận, chức vị đi yêu cầu hắn làm cái gì.
Nghe vào trong tai cửu lão, là Phó Thanh Dương đang đòi quyền lực cùng chức vị cho Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Đại trưởng lão Xích Hỏa bang liền nói ngay: “Hắn đã chưa chết, vậy thì trở về Ngũ Hành minh, vừa lúc có thể dùng danh vọng của hắn nâng cao sĩ khí, gần đây linh cảnh liên tiếp xảy ra trục trặc, khiến thành viên tầng trung tầng dưới lòng người hoảng sợ.”