Trần Thục giọng điệu bình thản: “Chờ đi, chờ Thái Dương Chi Chủ của chúng ta trưởng thành lên, tất cả đều sẽ khác, Tế Thế Xã cũng sẽ trở thành quái vật lớn trong trận doanh thủ tự.”
Khuôn mặt tinh xảo lập thể của Sophia lộ ra một sự tò mò: “Xã trưởng, Thái Dương Chi Chủ chúng ta nâng đỡ rốt cuộc là ai?”
Đột nhiên, vẻ mặt cô biến đổi, gió lưu động nói cho cô, có người đột ngột xuất hiện ở trong sân.
Sophia đứng bật dậy: “Có người xông vào, là linh cảnh hành giả.”
Vừa dứt lời, trong phòng ăn rộng rãi sáng ngời, một ánh sao sáng lên.
Trong ánh sao dâng lên, xuất hiện một người trẻ tuổi tuấn lãng cao ngất, mặt không biểu cảm.
Tinh Quan? Nhìn thấy người trẻ tuổi xâm nhập nhà ăn, Sophia trực tiếp tiến vào trạng thái chiến đấu, dựng thẳng lên ở giữa hai bên một bức tường gió, đồng thời vươn tay, hướng về Tinh Quan trẻ tuổi làm ra động tác chộp.
Luồng không khí xung quanh theo động tác của cô, ngưng tụ thành bàn tay vô hình, nắm người trẻ tuổi ở lòng bàn tay, giống như nhà giam chặt chẽ, chỉ cần Sophia tâm niệm khẽ động, áp suất không khí khổng lồ sẽ làm người trẻ tuổi tan xương nát thịt.
“Bốp.”
Gặp trói buộc, người trẻ tuổi hai cánh tay rủ xuống, ngón cái cùng ngón giữa chà xát một cái, búng ngón tay.
Theo tiếng vang thanh thúy, trong cõi hư vô tựa như có quy tắc gì biến mất, Sophia kinh ngạc thấy bàn tay không khí mình ngưng tụ ra, thế mà xuyên thấu thân thể người trẻ tuổi, sau đó sụp đổ.
“Sophia, hắn chính là Thái Dương Chi Chủ chúng ta muốn nâng đỡ.”
Một câu của Trần Thục, khiến cảnh giác, ý chí chiến đấu, địch ý cùng ngưng trọng của Sophia, hết thảy tan thành mây khói, cô kinh ngạc mở to mắt.
Người trẻ tuổi này chính là Tế Thế Xã, chính là Thái Dương Chi Chủ hội trưởng bồi dưỡng? Sophia từ trên xuống dưới đánh giá người trẻ tuổi, giống như muốn nhìn thấu mỗi một tế bào của hắn.
Lúc này, cô mới phát hiện chàng trai trẻ tuổi có chút quen mắt, tựa như từng thấy ở nơi nào, vậy mà lại không nhớ ra được.
Sophia quay đầu nhìn về phía xã trưởng, nói: “Hắn là ai?”
Trần Thục cười nói: “Cô hẳn là từng thấy hắn, ở trên tư liệu từng thấy hắn, ID linh cảnh của hắn là Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Sophia bỗng nhiên quay đầu, thất thanh nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn? Không đúng, Nguyên Thủy Thiên Tôn không phải đã chết rồi sao?”
Cô đã nhớ ra khuôn mặt này, đúng là từng thấy trên tư liệu, nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn ở hai tháng trước đã trở về linh cảnh, đây là sự thật cả thế gian đều biết.
“Thái Dương Chi Chủ hội trưởng bồi dưỡng, sao có khả năng dễ dàng ngã xuống.” Ánh mắt Trần Thục chăm chú nhìn con trai xa cách một năm, trên mặt mang theo mỉm cười:
“Con rốt cuộc chịu gặp mẹ rồi, ngồi đi, mẹ bảo đầu bếp làm cho con miếng bít-tết.”
Giọng điệu của cô cường thế trước sau như một, không hỏi hắn có ăn hay không, cũng không hỏi hắn muốn ăn cái gì.
Trương Nguyên Thanh cũng chống đối trước sau như một: “Không ăn.”
Trần Thục đã gọi nữ phục vụ tới, bảo cô ấy đi truyền lời cho đầu bếp.
Trương Nguyên Thanh kéo ghế dựa ra ngồi xuống, vào thẳng chủ đề: “Con đã gặp bại hoại gia tộc.”
Hắn ám chỉ Trần Thục, mình đã biết tất cả.
Trần Thục không uyển chuyển hàm xúc không nhu nhược, thanh lệ thanh lịch gật gật đầu:
“Vốn không tính giấu con mãi, khi con còn là Thánh Giả, mẹ đã muốn ngả bài với con, là anh ta cứ nhất định ngăn mẹ.”
“Ngả bài cái gì với con?” Trương Nguyên Thanh ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.
Ngả bài mấy năm nay vì sao mặc kệ hắn? Ngả bài mình rất bận rộn, cho nên quanh năm suốt tháng đều không trở về nhà, điện thoại cũng lười gộ?
Nếu là một năm trước, Trương Nguyên Thanh khẳng định sẽ hỏi như vậy, bây giờ thì không có phần hứng thú này, thầm oán mụ mụ vì sao xa cách mình, đây là chuyện con nít mới để ý, mà hắn sớm không phải trẻ con nữa.
Chẳng qua quan hệ mẹ con ác liệt nhiều năm như vậy, hắn cũng không cách nào lập tức hóa giải hiềm khích trước đó, cùng Trần Thục trình diễn tiết mục mẹ hiền từ con hiếu thảo.
Sophia nhìn nhìn Trương Nguyên Thanh, lại nhìn nhìn Trần Thục, trực giác nói cho cô, xã trưởng cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn quan hệ không tầm thường*.
* do xưng hô trong tiếng Trung ở cuộc đối thoại trên chỉ có “ngã - ngôi thứ nhất” và “nhĩ - ngôi thứ ba”, nên Sophia sẽ không biết quan hệ của 2 mẹ con
Phát hiện cấp dưới đánh giá, Trần Thục mỉm cười, giới thiệu:
“Hắn là khuyển tử.”
Trương Nguyên Thanh nhíu mày, nói:
“Mẹ có thể sửa cách dùng từ một chút không?”
Trần Thục biết nghe lời phải: “Được, cẩu tử.”
Trương Nguyên Thanh trợn mắt.
Sophia chấn động.
Nguyên Thủy Thiên Tôn là con trai xã trưởng?
Thiên tài được người ta chú ý nhất đại khu thứ hai, cường giả trẻ tuổi quật khởi như sao băng, lại là con trai của xã trưởng...
Tin này nếu truyền đến trong tổ chức, toàn bộ Tế Thế Xã đều sẽ sôi trào.
Trần Thục lại nói: “Cô ấy là Sophia, Chúa Tể của Tế Thế Xã, khi cô ấy còn là Siêu Phàm hành giả, đã gia nhập Tế Thế Xã. Từ trợ thủ của mẹ bắt đầu làm, cho tới tận bây giờ.”