Hắn hiểu ý tứ của Phó Thanh Dương.
Ma Nhãn tuy là trợ lực cường đại, nhưng thanh đao này là không thể khống chế, phạm vào cấm kỵ của hắn, tất nhiên lục thân bất nhận, nếu không sẽ không là cố chấp cuồng.
Hắn thở bật ra “Phù”: “May mà sớm mời Địch Thái làm chứng.”
Chỉ cần thành viên trung tâm không nội chiến, vấn đề liền không lớn.
Nếu Ma Nhãn nhằm vào là thành viên trung tâm, có khế ước Kỵ Sĩ đơn truyền chứng kiến trói buộc, Ma Nhãn hẳn là sẽ không mạo hiểm tính mạng thanh lý một người vi phạm pháp lệnh, dù sao hắn còn có lý tưởng cao thượng “đeo gông xiềng cho toàn nhân loại” chưa hoàn thành.
Ặc, Ma Nhãn là cố chấp cuồng, đến lúc đó thực xảy ra vấn đề, nghĩ cách phong ấn hắn... Trương Nguyên Thanh thầm nghĩ.
“Phong ấn như thế nào?” Phó Thanh Dương quan sát được tâm lý cấp dưới tâm phúc, “Mê Hoặc Chi Nhãn của Ma Nhãn có thể ảnh hưởng Bán Thần, là chiến lực số một trước mắt của Người Chết Trở Về các người.”
“Yên tâm, hắn càng cố chấp, địa vị của tôi càng cao. Hắn nếu nổi điên, tôi mượn Hình Thần Câu Diệt Đao tì lên ngực, hắn sẽ quỳ xuống đến cầu tôi đừng chết.” Trương Nguyên Thanh vẻ mặt đắc ý.
Phó Thanh Dương nhất thời không có lời nào để chống đỡ.
Lúc này, thiết bị chiếu trên trần nhà truyền đến tiếng tít tít, đèn chỉ thị màu vàng không ngừng lóe lên, sáu cái máy chiếu thò đầu ra, ở trung ương phòng họp rộng rãi chiếu ra bàn hội nghị xa hoa.
Bên cạnh bàn hội nghị, bóng dáng cửu lão Ngũ Hành minh lần lượt hiện lên, thiết bị hình chiếu ở đỉnh đầu Phó Thanh Dương thì bắt đầu quét thân thể hắn, truyền đến kinh thành cách mấy ngàn dặm.
Chín vị Chúa Tể đỉnh phong, đồng thời nhìn về phía Phó Thanh Dương.
Làm người triệu tập hội nghị, Phó Thanh Dương dẫn đầu mở miệng: “Tôi đã liên hệ được Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Đại trưởng lão Xích Hỏa bang tính tình vội vàng xao động lập tức hỏi: “Hắn là thái độ thế nào?”
Phó Thanh Dương trầm ngâm: “Hắn là thái độ thế nào, tôi khó mà nói, các vị trực tiếp nói với hắn đi.”
Nói xong, hắn đứng dậy rời khỏi phạm vi chùm tia sáng bao phủ.
Ở trong cái nhìn chăm chú vẻ mặt quái dị của cửu lão, chùm tia sáng màu lam huỳnh quang kia lóe lên một cái, hình tượng nhân vật mới quét thành công, biến thành bóng người trẻ tuổi vô cùng quen thuộc.
Nguyên Thủy Thiên Tôn!
Trương Nguyên Thanh cười tủm tỉm giơ tay chào hỏi: “Các vị lão đầu, đã lâu không gặp, nhớ tôi không?”
Cách xa vạn dặm, hắn không thể cảm ứng cảm xúc của cửu lão, nhưng từ trong từng vẻ mặt cùng ánh mắt âm trầm, ngưng trọng, bất mãn, tiếc nuối kia, có thể nhìn ra hoạt động tâm lý của những lão già này:
Ngươi cái con bê nhỏ này mạng thật cứng nha!
Đương nhiên, trong cửu lão, đại trưởng lão Đế Hồng, Diệu trưởng lão, Kiếm Các trưởng lão cùng hai vị trưởng lão Xích Hỏa bang, thái độ đối với hắn tốt hơn một chút, chưa nói là thích, nhưng con cháu nhận ân huệ của hắn, ít nhiều niệm phần tình cảm này, đối với hắn có độ rộng lượng tương đối cao.
Diệu trưởng lão ngoài cười nhưng trong không cười nói:
“Tấn thăng Chúa Tể, sự tự tin đúng là khác biệt nha, Phó Thanh Dương bảo cậu tự tới nói, vậy trực tiếp nói đi, có điều kiện gì?”
Trương Nguyên Thanh lười biếng tựa vào ghế dựa lưng, bắt chéo chân, nói:
“Các vị hẳn là biết lời tiên đoán của La Bàn Quang Minh, cũng biết bây giờ Thái Dương Chi Chủ bỏ trống, tôi liền đi thẳng vào vấn đề, tôi muốn vào tổng bộ, thay thế vị trí của Thái Cầm Hạc, tôi muốn Ngũ Hành minh nâng đỡ tôi trở thành Thái Dương Chi Chủ.”
Không khí phòng họp ngưng trệ, cửu lão đánh giá Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Thằng nhóc này điên rồi?
Phó Thanh Dương ở một bên yên lặng gật đầu, biết chào giá trên trời trả tiền dưới đất, nói rõ Nguyên Thủy ở phương diện “đấu với người” đã không phải trẻ trâu nữa.
“Nâng đỡ cậu trở thành Thái Dương Chi Chủ?” Đại trưởng lão Xích Hỏa bang có chuyện nói thẳng: “Tiểu tử cậu có phải điên rồi hay không, người Ngũ Hành minh nâng đỡ là Thái Nhất môn chủ, nếu vị Tinh Thần Chi Chủ kia ngã xuống, xếp hàng phía sau còn có Thần Nhật Du cấp 8 cấp 9 của Thái Nhất môn, như thế nào cũng không tới lượt cậu.”
“Vậy Ngũ Hành minh các người liền đi xa rồi.” Trương Nguyên Thanh cười nhạo nói: “Nguyên Soái chỉ dùng một năm thời gian liền tấn thăng Bán Thần, Ma Quân nửa năm thời gian thành tựu Chúa Tể đỉnh phong, Nguyên Thủy Thiên Tôn tôi chẳng lẽ không so với đôi Ngọa Long Phụng Sồ này càng có tài hoa hơn? Tôi ba tháng có thể lên tới cấp 9, ông lão, đừng nói tôi chưa cho Ngũ Hành minh cơ hội.”
Tư thái kiêu ngạo ương ngạnh không để ai vào mắt này, vị Chúa Tể đỉnh phong kia của Xích Hỏa bang đã muốn đánh hắn.
Đại trưởng lão Đế Hồng thanh âm trầm thấp ôn hòa:
“Xem ra cậu không muốn đi phân bộ Thanh Hòa. Nguyên Thủy Thiên Tôn, tổng bộ tính ủy nhiệm cậu làm đầu lĩnh phân bộ Thanh Hòa, cậu là từng đi tỉnh Bát Quế, biết biên thùy hỗn loạn, tôi tin tưởng lấy năng lực cùng tính cách của cậu, nhất định có thể ở phân bộ Thanh Hòa làm ra thành tích.”