“Chị cảm thấy cậu bây giờ cần làm là giả ngu, Trịnh Long Đồ bị tập kích, Trịnh gia khẳng định sẽ thử cậu, nếu bị bọn họ phát hiện cậu biết Trịnh gia muốn mưu đồ gây rối, nhất định sẽ phái cao thủ tới giết cậu.
Mà nếu cậu không biết những thứ này, chỉ là hôn quân, như vậy cao thủ Trịnh gia phái tới giết cậu thực lực sẽ không sẽ quá khoa trương.” Ngón tay Chỉ Sát cung chủ quấn sợi tóc, nói.
“Mặt khác, trong nhiệm vụ phụ tuyến của cậu có một cái đạt được lòng dân, đây có thể là kịch tình ẩn hoặc là công năng ẩn, nếu không muốn ngồi chờ chết, có thể cân nhắc hoàn thành nhiệm vụ này. Nhưng nên thu hoạch lòng dân như thế nào?”
Anh Gà Đỏ nói: “Cái này đơn giản, Nguyên Thủy trực tiếp hạ chiếu tự kể tội mình là được rồi, cái này có thể thu hoạch lòng dân, trên TV đều là diễn như vậy.”
Khương Tinh Vệ vỗ tay ‘bốp bốp’: “Đúng đúng đúng!”
“Đúng cái rắm!” Nữ Vương trợn mắt: “Triệu Thuấn vốn đã là hôn quân, ở dưới tình huống Bắc triều xâm nhập quy mô lại phát chiếu tự kể tội, cái này không phải cho Trịnh gia lý do soán vị? Trịnh gia cười đến nở hoa, hơn nữa dân gian oán niệm sâu nặng, một phần chiếu tự kể tội đi xuống rất có thể kích phát dân biến.”
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu: “Dưới loại tình huống này chiếu tự kể tội quả thật không thể vãn hồi lòng dân, ngược lại cho lòng dân oán thán lý do phát tiết. Dân chúng kính sợ hoàng quyền, trước mắt không dám lỗ mãng, nếu hoàng đế cũng tự nhận tội, vậy dân chúng còn cố kỵ cái gì? Loạn thần tặc tử lại càng sẽ không cố kỵ. Đây là tâm lý rất đơn giản.”
“Hơn nữa tôi là hôn quân, là hoàng đế bù nhìn, chính lệnh rất khó ra khỏi hoàng cung, muốn dựa vào thao tác đứng đắn vãn hồi lòng dân, gần như không có khả năng, trừ phi rời khỏi hoàng cung.” Trương Nguyên Thanh nói, nhíu chặt lông mày.
“Nhưng nếu rời khỏi hoàng cung, có đám Thanh Long bang cùng Thần Duệ quân, không rời khỏi hoàng cung, thì phải đối mặt Trịnh gia ám sát, hai con đường đều có nguy hiểm.”
Tiểu Viên nhẹ nhàng nói: “Vẫn phải rời cung, cậu ở lại hoàng cung là bị động chờ kẻ địch đến ám sát, nếu rời khỏi hoàng cung, tuy cũng sẽ gặp ám sát, nhưng cậu có thể khai triển nhiệm vụ phụ tuyến, nói từ trên lợi ích, rời cung tốt nhất.”
Tạ Linh Hi bổ sung nói: “Em cảm thấy nhiệm vụ phụ tuyến đạt được lòng dân rất mấu chốt, cái này cũng phù hợp nhạc dạo chính của phó bản Vua mất nước.”
“Tránh ở trong hoàng cung tuy có thể tránh thoát Thanh Long bang cùng Thần Duệ quân, nhưng Trịnh gia ám sát một lần không thành, ám sát lần thứ hai không thành, lần thứ ba nhất định toàn lực ứng phó, cũng chính là nói chúng ta nhiều nhất chỉ có thể sống qua 72 giờ, sau đó đoàn diệt ở lần ám sát thứ ba.”
“Ngồi chờ chết là không được, quả thật phải xuất cung, ài, có chút đau đầu, trước ứng đối cửa ải khó khăn trước mắt rồi nói sau...” Trương Nguyên Thanh day day mi tâm, quay đầu nhìn về phía Anh Gà Đỏ, nói:
“Trong điện đều là hạng nữ lưu, tôi sắp xếp cho anh hai nhiệm vụ, một là đi Ngự Âm phường tìm một đội nữ đoàn tới đây, hôm nay không có việc gì, trẫm muốn nghe khúc. Hai là đi điều tra một phen Thần Duệ quân là chuyện thế nào?”
Anh Gà Đỏ chắp tay mà đi.
Trương Nguyên Thanh thì tiếp tục cùng các cô gái bàn bạc chi tiết xuất cung, sau khi xuất cung như thế nào đạt được lòng dân, khi nào xuất cung, như thế nào giấu được cấm quân vân vân.
Tiếp đó chính là, hắn không thể bỏ qua thân phận hoàng đế, cho nên thứ tượng trưng thân phận hoàng đế phải mang đi, miễn cho sau khi Trịnh gia khống chế hoàng cung, nâng đỡ một tên hàng giả.
Thiệt thòi của Hoàng Tứ Lang* ta không thể chịu.
* tên 1 nhân vật trong bộ phim “Nhượng Tử Đạn Phi
Một khắc đồng hồ sau, Anh Gà Đỏ đi mà quay lại, gõ cửa tẩm cung, dẫn một đám tiểu nương tử xinh đẹp nối đuôi nhau mà vào.
Các tiểu nương tử Ngự Âm phường ai cũng xinh đẹp dáng người cao gầy, quần áo rực rỡ tung bay, nhìn qua là biết cái bệ đặt pháo tốt.
Triệu Thuấn là biết cách dùng chính xác của vũ đạo đoàn.
“Bái kiến bệ hạ!” Các nương tử vũ đạo đoàn ùn ùn hành lễ.
Trương Nguyên Thanh theo bản năng lộ ra nụ cười: “Không cần đa lễ, không cần đa lễ nha, các vị mỹ nhân, trẫm nhớ các ngươi chết mất. Mau tấu nhạc mau múa đi.”
Tiểu Viên, cung chủ, Tạ Linh Hi cùng Nữ Vương sắc mặt đồng thời trầm xuống, chỉ có Khương Tinh Vệ quên nhiệm vụ, mắt tỏa sáng, chờ mong ca múa đoàn biểu diễn.
Lập tức nhạc sĩ ôm đàn, tỳ bà lui đến một bên, còn lại sáu vị vũ nữ bắt đầu phất tay áo dài, xoay vòng eo, nhảy múa thướt tha.
Trương Nguyên Thanh lúc ban đầu không đủ chuyên chú, nghĩ nhân vật của mình cùng kịch tình phó bản, chậm rãi nghe tiếng đàn kéo dài, tỳ bà thánh thót, nhìn cái bụng lộ rốn trắng phau xoay rồi xoay, nhìn cái mông khi hất lên phác thảo ra đường cong đầy đặn, bỗng nhiên cảm thấy đây là tuyến phong cảnh đàn ông trưởng thành tha thiết ước mơ nha.