Trong công kích đinh đinh đang đang nhanh như mưa rào, làn da cứng như sắt thép của Diệt Tuyệt Thiên Vương nứt nẻ, thấm ra máu màu vàng, bả vai, khuôn mặt cùng ngực bụng khắp nơi đều là vết lõm cùng vết đao.
Một bên khác, Chỉ Sát cung chủ váy đỏ tung bay, chui ra tơ hồng rậm rạp.
Những sợi tơ hồng này chưa công kích kẻ địch, mà là lao lên bầu trời, vặn vẹo như xúc tu, mang theo tiết tấu kỳ diệu nào đó.
Chỉ Sát cung chủ hé đôi môi đỏ mọng, khẽ ngân lên làn điệu kỳ ảo du dương.
Tam trưởng lão, Lục trưởng lão cùng Thuần Dương chưởng giáo, ánh mắt đột nhiên đăm đăm, ý thức hỗn loạn, giống như lâm vào vòng tay mẫu thân ấm áp.
Thôi miên + Khúc hát ru!
Thấy thế, quần áo Tiểu Viên vỡ ra, hóa thân cô gái ong, khoác thêm chiến giáp vàng mỏng. Jojo nữ sĩ biến thành con mèo khổng lồ hình thể dài 1 mét, hình thể càng giống con báo hơn, thân thể cùng cái đuôi to dài bao trùm lông rậm.
Các cô ăn ý một trái một phải kẹp lấy kẻ địch, phối hợp Chỉ Sát cung chủ và Ma Nhãn khống chế mạnh, nhân cơ hội giết địch.
Đúng lúc này, Tam trưởng lão dẫn đầu thoát khỏi thôi miên cùng khúc hát ru, ánh mắt khôi phục trong suốt, hắn không đi nhìn mèo cùng ong lướt tới tốc độ cao, mở ra hòm đồ, nâng ra một cái trống lớn cao bằng nửa người.
Cái trống này lấy đồng xanh làm giá, mặt trống bọc một tấm da thú màu xanh đậm giăng kín hoa văn.
Tam trưởng lão rút ra xương đùi tái nhợt trên giá đồng xanh, nặng nề đánh lên mặt trống.
“Tùng!” một tiếng chấn động, sóng âm càn quét toàn bộ thế giới trong gương, mèo ly hoa cùng cô gái ong đồng thời cứng đờ, con ngươi tan rã, thân hình kịch liệt co rút, giống như đang cộng hưởng với sóng âm.
Phía sau Chỉ Sát cung chủ mở ra như tấm rèm, tơ hồng tung bay như xúc tu, chợt cứng đờ, tiếp đó vô lực rơi xuống, trải đầy đất.
Từng đôi mắt ngoài thân Ma Nhãn Thiên Vương, con ngươi chấn động dữ dội, vù vù khép lại.
Trái lại, Thuần Dương chưởng giáo, Lục hộ pháp cùng Diệt Tuyệt Thiên Vương thì trong nháy mắt khôi phục tỉnh táo, ảnh hưởng xấu biến mất, linh lực không những không ngưng trệ nữa, ngược lại so với bình thường càng thêm thông thuận.
Đây là đạo cụ gì... Màng tai Trương Nguyên Thanh giống như bị xé rách, tiếng trống gợi lên nỗi sợ hãi trong lòng hắn, khiến hắn không tự giác muốn thần phục, ý chí chiến đấu hoàn toàn không còn.
Hắn dốc sức xoa dịu cảm xúc sợ hãi, mở ra Nhật Thăng, Nhật chi thần lực điên cuồng tràn về phía đỉnh đầu, hóa thành một vầng mặt trời chói chang màu vàng.
Mặt trời chói chang chưng khô nước mưa xung quanh, bao phủ kẻ địch cùng đồng đội trong đó.
Tam trưởng lão Nam phái chuyên tâm gõ trống, vung cái xương trắng bệch, lại đập một phát nặng nề.
“Tùng!”
Mặt trời chói chang màu vàng trên đỉnh đầu Trương Nguyên Thanh lay động một phen, sau đó sụp đổ.
Kỹ năng bá đạo nhất của Thần Nhật Du thế mà bị khắc chế ngược.
Tiểu Viên cố nén sự sợ hãi, lấy ra một đồng tiền to bằng bàn tay, thiếu một góc, vung tay ném về phía Tam trưởng lão, ném về phía trống da thú cao bằng nửa người.
Đây là phần thưởng cô vượt qua phó bản giết chóc đạt được ── Lạc Bảo Kim Tiền không trọn vẹn.
Hướng tới đạo cụ tập trung ném ra đồng tiền, có thể “ô nhiễm” đạo cụ ngắn ngủi, phong ấn công năng của đạo cụ này.
Đồng tiền thiếu mất một góc bay lượn, đánh về phía trống da thú, ở lúc sắp chạm đến thân trống, hào quang lóe lên, bắn trở về.
Cái này biểu thị lạc bảo thất bại.
Phẩm chất của trống da thú quá cao rồi.
“Là đạo cụ phẩm chất cao giai đoạn Chúa Tể...” Tiểu Viên khẽ biến sắc.
Thương thế của Diệt Tuyệt Thiên Vương nhanh chóng khép lại, dưới sườn, bả vai nhanh chóng sinh ra sáu cánh tay cuồn cuộn, gắt gao kẹp chặt tám cánh tay của Ma Nhãn Thiên Vương, người phụ nữ khô gầy này đôi mắt đỏ rực, sát khí tràn đầy:
“Phản đồ, mất đi Mê Hoặc Chi Nhãn, ngươi dựa vào cái gì đấu với ta?”
Tám cánh tay ra sức xé, phốc phốc liên thanh, tám cánh tay của Ma Nhãn Thiên Vương bị cứng rắn xé xuống, máu màu vàng nóng bỏng phun trào như suối.
Trong tứ đại Thiên Vương của Binh Chủ Giáo, Ma Nhãn cấp bậc thấp nhất, nhưng bởi vì Mê Hoặc Chi Nhãn tu hành đến cảnh giới cực cao thâm, bởi vậy lực áp hai vị Thiên Vương khác.
Chẳng qua loại con đường phát triển lệch này, một khi bị nhằm vào, rất dễ dàng “lộ nguyên hình” .
Đao thương kiếm kích đồng thời hạ xuống, đâm thủng pháp thân Viễn Cổ Chiến Thần mình đồng da sắt, đóng đinh Ma Nhãn ở trên mặt đất.
Trong miệng Ma Nhãn điên cuồng phun máu tươi, khóe mắt giăng kín toàn thân run rẩy, kiệt sức muốn mở ra.
“Tùng!”
Tiếng trống vang lên lần nữa, lấp đầy toàn bộ thế giới trong gương.
Con mắt ngoài thân Ma Nhãn hoàn toàn biến mất.
Tiếng trống quanh quẩn, trong màn mưa phía sau Jojo nữ sĩ, Lục hộ pháp của Ám Dạ Mân Côi chậm rãi hiện lên, mưa hội tụ ở trong tay cô, ngưng tụ thành một cây trường kiếm, ở trong tiếng mưa rơi che lấp, đâm về phía trái tim của con mèo lớn.