Đám người Đặng Kinh Quốc, Sophia lần lượt lấy ra ngọc phù truyền tống, ‘răng rắc’ bóp nát, lần lượt rời đi.
Trở lại nhà bà ngoại, Trương Nguyên Thanh tiến vào phòng tắm gội rửa, thay quần áo khô mát, sau khi trở lại phòng ngủ của mình, hắn nghe thấy cửa khuê phòng dì trẻ mở ra, cũng tiến vào phòng tắm.
Hắn lấy ra điện thoại di động, trước gửi tin nhắn báo bình an cho Phó Thanh Dương, sau đó ở trong group bang phái “Người Chết Trở Về” gửi một tin nhắn: “Nửa giờ sau họp!”
Đặt điện thoại di động xuống, Trương Nguyên Thanh kích động mở ra hòm đồ, lấy ra trống da thú, xem xét thuộc tính vật phẩm:
“Tên: Trống Quỳ Ngưu”
“Loại hình: Nhạc khí”
“Công năng: Chấn nhiếp”
“Giới thiệu: Thời kỳ thượng cổ, Đế phạt Vưu, Huyền Nữ chế Trống Quỳ Ngưu cho Đế, chấn động một lần tám trăm dặm, liên tục chấn động ba ngàn dặm, vạn quân thần phục.”
“Ghi chú: Sử dụng nó cần tinh thần lực cùng sức chuyên chú mạnh mẽ.”
Đạo cụ càng mạnh, giới thiệu càng ngắn gọn... Trương Nguyên Thanh nhìn thuộc tính vật phẩm, thầm nhủ cái này không phải là Hoàng Đế cùng Xi Vưu sao, thì ra đạo cụ này là Trống Quỳ Ngưu trong truyền thuyết thần thoại, khó trách lợi hại như vậy.
Trống Quỳ Ngưu là đạo cụ phẩm chất cao cấp Chúa Tể, đối ứng cấp 8 đỉnh phong.
“Quả nhiên, Tam Hoàng Ngũ Đế đều là người tu hành cổ đại, trong thuộc tính vật phẩm phẩm chất Siêu Phàm, Thánh Giả, thường xuyên xuất hiện ‘tồn tại không thể miêu tả’ từ này, nhưng đạo cụ phẩm chất Chúa Tể, thì không giấu diếm nữa, cho nên cấp bậc càng cao, bí mật biết được liền càng nhiều, chỉ xem thuộc tính vật phẩm, có thể phỏng đoán ra rất nhiều tin tức cơ mật.”
Nếu không phải từ chỗ mặt nạ đất thó của phó bản giết chóc biết được sự tồn tại của Tam Hoàng Ngũ Đế, Trương Nguyên Thanh nhìn thấy thuộc tính vật phẩm của Trống Quỳ Ngưu, còn có thể kinh ngạc một phen.
“Trước kia cảm thấy câu chuyện thần thoại dân gian trên trình độ nhất định phản ánh lịch sử linh cảnh hành giả, bây giờ xem ra, câu chuyện thần thoại độ tinh khiết rất cao nha, ít nhất có 50% độ chân thật.”
Đang nghĩ, dì trẻ đẩy cửa vào, cô mặc áo sơmi màu trắng cỡ lớn, đôi chân dài ôn nhuận như sứ ngọc rất bắt mắt, trong tay cầm khăn bông, đang lau tóc.
Trực tiếp dùng linh lực hấp khô không phải được rồi, tắm rửa một cái còn để ý cảm giác nghi thức như vậy, tóc phải dùng khăn bông lau... Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.
“Đạo cụ này lai lịch thế nào? Chị xem một chút.” Giang Ngọc Nhị rất tự giác ngồi ở trên đùi cháu trai, vươn bàn tay nhỏ đè mặt trống.
Cô đọc xong thuộc tính vật phẩm, giật mình nói: “Hoàng Đế à... Dựa theo thần thoại truyền thuyết đến xem, Hoàng Đế có thổ đức chi thụy*, nên là nghề nghiệp Thổ Quái.”
* thụy: điềm lành, may mắn
Trương Nguyên Thanh thấy bộ dáng cô có chút kinh ngạc, nhưng cũng không phải quá kinh ngạc, hai tay ôm chặt vòng eo Giang Ngọc Nhị, tính nợ cũ, nói: “Người nào đó lúc trước ở Takama-ga-hara nói với tôi, Oa Hoàng là người duy nhất trong thần thoại truyền thuyết, được coi là người tu hành cổ đại.”
Vòng eo dì trẻ bị quản chế, nũng nịu mềm nhũn nói: “Ai da, người ta lúc ấy còn thiếu hiểu biết mà, tuyệt đối không phải cố ý giấu diếm cậu.”
Trương Nguyên Thanh vỗ một cái lên cái mông mềm mại của cô, bỏ qua ở đây, tâm tình rất vui vẻ nói: “Trải qua một chiến dịch này, chúng ta xem như mò ra sâu cạn của Linh Thác rồi, năng lực bố cục của hắn cũng không biến thái như vậy, một nửa dựa vào cấp bậc tiện lợi, một nửa dựa vào tin tức chênh lệch.”
Ví dụ như hệ thống Phong Lôi là cùng nguồn gốc, ví dụ như giá trị đạo đức bắt nguồn từ Bảng Công Đức.
Đổi là hắn, cũng có thể dựa vào tin tức chênh lệch cùng mưu tính hai mươi năm qua, làm ra bố cục cùng sắp xếp tương ứng.
“Chẳng qua...” Trương Nguyên Thanh đổi giọng: “Chiến lực chân thật, số lượng minh hữu, kết cấu thế lực của tôi cũng bị Linh Thác thấy rõ ràng, lần sau còn muốn thắng vì đánh bất ngờ, nhất định phải có con bài chưa lật khác mới được.”
Cho nên kế tiếp, chính là tăng lên thực lực, gia tăng thủ đoạn áp đáy hòm, bằng không tốt nhất lựa chọn ngủ đông, nếu không sẽ bị Thái Âm Chi Chủ chơi chết.
Về phần nâng cao thực lực như thế nào, Trương Nguyên Thanh đã có kế hoạch: Một, nhanh chóng luyện chế linh phó cấp Chúa Tể; Hai, thúc giục cậu thu thập bộ trang bị Lôi Thần; Ba, thúc giục sư tôn Ấu Khanh, luyện Ngân Dao thành âm thi cấp Chúa Tể; Bốn, vào phó bản bang phái của Bạch Hổ binh chúng.
Giang Ngọc Nhị nghe xong, khẽ gật đầu: “Vào phó bản bang phái là lựa chọn không tệ.”
Trong ánh mắt của cô lộ ra sự chờ mong: “Tôi còn chưa cùng nhau tiến vào phó bản với cậu đâu.”
...
Nửa giờ sau.
Trong phòng nghị sự phong cách thời Trung Cổ.
Các Chúa Tể tham dự lần hành động này tụ tập một chỗ, Trương Nguyên Thanh ở ghế đầu, nói: “Lần này hành động, thuận lợi đánh chết hai vị Chúa Tể của Nam phái, thu được hai món đạo cụ phẩm chất Chúa Tể.”