“Nguyên Thủy ca ca anh tới cứu em rồi, em biết mà, nếu có Nguyên Thủy ca ca, nhất định không có nguy hiểm.” Nức nở sụt sịt lao đầu vào lòng.
Quả nhiên là Tạ Linh Hi, đầy mùi trà xanh... Trương Nguyên Thanh đối với điều này cũng không bất ngờ, trong Người Chết Trở Về trà nhất chính là cô.
Trương Nguyên Thanh lại nhìn về phía Vương ca cơ: “Cô là Nữ Vương?”
Khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt của Vương ca cơ lộ ra nụ cười vui vẻ, nói: “Bang chủ, cậu tới cứu tôi rồi.”
Tạ Linh Hi rúc vào trong lòng Nguyên Thủy ca ca, nức nở nói: “Hu hu, bọn em ám sát hôn quân thất bại, Nguyên Thủy ca ca, anh cũng là đến trong cung ám sát hôn quân à?”
Trương Nguyên Thanh đưa tay lau lên khuôn mặt một cái: “Mấy người nhìn xem hôn quân là ai?”
Tạ Linh Hi cùng Nữ Vương chăm chú nhìn, cùng chấn động, theo bản năng nhảy bật ra, cách vài giây các cô mới phản ứng lại. Tạ Linh Hi trợn mắt cứng lưỡi: “Nguyên... Nguyên Thủy ca ca, anh là hôn quân?”
“Ám sát anh, ám sát anh...” Trương Nguyên Thanh ký đầu mỗi người một cá: “Đồ không có đầu óc.”
Tuy đã biết nguyên nhân nhiệm vụ, khiến các đồng đội phán đoán sai lầm, cho rằng Nam triều là trận doanh đối địch, nhưng Trương Nguyên Thanh nhớ tới tối hôm qua nguy cơ sinh tử bồi hồi bắt nguồn từ đồng đội, liền nhịn không được muốn đánh các cô.
Tạ Linh Hi cùng Nữ Vương ăn đòn, vẻ mặt hoang mang: “Nếu ngài là hôn quân, vì sao bọn em sẽ nhận được nhiệm vụ ám sát hôn quân?”
“Trước nói cho tôi biết nhiệm vụ phụ tuyến cùng chủ tuyến của hai người.” Trương Nguyên Thanh nói.
Tạ Linh Hi cùng Nữ Vương lần lượt nói ra nhiệm vụ cùng tin tức nhân vật của mình, Uyển mỹ nhân là cơ sở ngầm Trịnh gia an bài trong hoàng cung, nhiệm vụ chủ tuyến là phối hợp Trịnh gia hành động, nhiệm vụ phụ tuyến có hai cái, một là ám sát hôn quân, hai là đạt được hôn quân ân sủng, trở thành quý phi.
Nguyên nhân bé trà xanh nóng lòng ám sát, chính là không muốn trở thành quý phi của hoàng đế, cho nên lựa chọn một nhiệm vụ phụ tuyến khác: Khiến hôn quân phải chết!
Vương ca cơ đại biểu là một thế lực giang hồ, tên là Thanh Long bang, bang chủ là hào hiệp nổi tiếng trên giang hồ.
Thanh Long bang muốn ám sát hoàng đế, khẩu hiệu là “giết hôn quân cứu thương sinh”, vì thế phái con gái lộng thần tinh thông âm luật, cũng chính là Vương ca cơ, lấy thân phận ca cơ lẻn vào hoàng cung.
Nhiệm vụ chủ tuyến của Vương ca cơ là “tiếp cận hôn quân thu thập tình báo”, sáng tạo cơ hội ám sát cho Thanh Long bang, nhiệm vụ phụ tuyến là ám sát hôn quân.
Nhiệm vụ chủ tuyến của ba vị mỹ nhân đều không phải ám sát hôn quân, cái này có thể lý giải, dù sao nhiệm vụ chủ tuyến liên quan sinh tử, nhiệm vụ chủ tuyến nếu là ám sát hôn quân, vậy thì phải không chết không thôi với Trương Nguyên Thanh.
Một phương diện, mọi người là đồng đội, không có khả năng lắm xuất hiện loại nhiệm vụ này.
Một mặt khác, Trương Nguyên Thanh là Chúa Tể, các mỹ nhân là Thánh Giả, cấp bậc không xứng đôi, để Thánh Giả ám sát Chúa Tể không hợp lý.
Bây giờ có ba thế lực đã biết, phân biệt là Thần Duệ quân, quốc sư cùng Thanh Long bang.
Ài, tình huống quốc đô còn phức tạp hơn so với chiến trường tiền tuyến... Trương Nguyên Thanh thở dài, mà trọng trách của hắn tuyệt không nhỏ hơn Phó Thanh Dương, ngược lại càng nặng hơn.
Chẳng những phải đối phó ba nhóm kẻ địch, còn phải nghĩ cách cứu vớt đồng đội.
Trong lúc suy tư, tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, ba vị mỹ nhân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Vành tai Trương Nguyên Thanh khẽ động, sau khi phân biệt tiếng bước chân, trấn an nói: “Đừng khẩn trương, là Anh Gà Đỏ.”
Vừa dứt lời, tiếng bước chân từ xa tới gần, chính là Lý thường thị mặc trang phục thái giám màu đỏ, thái dương ngả sương.
Chó săn bên người hôn quân chính là Anh Gà Đỏ?
Tạ Linh Hi trong một giây thay đổi sắc mặt, cười hì hì nói: “A... Thì ra Lý thường thị chính là Anh Gà Đỏ, may có Anh Gà Đỏ canh giữ ở bên cạnh Nguyên Thủy ca ca, bằng không chúng ta đã ngộ sát ca ca. Thánh Giả bang phái chúng ta đều thật có cảm giác an toàn.”
Anh Gà Đỏ vừa nghe, cực kỳ vui sướng, ném bọc hành lý treo trên vai qua: “Các cô thay quần áo đi.” Nói xong, dẫn đầu đi ra khỏi khu núi giả.
Trương Nguyên Thanh đuổi theo sau, phía sau truyền đến thanh âm mềm nhũn của Tạ Linh Hi: “Nguyên Thủy ca ca, người ta sợ, anh có thể đừng đi không?”
“Không được.” Khương Tinh Vệ nhướng mày nói: “Cô tự mình theo Nguyên Thủy Thiên Tôn đi một bên thay.”
Không cần, vừa nhỏ vừa phẳng cũng không có gì đáng xem cả... Trương Nguyên Thanh bước nhanh rời đi, cùng Anh Gà Đỏ trốn ở sau một ngọn núi giả bên rìa, chờ rồi chờ, đợi một khắc đồng hồ, ở chỗ sâu trong khu núi giả rốt cuộc truyền đến tiếng của Tạ Linh Hi.
“Ca ca, bọn em thay xong rồi!”
Hai người quay về hiện trường, thấy ba nữ đồng đội cúi đầu sửa sang lại áo cùng làn váy xiêu xiêu vẹo vẹo.