Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2679 - Chương 2679. Một Bên Vui Mừng Một Bên Sầu (1)

Chương 2679. Một bên vui mừng một bên sầu (1)
Chương 2679. Một bên vui mừng một bên sầu (1)

Cửu trưởng lão tốc độ không giảm, lượn lờ di chuyển về phía trước, cô cười khanh khách nói: “Cho rằng ỷ vào Liệt Dương Chiến Thần cùng Nhật Thăng có thể áp chế tất cả kẻ địch? Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi quá trẻ tuổi rồi. Nhân vật có thể trở thành Chúa Tể ai ai cũng là thiên kiêu, nào có dễ đánh giết như vậy, Chúa Tể ngươi gặp được vẫn là quá ít!”

Cô ngày xưa ở trong một cái phó bản cấp S của linh cảnh từng đạt được một quyển bí tịch người tu hành cổ đại truyền xuống, tên “Tâm Ma Hóa Thể Thần Công”.

Quyển bí tịch này tu luyện đến cao thâm, có thể khiến thân thể bảo trì trạng thái năng lượng thời gian dài, không nhìn công kích vật lý, miễn dịch công kích hình thức năng lượng trên diện rộng, chỉ cần linh lực không khô kiệt thì vĩnh viễn sẽ không chết.

Thế này chẳng khác nào một cái kỹ năng bị động, cho dù là Nhật Thăng cũng không cách nào hạn chế, so sánh với đạo cụ cường đại, “Tâm Ma Hóa Thể Thần Công” mới là chỗ dựa lớn nhất của cửu trưởng lão.

Trương Nguyên Thanh lại một lần nữa hư vô hóa quy tắc “vật thể vận động ở trong không gian”, có thể so với thuấn di tới trước mặt cô gái xinh đẹp, hai tay giơ lên cao, hào quang màu vàng trong vắt phun trào, ngưng tụ thành một cây kiếm bản rộng.

Cửu trưởng lão lập tức thay đổi phương hướng, hướng về bên trái phá vây, làm Liệt Dương Chiến Thần thực lực cận chiến xếp vào đội ngũ bậc thang thứ hai, ở dưới tình huống áp sát, Trương Nguyên Thanh nếu còn có thể để cô đào tẩu, vậy tìm miệng đậu phụ đập đầu tự sát chính là hắn rồi!

Kiếm bản rộng màu vàng hung hăng bổ xuống.

Cửu trưởng lão trong nháy mắt bị chém thành hai nửa, biến thành hai làn khói đen lượn lờ, ở nơi xa tụ lại.

Tiếng cười của cô mềm mại đáng yêu lại chói tai, nói: “Thằng nhãi miệng còn hôi sữa, ngươi không giết được ta, muốn bà cô đây đứng bất động cho ngươi chém hay không?”

Giọng cô rất êm tai, Trương Nguyên Thanh lại không hiểu sao thấy ngứa răng, không chịu khống chế nổi lên lửa giận, có chút nóng lên. Đây là đối phương đang điểm hỏa lửa giận của hắn, ý đồ ảnh hưởng cảm xúc của hắn.

Thao túng cùng câu động cảm xúc mục tiêu, càng nhiều là ỷ lại tinh thần lực.

Trương Nguyên Thanh cười nhạo nói: “Bà già, sống một đống tuổi rồi thế mà bị ta thằng nhóc vừa tấn thăng Chúa Tể này đuổi chạy, ngươi sao không tìm miếng đậu phụ đập đầu chết đi?”

Cô gái xinh đẹp nhất thời giận dữ, chỉ cảm thấy nhân cách cùng tôn nghiêm bị vũ nhục, phải dừng lại quyết một trận tử chiến với hắn, mới có thể vãn hồi tôn nghiêm mất đi.

Cảm xúc phẫn nộ vừa sinh ra, cửu trưởng lão đã hóa giải nó thành vô hình, tiếp tục bỏ chạy.

Trong quá trình, cô không ngừng dùng lời lẽ kích thích Nguyên Thủy Thiên Tôn, cười nhạo thành viên khách sạn Vô Ngân, cười nhạo Vô Ngân đại sư, ý đồ gợi lên lửa giận của hắn, dẫn đường hắn không kiêng nể gì phát tiết lực lượng.

Nhật Thăng cùng Liệt Dương Chiến Thần cực kỳ tiêu hao linh lực, Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa trở thành Thần Nhật Du, không có khả năng kiên trì quá lâu.

Một khi hắn không kiên trì được, mình liền lập tức triệu hồi ảo ảnh đại trưởng lão, đến lúc đó mặc kệ hắn có bao nhiêu đồng bạn cũng phải chết.

Cửu trưởng lão không cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn có đồng đội Chúa Tể cấp 9, bằng không vừa rồi tiến vào mộng cảnh thế giới đã không là Nguyên Thủy Thiên Tôn, mà là vị Chúa Tể cấp 9 kia.

Mà cô cũng là bị giết chết trong nháy mắt, không có bất cứ đường sống phản kháng nào.

Trương Nguyên Thanh tựa như bị chọc giận, một lần nữa ngưng tụ ra trường cung, bắn ra mũi tên thứ hai, mũi tên thứ ba.

Một bên đuổi một bên chạy, cửu trưởng lão không ngừng trúng tên, nhưng mỗi một lần đều có thể thúc giục khói đen dập tắt ngọn lửa màu vàng.

Khí tức hai bên đều đang nhanh chóng trượt dốc.

Rốt cuộc mặt trời chói chang màu vàng trên đỉnh đầu Trương Nguyên Thanh chậm rãi ảm đạm, tiếp đó biến mất, trạng thái Liệt Dương Chiến Thần cũng theo đó giải trừ. Nhật chi thần lực của hắn tiêu hao thật lớn, không đủ để chống đỡ hai đại kỹ năng chủ động.

Lúc này khí tức cửu trưởng lão đã suy yếu tới cực điểm, thêm mấy phát tên nữa liền không thể duy trì trạng thái khói đen.

Cô không thèm quan tâm, giọng the thé nói: “Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngươi chờ chết đi!”

Nói xong mở ra hòm đồ, một lần nữa lấy ra bức họa cuộn tròn dùng sức vung ra.

Bức họa cuộn tròn mở ra ở giữa không trung, linh văn dần dần sáng lên, ánh sáng chiết xạ ở bầu trời, diễn biến ra sâm la vạn tượng.

Bóng dáng khí tức khiến người ta run hãi kia một lần nữa ngưng tụ.

Đột nhiên, trong trời đêm truyền đến tiếng xé gió, một bóng đen xoay tròn, nhanh chóng lao đến.

Đó là một tấm bia nhọn kim loại cao bằng nửa người, thân bia có khắc chữ huyền ảo phức tạp.

Tấm bia nhọn kim loại chợt lơ lửng ở trên không bức họa cuộn tròn, khuếch tán ra gợn sóng vô hình.

Chú văn trên bức họa cuộn tròn ùn ùn dập tắt, ảo giác sâm la trên bầu trời biến mất, bóng người khí tức khủng bố kia còn chưa kịp buông xuống, đã một lần nữa trở về hư vô!

Hết chương 2679.
Bình Luận (0)
Comment