Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2686 - Chương 2686. Kết Thúc (2)

Chương 2686. Kết thúc (2)
Chương 2686. Kết thúc (2)

“Ngươi đoán xem, trong tay các trưởng lão Nam phái có con bài chưa lật gì?” Lời của cô thành công làm Chỉ Sát cung chủ, Jojo nữ sĩ, Tiểu Viên và Ma Nhãn Thiên Vương sinh ra sầu lo cùng bực bội, bởi vì bố cục của Nguyên Thủy chính là như thế.

Lúc này, tiếng trống liên tục vang lên, tầng tầng chồng chất, Jojo nữ sĩ đã hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu, cong lưng xù lông, giống như chim sợ cành cong, Tiểu Viên cũng đau khổ chống đỡ, cung chủ là Nhạc Sĩ, tình huống tốt hơn một chút, Ma Nhãn Thiên Vương tâm chí kiên định, trừ đánh mất ý chí chiến đấu, cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn, nhưng Viễn Cổ Chiến Thần đánh mất ý chí chiến đấu, tương đương mất đi linh hồn.

Hắn hầu như thành bao cát của Diệt Tuyệt Thiên Vương, nếu không phải Luyện Yêu Hồ của Chỉ Sát cung chủ thường thường trút xuống Sinh Mệnh Nguyên Dịch, cho trị liệu, hắn đã sớm trở về linh cảnh.

Trương Nguyên Thanh kéo cây cung lớn màu vàng, một mũi tên bức lui Thuần Dương chưởng giáo tập kích Jojo nữ sĩ, ánh mắt đuổi theo Lục hộ pháp mơ hồ bất định, hỏi: “Vậy thủ lĩnh của ngươi có tính được bản thể đối phó là ai không, có thể tính được bản thể có thể giải quyết chiến đấu nhanh bao nhiêu không, lại có thể tính được các trợ thủ không dính nhân quả với hắn có bao nhiêu hay không, cùng với... chiến lực chân thật của bản thể sao?”

Vừa dứt lời, màn mưa bỗng nhiên chớp lên, một gợn sóng vô hình từ bầu trời đêm vỡ ra, giống như thế giới trong gương bỏ đi một tầng quần áo vô hình.

Hai bên kịch liệt giao chiến đồng thời dừng tay, ùn ùn ngẩng đầu, nhìn quanh bốn phía.

Giọng điệu Lục hộ pháp Ám Dạ Mân Côi biến đổi: “Quy tắc của Vân Mộng Thần Cảnh bị đánh vỡ rồi.”

Quy tắc bị phá rồi? Tam trưởng lão Nam phái dừng đánh trống, Thuần Dương chưởng giáo cùng Diệt Tuyệt Thiên Vương sắc mặt trầm xuống.

Mà phân thân Trương Nguyên Thanh thay đổi vẻ mặt ngưng trọng vừa rồi, rất thoải mái cười nói: “Hắn không tính được trạng thái chân thật của vật phẩm Huyễn Thần, không tính được ta thật sự đối phó là ai? Càng không tính được chi tiết những người không dính nhân quả với hắn.”

Hắn nâng tay, búng ngón tay ‘Tách’: “Ra đi, chính là cậu, bản thể của tôi!”

Trong tiếng hô, một con ngũ trảo thần long ánh vàng rực rỡ xuyên thủng màn đêm, xuyên qua màn mưa, lao thẳng tắp về phía Tam trưởng lão.

Tam trưởng lão lập tức giơ cao xương đùi trắng nhởn, muốn gõ mặt trống, chợt thấy con kim long kia nhắm mắt lại, cắm đầu ngã quỵ, tiếng ngáy nổ vang.

Bốn vị Chúa Tể trên lưng rồng lảo đảo một phen, ùn ùn bay lên không trung, lúc này mới tránh được lật xe.

Thứ đồ chơi này dễ làm mất mặt, về sau không dùng ở lúc ra sân...

Trương Nguyên Thanh trực tiếp mở ra combo Nhật Thăng cùng Liệt Dương Chiến Thần, lấy ra Hình Thần Câu Diệt Đao, giống như một đạo hào quang lao về phía Tam trưởng lão.

Bản thể và phân thân cùng chung linh hồn, sau khi đánh vỡ kết giới, hai bên liền khôi phục liên hệ, mọi thứ xảy ra trong Vân Mộng Thần Cảnh đều đã thông qua phân thân truyền lại cho hắn.

Cái trống này là mấu chốt quyết định thắng bại, nếu không xử lý nó, bên ta rất khó thắng được trận chiến đấu này.

“Thùng!”

Tam trưởng lão gõ vang trống da thú.

Trương Nguyên Thanh đang lao xuống lập tức kích hoạt trái tim Huyễn Thần, ý đồ hư vô hóa linh lực hoặc quy tắc ẩn chứa trong tiếng trống.

Nhưng hắn đã thất bại, tiếng trống không chịu bất cứ ảnh hưởng gì truyền vào lỗ tai hắn, tiến vào đầu óc hắn, chỉ trong chớp mắt, cảm xúc sợ hãi, thần phục trong lòng như triều dâng bao phủ hắn.

Hắn không tự chủ được tránh đi Tam trưởng lão, giống với ngũ trảo kim long vừa rồi, cắm đầu ngã về phía kiến trúc bên cạnh, tạo thành sụp đổ động tĩnh khoa trương.

Trương Nguyên Thanh từ trong phế tích lao ra, kích hoạt Nhiếp Hồn của Hình Thần Câu Diệt Đao, hướng về Tam trưởng lão làm ra động tác chộp bắt, sau đó bị tiếng trống bên tai truyền đến chấn động làm trong lòng hốt hoảng, kỹ năng gián đoạn.

Tiếng trống không ngừng, liền không thể ra tay đối với kẻ nổi trống...

Trương Nguyên Thanh lập tức cao giọng nói: “Phong ấn cái trống trước.”

Hạ Hầu Ngạo Thiên mở ra hòm đồ, lấy ra tấm bia nhọn kim loại cao hơn 1 mét, hung hăng vung về phía Tam trưởng lão.

Cùng lúc đó, trong hòm đồ của hắn lao ra từng món bộ kiện sắt thép, bám vào bản thân, võ trang mình thành cơ giáp cao 3 mét.

Tay trái cơ giáp bắn chùm tia sáng, tay phải bắn ra tên nỏ phá giáp, trút về phía Thuần Dương chưởng giáo, Lục hộ pháp cùng Diệt Tuyệt Thiên Vương, lấy sức một người cầm chân áp chế ba vị Chúa Tể.

“Tùng tùng tùng!”

Nam phái Tam trưởng lão liên tục gõ mặt trống, sóng âm dày nặng như núi lở lấp đầy thế giới trong gương.

Các Chúa Tể của Người Chết Trở Về thân hình đồng loạt cứng đờ, sắc mặt tái nhợt, Hạ Hầu Ngạo Thiên cơ giáp sinh ra tâm lý sợ hãi, không chịu khống chế thu hồi vũ khí, dựng thẳng lên vách ngăn năng lượng, đổi công làm thủ.

Nhưng tấm bia nhọn kim loại hắn ném ra ngoài, không nhìn sóng âm ảnh hưởng, kiên định không dời bay về phía trống da thú.

Hết chương 2686.
Bình Luận (0)
Comment